Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:20:06
Lượt xem: 415

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Liên Phương về đến nhà thì hàng xóm xung quanh vây quan tâm hỏi công việc của cô thuận lợi . Có vẻ như Hạ Liên Phương lòng .

Tô Anh chạy xa, nhờ hỏi thăm tình hình của Hạ Liên Phương.

Mọi đều đồng tình với Hạ Liên Phương, như thế tất cả đều rõ về cô .

“Con của cô biến mất, mấy năm nay, năm nào cô cũng ngoài một hai để tìm nhưng đều tìm thấy. Nhiều khuyên từ bỏ nhưng cô còn con của vết bớt đặc biệt, nhất định thể tìm . Haizz, thật đáng thương.”

Đáng thương ?

Vì con của biến mất mà trộm con của khác, còn bắt cóc những đứa nhỏ vết bớt đặc thù. Chị đáng thương ư, đáng c.h.ế.t thì đúng hơn.

Hạ Liên Phương chính là kẻ buôn mà Tô Anh gặp xe lửa.

Khả năng ngụy trang của phụ nữ quá , chị thể đổi cả giọng , ngoại hình và cả màu tóc.

Trên xe lửa một phụ nữ và một bà cụ dẫn theo một đứa nhỏ từ Bắc Kinh đến. Chị nhiệt tình chào hỏi là Hoa Bà Tử, một bảo mẫu nghèo, đáng thương.

Thân phận của Hạ Liên Phương lẽ là phận thật của chị khi ở Bắc Kinh, là cô gái một năm sẽ ngoài một đến hai để tìm con.

dù cải trang thế nào thì màu khí tràng chị cũng đổi.

Tô Anh thông qua màu khí tràng mà dung mạo và phận của chị . Thảo nào công an tìm manh mối nào.

một việc Tô Anh vẫn nghĩ . Đáng lẽ kẻ phạm tội sợ công an mới đúng, nếu thấy sẽ đường vòng, nhưng tại chị bảo mẫu trong nhà đội trưởng Đoạn?

Tuy đội trưởng Đoạn ở cùng bố nhưng một tuần vẫn về nhà mấy .

Ánh mắt của cảnh sát nhạy, chị sợ Đoạn Quân sơ hở ?

Kẻ buôn tự tin.

Mỗi năm Hạ Liên Phương ngoài một hai , là tìm con nhưng thực chất là bắt cóc trẻ con.

Chị vốn là một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, chỉ thể sống thêm vài chục năm nữa. Nếu bắt, chị chắc chắn sẽ còn tiếp tục ngoài việc .

phát hiện manh mối nên tìm cơ hội cho đội trưởng Đoạn để bắt giữ Hạ Liên Phương.

……

Quay bệnh viện, Tô Anh thấy Đoạn Quân và của Thịnh Thanh Hà là Tạ Phỉ Thúy đều ở trong phòng bệnh của ông nội.

Tô Anh nghĩ bọn họ đến thăm lão Hàn nên cũng gật đầu chào hỏi.

sắc mặt họ vô cùng nghiêm tú. Hơn nữa bốn đứa trẻ ở đây mà Tùy Nghĩa dẫn ngoài.

Tạ Phỉ Thúy Tô Anh như thấy cứu tinh, lập tức quỳ xuống mặt Tô Anh.

Tô Anh hoảng sợ, vội vàng đỡ cô dậy: “Chị dâu, chuyện gì thì từ từ .”

Tạ Phỉ Thúy đỡ dậy thì lóc : “Tiểu Tô, Thanh Hà bọn buôn bắt cóc, chính là phụ nữ xe lửa hôm . Chúng thể , cầu xin cô so đo chuyện , hãy nghĩ tất cả chuyện với đội trưởng Đoạn giúp tìm thằng bé trở về.”

Tạ Phỉ Thúy đầu đuôi khiến Tô Anh hiểu.

Đoạn Quân bổ sung : “Người phụ nữ nhảy từ cửa sổ chạy trốn, đêm qua còn đặt một lá thư khiêu khích giá giày bên ngoài nhà của đồng chí Tạ. Sáng hôm nay bà nội dẫn mua đồ ăn sáng, chỉ để ý một lát mà Thịnh Thanh Hà bắt cóc, còn khiêu khích ba ngày sẽ bán nó trong núi sâu.”

Từ khi kẻ bắt cóc chạy trốn từ cửa sổ, công an tập trung giải cứu Tiểu Lô Minh, đề phòng lẻn bệnh viện trộm một nữa.

Vì để mau chóng bắt , phía cảnh sát còn cố ý thả lỏng để Hoa Bà Tử lợi dụng sơ hở.

Ai ngờ Hoa Bà Tử bắt cóc con của Tạ Phỉ Thúy.

Đoạn Quân chuẩn sẵn tâm lý, cho dù Tô Anh khó thế nào cũng đều chấp nhận, chỉ cần cô hạ hỏa cung cấp manh mối thì như cũng đáng giá.

Bây giờ vụ án vô cùng phức tạp. Họ thể tìm động cơ gây án của Hoa Bà Tử.

Tất cả đều chờ Tô Anh chuyện.

Tô Anh thật sự , phụ nữ tên Hoa Bà Tử chính là bảo mẫu trong nhà đội trưởng đội điều tra hình sự.

thể thẳng như , nếu cô sẽ thể xóa bỏ nghi ngờ là đặc vụ.

……

Đoạn Quân hỏi manh mối, cô sẽ manh mối.

Tô Anh : “ thể đoán lý do bọn buôn theo dõi và bắt cóc bé Thịnh Thanh Hà.”

Biết động cơ của bọn buôn cũng thể giúp đỡ họ phá án.

Đoạn Quân vội vàng hỏi: “Đồng chí Tô, cô suy đoán của .”

Tô Anh : “ chỉ đoán thôi, còn cụ thể thì công an các phân tích.”

“Mời .”

“Lúc ở xe lửa, Hoa Bà Tử giỏi chuyện, thể hiện là một hiền lành hòa đồng. Người để Trình Quế Chi nghỉ ngơi ở giường của , còn gọt táo cho ăn nên Trình Quế Chi tin tưởng, kể hết chuyện từ con trai, con dâu, quê quán đều hết.”

Trình Quế Chi bên cạnh ngắt lời Tô Anh: “Cảnh sát hỏi cô manh mối, cô chuyện của gì. Hay cô con dâu đổ hết trách nhiệm lên đầu mất đứa nhỏ?”

Tô Anh tức giận: “Sao cho một liên quan xen chứ? Có để cho ?”

“Nói, chứ, Tiểu Tô, cô tiếp .”

Tạ Phỉ Thúy mất con trai nên lo lắng chết, tâm trạng giận chồng.

“Mẹ, con đưa tới là nhớ manh mối gì đó. Mẹ giúp gì cũng đừng loạn.”

Đoạn Quân hiệu cho đồng nghiệp đưa Trình Quế Chi ngoài để bà ngắt lời nữa.

Tô Anh tiếp: “Lúc Hoa Bà Tử bắt cóc thì với Trình Quế Chi là bà xứng một con trai như . Trước khi nhảy từ cửa sổ, chị còn đồng chí Thịnh Kiến Nghiệp hận đến chết.”

“Bây giờ nghĩ , thấy Hoa Bà Tử lúc lên kế hoạch bắt cóc Thịnh Thanh Hà. Còn tâm trạng của chị thế nào, khi nào phá án, đội trưởng Đoạn tự thẩm vấn .”

Tạ Phỉ Thúy kìm nước mắt, chợt hiểu : “Ta chị nghĩ gì. Hoa Bà Tử chắc chắn bất hạnh. Mẹ chồng thổi phồng con trai hiếu thuận khiến chị ghen ghét nên trả thù.”

Tạ Phỉ Thúy mắng Trình Quế Chi đang ở bên ngoài: “Con nhắc bao nhiêu , khiêm tốn, chuyện với lạ. Con đưa tiền để mua ghế giường , tại mua, trả con trai cho con.”

……

Hành lang vô cùng hỗn loạn nhưng Đoạn Quân thể .

Anh những manh mối giá trị, ít nhất cũng động cơ của bọn buôn , chính là trả thù và khiêu khích.

Anh còn định tìm thêm vài manh mối nên hỏi: “Đồng chí Tô Anh, cô nghĩ kỹ xem còn tin tức gì quan trọng ?”

Tô Anh : “Cho chút thời gian. Hay tối nay đến nhà đội trưởng Đoạn chuyện.”

Đoạn Quân nghĩ, cô gái đến nhà xả giận ? Vì Đoạn Sở Hạ chạy đến đảo Nam khiêu khích nên cô đến nhà họ Đoạn trút giận?

Chắc chắn là .

bây giờ gấp, chậm trễ một phút sẽ khiến đứa trẻ gặp nguy hiểm, Hoa Bà Tử giao đứa trẻ cho đồng bọn, đó đưa đến chỗ khác?

Anh thành khẩn : “Đồng chí Tô, thể hiểu tâm trạng của cô bây giờ. Vô cùng xin . chúng thể chuyện về bọn buôn , những chuyện khác thế nào thì như .”

Tô Anh cũng nghĩ , nhưng đến nhà Đoạn Quân, cô tìm cơ hội bảo mẫu nhà vấn đề.

Cô nhất định đến nhà .

Đoạn Quân Tô Anh phân biệt cao thấp thì sang cầu xin ông nội Hàn giúp đỡ: “Ông nội Hàn, ông xem?”

Hàn Hoài Sơn trong lòng cũng sốt ruột chuyện của đứa trẻ , nhưng ông tin cháu dâu của sai.

Ông lão nghĩ cháu dâu cũng còn manh mối gì giá trị mà chỉ đơn giản đến nhà họ Đoạn xả giận.

Vậy thì để cô trút giận thôi, nếu cô nhịn lâu sẽ .

Hàn Hoài Sơn : “Cậu xem, cũng thể gì. Trước đây nhà họ Đoạn các bất nhân bất nghĩa, giờ phá án mà đáp ứng yêu cầu nhỏ của cháu dâu ?”

Đoạn Quân cắn răng: “Được, tối nay, mấy giờ?”

“Sáu giờ .” Tô Anh : “Dặn bảo mẫu nhà nấu nhiều món ngon, trưa nay ăn nên đói xỉu .”

……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-52.html.]

Sáu giờ tối Tô Anh đến nhà của Đoạn Quân. Đây là một tứ hợp viện nhỏ, độc lập. Điều kiện của nhà họ Đoạn vô cùng , thảo nào hàng năm đều thuê bảo mẫu.

Người nhà họ Đoạn, mỗi đều tâm tư riêng. Đoạn Hoài Cẩn con gái ruột còn sống chết, hận thể đưa bảo mẫu đến Cục Công An, nhưng con trai còn bận điều tra vụ án, ông chỉ thể giả vờ như chuyện gì xảy .

Văn Tâm Trúc thì chỉ Tô Anh nguôi giận nên bà hạ quyết tâm, cho dù Tô Anh nhục nhã như thế nào, bà đều chịu đựng, nhất định sẽ chịu đựng.

Bữa tối hôm nay do bảo mẫu Hạ Liên Phương , tám món và một món canh gồm cả gà, thịt, cá, trứng, bốn món thịt bốn món rau, vô cùng thịnh soạn, chẳng khắc gì tết.

Hôm nay Đoạn Quân dẫn vợ tới, thậm trí còn dặn dò cha , cho dù thế nào cũng chọc tức đồng chí Tô Anh.

Anh còn , đây là sự tôn trọng mà nhà họ Đoạn nợ cô, họ nên trả .

“Đồng chí Tô, ăn cơm .”

Bảo mẫu Tề Hồng Ngọc khen tài nấu ăn của Hạ Liên Phương trù nghệ: “Tay nghề của Liên Phương , cô thử xem, nếu ngon thì sẽ bảo chị nấu cho cô dưỡng thương một tháng.”

Tô Anh cũng khách khí, cô xuống lượt nếm từng món, tỏ vẻ thích bảo mẫu của nhà họ Đoạn.

“Chị ướp thịt gà nên ngon. Màng đen trong bụng cá cũng gỡ hết, quá tanh. Còn canh , nhà họ Đoạn nghèo đến mức tiền mua muối , tại nhạt như ? Tay nghề của chị thậm chí còn bằng Hàn Kinh Thần, chị dám đến nhà họ Đoàn bảo mẫu?”

Quả nhiên Tô Anh khó dễ, nhà họ Đoạn sớm chuẩn tâm lí, nhưng ai với chị .

Tề Hồng Ngọc là lâu năm của nhà họ Đoạn, chị cũng chính là Đoạn Hoài Cẩn và Văn Tâm Trúc, đối xử với cô vô cùng khách khí. Chị thầm một câu: “Khẩu vị của chị Văn nhạt nên bảo Liên Phương đừng quá mặn. Liên Phương, chị xuống bếp cho thêm chút muối .”

Hạ Liên Phương cũng tức giận, còn thành thật xin : “Không khẩu vị của khách quý, là của . Cô đừng nóng giận, ngay.”

Thái độ ở đây là lúc xe lửa vô cùng giống .

Tô Anh đẩy tay cô: “Không cần, ai lưng chị còn bỏ thêm cái gì nữa. Lát nữa chị dọn lên, cũng dám uống.”

……

Văn Tâm Trúc chịu nổi nữa, cảm thấy bảo mẫu mới đang chịu trận gia đình bọn họ. Mặc dù dặn lòng nhẫn nại nhưng bây giờ thật sự nhịn .

nhịn lên tiếng bảo mẫu chuyện: “Đồng chí Tiểu Tô, cô giận nhà chúng mà trút giận lên bảo mẫu gì, quá thất lễ. Cô dựa trút giận lên của nhà ? Cô hiểu lễ nghĩa là gì ?”

Tô Anh , trong lòng cảm giác gì.

Trước khi đến đây, cô tưởng tượng rằng nếu như Đoạn Quân nhà họ Đoạn nhặt thì , để hai em thể thế ly kỳ chút, nhất định cô sẽ tìm hiểu.

Đáng tiếc, màu sắc của khí tràng chứng minh rằng trong phòng chính là bố của nguyên .

Tô Anh cũng khách khí: "Nếu bà tôn trọng là gì, tại dạy cho Đoàn Sở Hạ, bà nuôi nấng , khi ly hôn còn tìm vợ hiện tại của chồng cũ, bà thật sự nghĩ đấy là hành vi thô lỗ và đê hèn ?”

Văn Tâm Trúc trong lòng vô cùng áy náy, cúi đầu cầu xin: " là chuyện là do chúng dạy dỗ con gái , mong cô thể bớt giận mà tha thứ cho sự thiếu hiểu của con bé."

Tô Anh : "Tại tha thứ chứ, cũng của cô ."

Văn Tâm Trúc giọng run rẩy hỏi: "Vậy cô cái gì thì mới bằng lòng cho qua chuyện ?"

Tô Anh : "Hàn Cảnh Viễn những điều đấy còn gì. Một là cô tù, hoặc là bà với và bạn bè của rằng Đoạn Sở Hạ điên."

Văn Tâm Trúc giận đến run , bà bệnh tim nặng, vì chịu kích động nên tái phát. Đoạn Hoài Cẩn lập tức tìm thuốc trợ tim khẩn cấp và đưa cho vợ.

Đoạn Quân sẽ chuyện, kiềm chế.

Anh : “Mẹ, hôm nay con mời đồng chí Tô đến để cầu xin mà chúng con định thảo luận về vụ án. Hay về phòng nghỉ ngơi .”

Anh nhờ bố Đoạn giúp đỡ Văn Tâm Trúc về phòng, đó sang bảo hai bảo mẫu về .”

Hạ Phương Liên vội : “ sẽ dọn bàn ăn bếp về. Mai đúng giờ nhé?”

Trong lòng Đoạn Quân lóe lên một tia nghi hoặc, hình như bảo mẫu vấn đề gì đó.

Anh : "Cứ để đó, sẽ thu dọn . Còn về việc , sẽ thông báo cho chị khi bố quyết định ngày mai. Giờ chị thể về ."

Hạ Liên Phương rời , Đoạn Quân lập tức mời Tô Anh phòng việc, hỏi: "Đồng chí Tô, nếu như chỉ là trút giận, thì cũng trút giận , cô thật sự manh mối gì ở chỗ ? Nếu , cô thật sự thể lãng phí thời gian của , bé còn đang ở trong tay bọn bắt cóc.”

Tô Anh cho một chút manh mối, cô : “Đội trưởng Đoạn, bảo mẫu nhà vấn đề, cố ý khó dễ chị ?”

....

Quả nhiên trực giác của Đoạn Quân cảm nhận bảo mẫu gì đó .

Thành thật mà , thức ăn bàn đó còn ngon hơn so với Tề Hồng Ngọc, bảo mẫu cũ của gia đình. Lúc đầu, nghĩ rằng Tô Anh đang cố tình khó nhà họ Đoạn bằng cách gây khó dễ cho bảo mẫu.

Ai cũng tính nóng nảy, bảo mẫu cũng là con trong khi cô gì sai sót, nếu vẫn cố tình bắt mà kén cá chọn canh, mà đổi cái tính khí nóng nảy, nếu là khác chắc chắn sẽ lập tức nghỉ việc.

Hạ Liên Phương tỏ bất mãn, mà còn hỏi liệu ngày mai thể tiếp tục đến việc .

Đoạn Quân bảo mẫu chỗ nào đó bình thường.

“Chị tính tình quá , đến mức bình thường.”

Tô Anh gật đầu: “ , kẻ buôn Hoa Bà Tử cũng , chị với lạ xe lửa đến nỗi chị chỉ nhường giường mà còn gọt táo cho họ mà cần tiền. Lúc đó để tâm và ghi nhớ đặc điểm khuôn mặt và vóc dáng của chị ."

“Khi Hoa Bà Tử nhảy từ cửa sổ, phát hiện thủ của chị linh hoạt, vẻ bề ngoài gì của mấy bà 50-60 tuổi cả, liền hoài nghi chị sử dụng dịch dung.”

Đoạn Quân nhạy bén, thể nguyên nhân tại buổi trưa Tô Anh tin tức quan trọng .

lẽ cô đến nhà họ Đoạn để khó dễ mà để cho manh mối.

Manh mối thể liên quan đến bảo mẫu.

Đoạn Quân thần sắc nghiêm túc: "Vậy chuyện với bảo mẫu nhà liên quan gì?"

Tô Anh : "Trưa nay khi đang ăn ở nhà hàng quốc doanh, tình cờ gặp Tề Hồng Ngọc đang tìm Hạ Liên Phương để ca. thấy dáng của Hạ Liên Phương giống Hoa Bà Tử nên chú ý."

"Bà Hoa lưng cong, Hạ Liên Phương mới ngoài bốn mươi, lưng thẳng, nhưng cho dù chị giả vờ như thế nào thì vẫn một nét giống . phát hiện Hạ Liên Phương giống với bà Hoa phụ nữ xe lửa."

"Cô chắc ? " Đoạn Quân vội vàng hỏi.

Tô Anh thể thấy màu khí tràng của , vì cô đương nhiên thể chắc chắn rằng Hạ Liên Phương chính là Hoa Bà Tử.

khơi dậy quá nhiều nghi ngờ, chỉ thể : “ chỉ là nghi ngờ nên trong lúc ăn tối cố ý gây khó dễ cho bảo mẫu, còn cụ thể vẫn là nhờ đội trưởng Đoạn điều tra ."

Đoạn Quân cảm kích Tô Anh cung cấp manh mối quan trọng, ít nhất hiện tại tiến triển.

Nếu Hạ Liên Phương thực sự là Hoa Bà Tử, mà chị đến nhà đội trưởng cảnh sát hình sự để bảo mẫu, đây thực sự là một sự khiêu khích đấy!

...

Hôm nay Tô Anh theo Hạ Liên Phương đến sân nơi chị sống để hỏi về chị , vẻ chị nổi tiếng ở đó.

Tô Anh : "Chị đến nhà với tư cách là bảo mẫu, hơn là nên kích động, tiếp tục để bố quyết định để bứt dây động rừng. Nếu chị ngửi thấy mùi nguy hiểm thì sẽ chạy trốn, nếu thế thì sẽ khó khăn để tìm kiếm chị đấy."

"Còn nữa, chủ nhân của căn phòng nhỏ mà chị thuê, cũng chính là chủ nhân cho của Thịnh Thanh Hà thuê căn phòng đó. Anh nên điều tra chút."

Đoạn Quân vốn định điều tra tất cả những và bạn bè xung quanh Hạ Liên Phương, nhưng Tô Anh, một cô gái bình thường cũng cái sâu sắc như , điều khiến ngạc nhiên.

"Tiểu Tô, cô thực sự thông minh ha."

Tô Anh Đoạn Quân đang nghĩ gì, bắt đầu nghi ngờ phận của cô.

Ông nội Hàn Cảnh Viễn lên tiếng , nếu ai nghi ngờ phận của cô, ông tuyệt đối sẽ bỏ qua.

Ngay cả Đoạn Quân những khác chút nghi ngờ về điều gì thì họ cũng dám tùy tiện phỏng đoán.

Sau khi xem xét kỹ lưỡng, đó là sự bảo vệ lớn nhất của cô.

Cô nhắc nhở: “Đội trưởng Đoạn, tới đây là để cung cấp manh mối cho , thể nghi ngờ là đặc vụ huấn luyện chỉ vì óc quan sát và giỏi suy đoán dựa manh mối."

Đoạn Quân nhanh chóng dập tắt nghi ngờ mới nổi lên.

Nắm manh mối đột phá, vội vàng trở về Cục thành phố sắp xếp công việc tiếp theo và : "Đã muộn như , đưa cô trở về."

Tô Anh cũng khách khí: "Vậy phiền đội trưởng Đoạn ."

Lúc bọn họ ngoài, Đoạn Hoài Cẩn tiễn bọn họ, cũng đề cập tới chuyện cầu xin cho Đoạn Sở Hạ.

Cửa phòng ngủ chính hé mở, Tô Anh thấy tiếng của Văn Tâm Trúc trong phòng.

thèm để ý, cũng buồn, đó vốn dĩ bố trai của cô, nó vốn thuộc về nguyên .

Muốn buồn cũng là lúc sự thật bại lộ, nếu thế cũng chỉ nhà họ Đoạn buồn.

...

Loading...