Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:20:20
Lượt xem: 429

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Tân Ý đang hôn mê đưa về nhà vài ngày , sắp xếp thỏa .

Đông Ái Như sợ nhịp tim của con gái sẽ biến mất bất cứ lúc nào, bỏ lỡ thời gian nên ở bên con ngày đêm, nhất quyết lắp đặt thiết hỗ trợ sự sống ở nhà cho cô. Thậm chí đêm dậy mấy để canh, như thể con gái lúc còn nhỏ, chăm sóc cẩn thận.

Văn Tâm Trúc tới thăm Đông Ái Như và đứa con gái đón về.

“Con cái là duyên phận trời ban, đừng ép buộc quá, giữ gìn sức khỏe của .” Văn Tâm Trúc an ủi bạn .

, , vài khuyên , rằng cứ như Tân Ý sẽ thoải mái, khuyên nên buông tay, nhưng nếu vì cố chấp mà bỏ lỡ cơ hội Tân Ý tỉnh , thể thấy con bé nữa?”

Đứa con gái của Đồng Ái Như, từ nhỏ là búp bê xinh trong mắt và bạn bè, nhưng đáng tiếc chỉ thông minh của cô mãi chỉ ở mức vài tuổi.

Văn Tâm Trúc cũng rơi vài giọt nước mắt, bà Tô Tân Ý đang ngủ say, đột nhiên : “Ái Như, hình như Tân Ý hồng hào hơn đến thăm một chút, bà để ý ?”

“Thật ?” Ngoài ngủ , Đồng Ái Như dành phần lớn thời gian cho đứa con gái đang hôn mê của , vì nhận thấy bất kỳ đổi nào.

Văn Tâm Trúc nửa tháng gặp Tô Tân Ý nên thể nhận sự đổi nhỏ .

cô gái đang nhắm mắt giường bệnh, khẳng định : “Thật đó, sắc mặt của con bé hơn nhiều, lẽ đây là dấu hiệu Tân Ý sắp tỉnh .”

Đồng Ái Như phấn khởi, cũng cảm thấy sắc mặt của con gái trông khá hơn .

“Bà như , hình như cũng đúng, Hạ Hạ, cháu cũng một tháng gặp Tân Ý, cháu thấy ?”

Đoạn Sở Hạ nhanh chóng liếc Tô Tân Ý , cô dám chằm chằm Tô Tân Ý quá lâu, ngay cả khi cô đang hôn mê.

Đoạn Sở Hạ cảm thấy : “Cũng rõ lắm, và dì Đồng chuyện là .”

Đồng Ái Như sắc mặt của Đoạn Sở Hạ bằng sắc mặt của Tô Tân Ý giường bệnh, quan tâm : “Tâm Trúc, một bác sĩ điều trị tâm thần giỏi, là bà đưa Hạ Hạ đến gặp nhé, bệnh tâm thần cho dù nghiêm trọng đến , thà khám sớm còn hơn là muộn.”

Đoạn Sở Hà nước mắt, cô căn bản tâm thần, Hàn Cảnh Viễn quá tàn nhẫn với cô .

Văn Tâm Trúc nỗi khổ tâm thể , nếu Hạ Hạ bệnh tâm thần thì con bé sẽ tù.

: “Khi nào cần sẽ với bà. , Tòng Nham và Mỹ Tĩnh gửi thư về , còn Hữu Hữu, năm nay về ăn Tết ?”

Nói đến con trai và con dâu, Đồng Ái Như cũng hài lòng lắm.

“Trong kỳ nghỉ hè, Mỹ Tĩnh đưa bảo mẫu và Hữu Hữu về chơi mấy ngày, qua Tết sẽ về nữa.”

Không trở về, trở về gặp bố , chẳng lẽ ngay cả chị gái song sinh mà Tô Tòng Nham cũng gặp, thấy con bé đang hôn mê thì cần gặp ?

Tim của Đồng Ái Như đau chết, vợ quên , bà cũng gì, dù con trai lớn sống với vợ cả đời.

từ khi còn nhỏ tình trạng của chị gái , hứa sẽ gánh vác trách nhiệm chăm sóc chị gái khi bố rời .

thái độ thờ ơ của con dâu khiến Đồng Ái Như thật sự lo lắng.

“Haizz, vốn là Tòng Nham sa thải bảo mẫu đó, để Hữu Hữu ở cho chăm sóc, nhưng Tân Ý xảy chuyện, thời gian chăm sóc thằng bé.”

Văn Tâm Trúc : “Bà thể kêu chúng nó đến đảo Nam đoàn tụ, bảo mẫu nhà bà là dì họ của Mỹ Tĩnh, tất cả thứ nên thể yên tâm.”

Dì họ của Thẩm Mỹ Tĩnh, phụ nữ đó tên là Từ Phân Nguyệt, Đoạn Sở Hạ khỏi rùng .

Trong kỳ nghỉ hè, cô do dự liệu nên kết thúc cuộc thỏa thuận hôn nhân với Hàn Cảnh Viễn . Trước khi Hàn Kinh Thần và Hàn Hâm Tinh bọn bắt cóc bắt, Thẩm Mỹ Tĩnh đưa bảo mẫu của cô và Hữu Hữu trở về trong một thời gian ngắn. Vào ngày Thẩm Mỹ Tĩnh rời , cô đến nhà họ Tô gặp bạn và Hữu Hữu.

Mất vài phút, Thẩm Mỹ Tĩnh mới mở cửa sân, cô hoảng sợ, Tô Tân Ý ngã cầu thang.

Tô Tân Ý ngã cầu thang trong phòng khách, vẫn còn thở, Đoạn Sở Hạ lo lắng gọi cấp cứu, Từ Phân Nguyệt đè điện thoại cầu xin cô đừng gọi.

“Mẹ của Tô Tòng Nham ngay từ đầu thích Mỹ Tĩnh. Mỹ Tĩnh chăm sóc cho chị cả, còn khiến cô té lầu, cuộc sống của Mỹ Tĩnh sẽ còn khó khăn hơn nữa. Hạ Hạ, cô là bạn nhất của Mỹ Tĩnh, cô giúp con bé.”

Đoạn Sở Hạ là một y tá, cô rõ, cứ chậm một phút thì Tô Tân Ý càng gặp nguy hiểm.

Trong lòng cô dằn vặt, sắc mặt tái nhợt hỏi giúp như thế nào?

Từ Phân Nguyệt : “Chúng mua vé tàu lúc hai giờ chiều. Bây giờ là một giờ, và Mỹ Tĩnh đưa đứa nhỏ nhà ga. Cô đợi mười phút, , cô đợi hai mươi phút giả vờ cửa, đó gọi cấp cứu.”

Trong hai mươi phút, Thẩm Mỹ Tĩnh thể thoát khỏi tai tiếng chăm sóc cho cô .

Hai mươi phút cũng khiến Tô Tân Ý bỏ lỡ thời gian sơ cứu quý giá, cho đến bây giờ vẫn tỉnh .

Từ Phân Nguyệt Tô Tân Ý cẩn thận nên ngã cầu thang. Sau khi tỉnh , Đoạn Sở Hạ vẫn luôn nghĩ nếu Tô Tân Ý thật sự tự ngã, theo tính cách của vợ chồng Đồng Ái Như, sẽ trút giận lên con dâu.

Họ kéo dài thời gian như , chẳng lẽ là Từ Phân Nguyệt hoặc Thẩm Mỹ Tĩnh vô tình đẩy Tô Tân Ý xuống?

Sau khi ly hôn, Đoạn Sở Hạ chạy đến đảo Nam, tìm Thẩm Mỹ Tĩnh để đối chất, hỏi: “Nếu chị với , sẽ với dì Đồng. Các bắt chờ hai mươi phút mới gọi xe cấp cứu.”

gõ cửa vài phút, khi cô gõ cửa, trong phòng trôi qua bao nhiêu phút.

Thẩm Mỹ Tĩnh thấy thể che giấu nữa, chỉ thể cho cô sự thật, Tô Tân Ý Từ Phân Nguyệt vô tình đẩy xuống cầu thang.

“Tại ?” Đoạn Sở Hạ hiểu, cũng nghĩ lý do nào.

Sắc mặt Thẩm Mỹ Tĩnh tái nhợt: “ thể cho cô nguyên nhân, nhưng thể khẳng định với cô, Phân Nguyệt là vì cho , cô chỉ lỡ tay, tuyệt đối là lỡ tay.”

Đoạn Sở Hạ chọn tiếp tục che giấu bí mật cho bạn .

Hôm nay thấy Tô Tân Ý vẫn hôn mê, trong lòng cô vô cùng áy náy, ngay cả khi Tô Tân Ý hề , cô cũng dám thẳng đôi mắt đang nhắm nghiền của Tô Tân Ý.

Đồng Ái Như cảm thấy tâm trạng của Đoạn Sở Hạ định, nghĩ lát nữa Hàn Cảnh Viễn và Tô Anh sẽ tới, bà sợ điều đó sẽ càng k.ích th.ích thần kinh của Đoạn Sở Hạ.

đề nghị: “Hàn Cảnh Viễn sẽ dẫn Tô Anh đến thăm Tân Ý, nhưng mấy giờ, chúng thể cứ đợi như thế . Hạ Hạ, cháu với cháu về nghỉ ngơi , nếu lát nữa gặp sẽ ngại ngùng.”

Đoạn Sở Hạ buột miệng : “Dì Đồng, chị Tân Ý như thế cũng thấy thoải mái, là dì để chị , cũng là giải thoát cho chị .”

Trái tim của Đồng Ái Như như d.a.o cắt, thiện cảm dành cho Đoạn Sở Hạ cũng biến mất.

“Cháu Tân Ý, cháu con bé sống? Dì thấy đầu óc của cháu thật sự bệnh, về nhà nghỉ ngơi cho .”

Đồng Ái Như dậy tiễn khách, Văn Tâm Trúc liên tục xin cho Đoạn Sở Hạ.

“Ái Như, trẻ tuổi suy nghĩ khác với chúng , bằng bà cũng lắng ý kiến của trẻ tuổi, lát nữa bà thể hỏi Hàn Cảnh Viễn và Tô Anh, ý kiến của bọn họ.”

Đồng Ái Như vẫn im lặng, mở cửa thì thấy Hàn Cảnh Viễn và Tô Anh ngoài sân, đang chuẩn gõ cửa.

“Hàn Cảnh Viễn qua với cháu mấy , rằng khi còn nhỏ, chị Tân Ý luôn dành dụm tiền tiêu vặt để mua nước ngọt cho và Tô Tòng Nham.”

Tô Anh cầm lấy chiếc khăn nóng từ tay Đồng Ái Như, lau mặt cho Tô Tân Ý từng chút một, lau tới cánh tay lòng bàn tay, đó truyền một chút dị năng cơ thể của Tôn Tân Ý.

— Thật xin , để cô đợi đến giây phút cuối cùng, tỉnh dậy , cô thể tỉnh dậy với bất kỳ cơ thể nào mà cô .

Đồng Ái Như cô vợ thứ hai của Hàn Cảnh Viễn. Cô gái thật xinh , ngay cả bó hoa tủ đầu giường cũng lu mờ khuôn mặt xinh của cô .

chỉ xinh mà còn bụng, nhờ cô mà nhóm Đoạn Quân giải cứu một trẻ em khỏi băng nhóm buôn , còn tìm thấy con trai thất lạc của Quý Bình Lương.

Một cô gái như , thảo nào Hàn Cảnh Viễn thích.

Đồng Ái Như thể nhận Hàn Cảnh Viễn thích Tô Anh, khi thích một ai đó thì thể che giấu ánh mắt của , luôn Tô Anh khi cô cúi đầu, khóe miệng nhếch lên, trong đôi mắt chỉ chứa nụ .

Đồng Ái Như bao giờ thấy thích một cô gái như , bà cũng mừng cho Hàn Cảnh Viễn, vì thiện cảm của bà dành cho Tô Anh tăng lên nhiều.

hỏi: “Tiểu Tô, dì kiên trì sai , cố gắng giữ Tân Ý . Liệu con bé trách dì buông tay khiến con bé đau khổ ?”

Tô Anh lắc đầu: “Sống một cuộc sống tồi tệ vẫn hơn một cái c.h.ế.t , cháu chị Tân Ý nghĩ như thế nào, nếu là cháu, cháu sống.”

Đồng Ái Như nhận khẳng định, trong lòng vui vẻ, hỏi Hàn Cảnh Viễn: “Cảnh Viễn nghĩ , cháu hiểu con bé hơn Tô Tòng Nham, nếu như con bé còn ý thức, cháu cảm thấy con bé sẽ nghĩ như thế nào?”

Hàn Cảnh Viễn trầm mặc hồi lâu, định mấy nhưng thôi.

Cuối cùng, : “Cháu tôn trọng quyết định của dì.”

Tô Anh dùng phần lớn dị năng trị liệu cho Tô Tân Ý, bảo đảm cô thể tỉnh . Nhờ dị năng gột rửa các tế bào nên ngay cả khi hôn mê, Tô Tân Ý vẫn tràn đầy sức sống.

Đồng Ái Như đều : “Dì cảm thấy Tân Ý hình như chúng chuyện. Hai đứa xem, sắc mặt của con bé càng giãn ?”

Tô Anh gật gật đầu, tán đồng : “Có lẽ chị Tân Ý thấy chúng bỏ cuộc nên vui, dì Đồng , chúng con việc về , hôm khác đến thăm ạ. Tạm biệt.”

Tạm biệt, Tô Tân Ý, lẽ chúng sẽ cần gặp . Nếu Tô Tân Ý tỉnh trong cơ thể của , việc cô lấy những thứ vốn thuộc về cũng thể trách.

……

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-60.html.]

Sau khi rời khỏi nhà họ Tô, Đoạn Sở Hạ vẫn rời , Tô Anh hất cằm với Hàn Cảnh Viễn: “Vợ cũ của . Em cần tránh mặt ?”

“Không cần.”

Hàn Cảnh Viễn dùng bàn tay to lớn nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn mềm mại của Tô Anh buông . Hai sóng vai qua Đoạn Sở Hạ.

Anh bằng giọng vui: “Đừng quên cô bây giờ là bệnh nhân tâm thần. Cô còn cái gì?”

Đôi mắt của Đoạn Sở Hạ đỏ hoe, tại Hàn Cảnh Viễn cho cô cơ hội giải thích. hôm nay bằng bất cứ giá nào cô cũng nhất định , nếu thể sẽ cơ hội.

: “Hàn Cảnh Viễn, đầu tiên em đến đảo Nam chờ ở nhà trọ, tại đến?”

Hàn Cảnh Viễn tức giận : “Tại đến. Trong lòng , cô còn đáng giá bằng một sợi tóc của Tô Anh. Vì thế, tại đến gặp cô để chọc tức Tô Anh.”

Sức tổn thương của lời cao. Tô Anh cảm thấy tâm trạng của Hàn Cảnh Viễn lúc vô cùng , đến mức lười che giấu cảm xúc.

Đoạn Sở Hạ bật , Văn Tâm Trúc vô cùng đau lòng, tiến lên khuyên con gái nghĩ thoáng chút, đừng đến tìm Hàn Cảnh Viễn nữa.

“Mẹ, con của 6 năm thích Hàn Cảnh Viễn nhưng tại con cùng hiệp nghị kết hôn ?”

“Mẹ , con .”

“Bởi vì con ghen tị.”

Đoạn Sở Hạ chẳng : “Bởi vì ghen tị với chị Tân Ý. Từ nhỏ, Hàn Cảnh Viễn chỉ chơi với Tô Tân Ý. Lúc đó con ghen tị . Con tự hỏi, tại Hàn Cảnh Viễn thích chơi với một kẻ ngốc mà chơi với con. Chẳng lẽ con bằng một kẻ ngốc?”

“Lớn hơn một chút, vẫn chơi cùng Tô Tân Ý. Có một ngày con thấy mua vé xem phim. Con rủ xem phim cùng con, nhưng phớt lờ. Thật con xem bộ phim đó , nhưng lúc thấy Hàn Cảnh Viễn và Tô Tân Ý xem, con nghĩ, đồ ngốc nghếch đó xem cũng hiểu. Nếu bản lĩnh thì Hàn Cảnh Viễn cưới một con ngốc vợ .”

dì Nguyễn đến nhà chúng kết . Lúc con cũng xuống nông thôn nên nghĩ, con sẽ kết hôn với Hàn Cảnh Viễn đó đá , xem còn đắc ý . Là con cần .”

“Con, con nghĩ như thế, hôn nhân trò đùa.”

Văn Tâm Trúc cảm thấy suy nghĩ của con gái chút cực đoan: “Tô Tân Ý là kẻ ngốc, tại con so đo với nó?”

“Con , con chỉ là đang ghen tị vì sự bao dung to lớn của các dành cho chị .”

lúc ly hôn con mới phát hiện, lẽ con thích Hàn Cảnh Viễn từ lâu.”

Chỉ là, từ đầu đến cuối, Hàn Cảnh Viễn hề thích cô .

……

Đoạn Sở Hạ quan tâm đến sự khuyên can của Văn Tâm Trúc mà chạy theo Hàn Cảnh Viễn và Tô Anh : “Hàn Cảnh Viễn, .”

Hàn Cảnh Viễn dưng , cũng câu nào vì cảm thấy chuyện với cô thật vô nghĩa.

Đoạn Sở Hạ chạy nhanh vài bước chắn mặt Hàn Cảnh Viễn và Tô Anh. Mặt cô đỏ lạ thường nhưng quan tâm đến điều đó.

“Lần đó em đến đảo Nam thật sự chỉ với một chuyện. Là bảo mẫu trong nhà Thẩm Mỹ Tĩnh đẩy Tô Tân Ý xuống cầu thang.”

“Em gì, cũng nên với ai. Lúc đó trong đầu em chỉ nghĩ đến , nhưng cho em cơ hội. Hàn Cảnh Viễn, từng cho em cơ hội.”

Đoạn Sở Hạ khi xong thì như giải thoát. Cô đẩy trách nhiệm và lầm lên đầu Hàn Cảnh Viễn.

Tô Anh thật sự tát cho cô mấy cái. Cô đưa bàn tay của lên tát cho cô một cái thật mạnh. Lúc âm thanh giòn giã vang lên, mặt của Đoạn Sở Hạ cũng lệch sang bên , đỏ bừng.

Đoạn Sở Hạ run rẩy: “Lần là vì cái gì? Tại đánh ?”

“Bởi vì cô là đồ ngu xuẩn, xa. Đoạn Quân là đội trưởng đội điều tra hình sự nếu Tô Tân Ý bảo mẫu nhà Thẩm Mỹ Tĩnh đẩy xuống cầu thang, cô nên tìm trai báo án. tìm Hàn Cảnh Viễn, là thu hồi sự trừng phạt dành cho cô?”

Nếu lời của Đoạn Sở Hạ sử dụng là bằng chứng, cô cũng coi là vấn đề về tinh thần nữa.

Đoạn Sở Hạ đang Hàn Cảnh Viễn lựa chọn, vì từ nhỏ thiên vị chị gái ngốc . Giữa chị và Tô Anh, Hàn Cảnh Viễn sẽ thế nào? Có để Tô Anh chịu ủy khuất ?

……

Tô Anh xem thấu mánh khóe của Đoạn Sở Hạ, nhưng Hàn Cảnh Viễn thể chọn.

nếu về diễn kịch thì cô cũng kém.

Cô đẩy đàn ông của vẫn hồn vì những gì thấy, lạnh : “Nói , vợ cũ tù nên bảo cô giả vờ tâm thần đúng ? Hàn Cảnh Viễn, vẫn dứt tình cũ, cho rằng em ?”

“Anh ……”

Hàn Cảnh Viễn phản ứng nhanh, Tô Anh đang cố ý, cô Đoạn Sở Hạ chứng, cũng Đoạn Sở Hạ chấp nhận sự trừng phạt của pháp luật.

tự tay tống Đoạn Sở Hạ tù. Sau những quen đều Hàn Cảnh Viễn là đàn ông tình nghĩa, chỉ là vợ mới của Hàn Cảnh Viễn chịu nên vợ mới tù.

Mặc dù chuyện đó gì sai, nhưng Đoạn Sở Hạ lúc đó vẫn ở trong tù. Thời gian sẽ sáng tỏ chuyện. Có lẽ lâu nữa, sẽ bàn tán Tô Anh quá tính, cho Đoạn Sở Hạ một con đường sống.

Hàn Cảnh Viễn lắc đầu: “Tô Anh, đừng.”

Tô Anh quan tâm những qua đường nghĩ gì mà tiếp tục : “Không cần cái gì? Ý là đừng đuổi tận g.i.ế.c tuyệt vợ cũ của ? Đừng mơ! Giờ em đến Cục Công An báo án, Đoạn Sở Hạ tố cáo em là đặc vụ, dùng bệnh tâm thần để trốn tránh sự trừng phạt của pháp luật. Em một lời giải thích.”

“Anh thật sự em ?” Đoạn Sở Hạ chớp mắt, một giọt nước mắt rơi xuống, hỏi Hàn Cảnh Viễn.

Tô Anh hừ lạnh: “Là tù.”

đầu Hàn Cảnh Viễn: “Bây giờ em đến Cục Công An, ?”

Hàn Cảnh Viễn thấy Tô Anh hạ quyết tâm, thở dài một , nắm c.h.ặ.t t.a.y cô : “Đi cùng , hiểu nội tình hơn em.”

Hai thì thấy Đồng Ái Như vì chịu nổi việc Tô Tân Ý con dâu sai bảo mẫu đẩy xuống thang lầu, đang bệt xuống đất.

Đoạn Quân từ khi nào cũng đến, lẳng lặng bọn họ.

Anh đến để nhận em gái?

Tô Anh lạnh ]: “Đội trưởng Đoạn tới đúng lúc lắm, Đoạn Sở Hạ giả vờ mắc bệnh tâm thần. báo án, mang còng tay , mau bắt .”

Trong lòng, trong miệng của Đoạn Quân là chua xót.

Tô Anh , cô là con gái ruột của nhà họ Đoạn?

Cô cố ý thừa nhận đúng ? Vì mà cô thể đ.â.m thằng tim của những nhà họ Nhà họ Đoạn mà thèm để ý.

Chết , c.h.ế.t . Nhà họ Đoạn nuôi dạy Đoạn Sở Hạ thì để pháp luật trừng phạt.

Đoạn Quân đờ đẫn đến mặt Đoạn Sở Hạ, lấy còng tay từ bên hông lấy đeo tay Đoạn Sở Hạ.

……

Văn Tâm Trúc sợ hãi đẩy con trai nhưng . Bà chỉ gào đánh đầu, mặt, vai của Đoạn Quân.

“Sao mày dám còng tay em gái mày. Mày ghét nó thì thôi, giờ còn còng tay nó. Mày lương tâm , còn là con ?”

Đoạn Quân mặc kệ phát t.iết nhưng đôi mắt Tô Anh. Anh nhận em gái, nhưng từng bảo vệ cho con bé dù chỉ một ngày.

Đoạn Quân cắn chặt răng.

Tô Anh nghĩ xem ‘cô gì, cô chỉ là một linh hồn xuyên tới từ dị thế, con gái ruột của nhà họ Đoạn. Nếu Đoạn Quân ruột đánh chết, cũng liên quan đến cô.

Đoạn Sở Hạ đột nhiên : “Mẹ, đừng đánh nữa. Con con gái ruột của . Ngay từ đầu bố , lẽ bây giờ cũng .”

Tay Văn Tâm Trúc đang đánh Đoạn Quân đột nhiên dừng .

Đoạn Quân định chuyện mới phát hiện giọng của khàn : “Cô từ khi nào?”

Từ khi nào cô là con gái ruột của nhà họ Đoạn?

Đoạn Sở Hạ nhớ cơn ác mộng đó.

"Khi hơn bốn tuổi, một phụ nữ bắt cóc. Lúc đó sợ hãi. nghĩ gặp một kẻ buôn , và sợ rằng sẽ bao giờ nữa."

" bịt mắt và đưa đó, một phụ nữ ho nhẹ, còn một khác : ‘Chị Chân, em mang Hạ Hạ đến , chị .’ Người phụ nữ ho : ‘Phương Phương, đừng bao giờ để con bé ruột của nó. Hãy để nó sống thật ở nhà họ Đoạn .’

Lúc đó kẻ bắt đồng ý, đó thả về.”

Đoạn Sở Hạ đưa về nhà họ Đoạn, đó thì sốt cao kéo dài. Nhà họ Đoạn cho rằng Đoạn Sở Hạ lạc, sợ hãi gặp ác mộng mà nghĩ nó bọn buôn bắt cóc.

Ngay cả Đoạn Sở Hạ cũng cảm thấy đó là một cơn ác mộng đáng sợ.

“Sau khi ly hôn với Hàn Cảnh Viễn, tâm trạng của . Lúc thấy bố ngoài một , còn tưởng ông đến nhà họ Hàn để giúp với , mong chờ nên theo. ngờ ông đến một bãi tha ma ngoài ngoại ô, còn thấy…… thấy ông phần mộ nho nhỏ là con gái.”

hoảng sợ, quan tâm chuyện gì mà chạy tới đảo Nam tìm Hàn Cảnh Viễn, cho hết chuyện, dựa dẫm , chỉ cô nên như thế nào.

kết quả là, Hàn Cảnh Viễn để ý tới cô .

Loading...