Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 61
Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:20:22
Lượt xem: 423
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi hết chuyện, Đoạn Sở Hạ đột nhiên cảm thấy còng tay tay còn nặng nữa.
Cô ngửa đầu bầu trời, thật xanh, mây cũng trắng. Đẹp quá, rộng quá. Vậy mà hai mươi năm qua cô ít khi tận hưởng.
Cô Tô Anh : “Tô Anh, cô đẩy tù mà là chọn tự chấp hành bản án của .”
Cô giải thoát . Khi nào trả hết nợ, cô sẽ tự do, bao gồm lầm đối với Tô Tân Ý.
Văn Tâm Trúc khi thấy đứa trẻ mà một tay nuôi lớn con gái ruột, trong khi con gái ruột thì ở bãi tha ma, trái tim bà đập nhanh hơn. Bà từ từ ngã xuống.
Hôm nay Đoạn Quân lái xe cảnh sát cũng mang theo thuốc trợ tim vì gặp bạn bè. Thấy sắp chịu nổi, Đoạn Quân chạy đến nhà họ Tô mượn điện thoại gọi xe cấp cứu.
Tô Anh đến bên cạnh Văn Tâm Trúc, lạnh lùng ruột của nguyên chủ.
Không thể để Văn Tâm Trúc c.h.ế.t . Người c.h.ế.t sẽ thể trả nợ, cô dùng thể đồn đãi là bức c.h.ế.t .
Cô sờ khuôn mặt trắng bệch của Văn Tâm Trúc, truyền cho bà một chút dị năng. Nhờ đó mà huyết áp và nhịp tim của bà dần trở bình thường. Lúc đặt quân gọi điện xong thì lao , mặc dù thương nhưng chỉ thể cố gắng lên.
Tô Anh hôm nay dùng dị năng quá nhiều nên sắc mặt trắng bệch chân dần nhũn .
Hàn Cảnh Viễn chạy tới đỡ cô, thấy tinh thần của cô thì hỏi: "Chúng về nhà nghỉ ngơi nhé?"
Tô Anh rèn sắt khi còn nóng, : "Chúng đến Cục Công an ."
Cô chị Văn Tâm Trúc. Bệnh tim của bà tái phát, vô cùng khó chịu nhưng vẫn thể lên. Mọi đều như thế.
Tô Anh : "Đội trưởng Đoạn, sắc mặt hồng hào, nhất định là giả vờ đau tim. Nếu như , chúng về cục công an việc ."
Đoạn Sở Hạ chắc chắn tù, bao gồm cả việc cô che giấu việc Tô Tân Ý đẩy. Tuy nhiên cô lý do Từ Phân Nguyệt đẩy Tô Tân Ý.
...
Tô Anh và Hàn Cảnh Viễn về đến nhà, Hàn Kinh Thần, Xán Xán và bảo mẫu Phó Ngọc Trân đang ở trong phòng bếp nấu cơm.
Từ cửa sổ phòng bếp, Hàn Kinh Thần là đầu tiên thấy họ về. Cậu cầm cái thìa nhỏ chạy chào hỏi: "Tối nay hai ngoài nữa ?"
Cố Tri Nam đang đánh cờ trong phòng khách với Hàn Hoài Sơn thì ngẩng đầu, căng thẳng : "Ông nội Hàn mua vé, sáng mai chúng sẽ về sớm."
Hàn Hâm Tinh chạy tới nũng với Tô Anh. Cô : "Được, chị tắm ."
Sau khi cứu khỏi hang động, cô đều ở trong bệnh viện. Đây là đầu tiên Tô Anh và Hàn Cảnh Viễn về nhà.
Hàn Cảnh Viễn cũng . Ba ngày tìm kiếm Tô Anh, mệt mỏi. Có dựa cây nghỉ ngơi mà ngủ quên lúc nào . Sau khi tỉnh dậy, bắt đầu tìm kiếm. Lúc nào cũng chạy qua chạy giữa bệnh viện và đồn cảnh sát, đêm thì về nhà. Anh thời gian để nghỉ ngơi.
Bây giờ về đến nhà mới buông bỏ căng thẳng, cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Hàn Cảnh Viễn Tô Anh : "Anh cũng tắm."
Cố Xán Xán ngẩng cái đầu nhỏ, : "Bố , hai tắm cùng , như thể nhanh hơn đấy."
Một, hai, ba, bốn,... Tất cả kể cả lớn, bé, quan tâm đang nấu cơm chơi cờ mà ngẩng đầu, yên lặng .
Lúc Hàn Cảnh Viễn mới nhận câu buột miệng của vấn đề. Anh dừng xuống lầu nhưng bắt gặp gương mặt tươi của Hàn Hoài Sơn.
Ông nội hàn vẫn vui vẻ, Hàn Cảnh Viễn dừng , suy nghĩ một chút, mặt bất giác đỏ lên. Sau đó vẫn quyết định tiếp tục lên lầu.
Anh phòng . Tô Anh mất tích 3 ngày, trong phòng nhưng vẫn còn dấu vết của cuộc sống đây của cô. Trên giường là bộ đồ ngủ của Tô Anh tùy ý đặt đầu giường.
Chiếc đèn bàn bên cạnh cửa sổ đổi. Anh thắc mắc, Tô Anh đây để sách chữ?
Hàn Cảnh Viễn đưa mắt về phía giá sách. Trên đó đều là những tác phẩm nổi tiếng, Tô Anh hề chạm . Anh mở ngăn kéo phát hiện chiếc bút dùng còn ở đó mà bằng một cái bút khác.
Hàn Cảnh Viễn mở ngăn kéo khác phát hiện xấp giấy mỏng một chút. Hóa Tô Anh đây để thư.
Cô khi nhốt trong hang động, cho ai chứ?
Hàn Cảnh Viễn đoán . khi cầm tờ giấy đầu tiên lên bỗng nhiên phát hiện điều gì đó. Anh soi tờ giấy chiếc đèn bàn. Mặc dù nó trắng tinh nhưng vẫn hiện lên mấy dòng chữ.
Anh thấy loáng thoáng vài câu: "Hàn Cảnh Viễn, lúc bức thư ..."
...
Lúc Tô Anh tắm xong thì thấy Hàn Cảnh Viễn đang ngẩn cầm tờ giấy thư. Lúc quyết định giúp Tô Tân Ý tỉnh , Tô Anh định cho Hàn Cảnh Viễn một bức thư kể bộ sự thật. Từ việc cô xuyên đến từ dị giới, đến việc nguyên chủ về và ly hôn với . Có lẽ thư sẽ hiểu lý do.
khi xong cô đốt nó . Vì lúc ly hôn với Cố Thành Phong, cô cho một lý do nào hết.
Vì nếu nguyên chủ lựa chọn trở Về ly hôn với Hàn Cảnh Viễn, lẽ 'cô ' cũng quyền giữ bí mật .
cô ngờ Hàn Cảnh Viễn thể thấy nét bút mờ còn sót tờ giấy thư đầu tiên.
Tô Anh như chuyện gì hỏi: "Anh ăn cơm tắm ?"
Hàn Cảnh Viễn ngẩng đầu, cắn đôi môi mỏng giơ tờ giấy thư lên: "Em thư cho ?"
Tô Anh nhạt: "Ừm, đốt. Không chuyện gì quan trọng đừng quan tâm."
"Anh ." Đầu ngón tay cầm tờ giấy thư của Hàn Cảnh Viễn khẽ run lên.
"Em đừng gì ? Cho dù bây giờ nhưng 10, 20 năm vẫn ."
Hàn Cảnh Viễn .
Lúc bức thư giả lừa gạt, thật sự hiểu tâm tư của đứa nhỏ.
Giờ thì hiểu . Lúc đó nên trách móc Hàn Khinh Thần nặng nề như . Có lẽ lúc đó bọn nhỏ cũng . Suy nghĩ của Hàn Cảnh Viễn vô cùng hỗn loạn.
Tô Anh tờ giấy thư trong tay , may mà dấu vết đó hỗn loạn, chỉ mơ hồ thấy mấy chữ.
Cô mở tủ quần áo đấy giúp một bộ bảo tắm.
"Lúc nãy sẽ tắm cùng em nhưng bây giờ còn cơ hội . Anh tự tắm một , em xuống ."
Hàn Cảnh Viễn khoá cửa , nhốt Tô Anh trong vòng tay, ánh mắt hừng hực cô.
"Vậy thì tắm một nữa, dù cũng vội. Anh khóa cửa , sợ ai ."
Tô Anh:...
Cô cảm thấy Hàn Cảnh Viễn giống như đang đùa. Hơn nữa, cô màu sắc khí tràng xung quanh đang bốc khói. Nếu cô đồng ý, giây tiếp theo chắc chắn sẽ đàn ông cõng lên vai.
Hàn Cảnh Viễn ít khi chủ động nhưng chọn sai thời điểm.
Lúc cô định từ chối một cách uyển chuyển thì Hàn Cảnh Viễn đột nhiên cúi đầu xuống. Hai mặt đối mặt, cách vô cùng gần, thở của họ hòa quyện khiến nhiệt độ đột nhiên tăng lên.
Trực giác của Tô Anh mách bảo một giây nữa Hàn Cảnh Viễn sẽ hôn . Vì cô đẩy sợ tổn thương . Sau , lúc cô bỏ , sẽ đau hơn.
lúc Tô Anh theo bản năng đầu , hiệu cho Hàn Cảnh Viễn cửa sổ: "Anh kìa, Hàn Hâm Tinh đang dẫm lên vai ai lén chúng ?"
Hàn Cảnh Viễn căn bản thấy, văn sư tư thế đó thì thầm bên tai Tô Anh: "Tô Anh, tại em ích kỷ một chút?"
"Dạ?"
Tô Anh ngửa đầu Hàn Cảnh Viễn. Cô cảm thấy bây giờ vô cùng ích kỷ, thể đối xử với họ như ?
Hàn Cảnh Viễn lùi vài bước đến bên cửa sổ. Hàn Hâm Tinh đang vội vàng leo xuống thang, Xán Xán thì đang giúp con bé giữ thang.
Hàn Cảnh Viễn vội : "Chú sẽ đánh con, con xuống từ từ thôi."
...
Lúc ăn tối, Hàn Cảnh Viễn lời nào. Tô Anh thấy bọn nhỏíu rít bàn tán. Trong đầu cô bây giờ là chuyện của Tô Tân Ý nên quên mất việc khen khích lệ tài nấu ăn của Hàn Kinh Thần tiến bộ.
Hàn Kinh Thần đẩy đĩa tôm chiên đến mặt Tô Anh, hỏi: "Dì cãi với chú hai ?"
Tô Anh nghĩ , cảm thấy giữa cô và Hàn Cảnh Viễn một chút xa cách, cũng coi như là cãi . Vì cô gật đầu : "Ừm."
Hàn Cảnh Viễn gần như cùng lúc đặt đôi đũa xuống, ngẩng đầu lên : "Không ."
Tô Anh Hàn Cảnh Viễn, Hàn Cảnh Viễn cũng Tô Anh. Hai cùng đổi lời .
Tô Anh: "Không cãi ."
Hàn Cảnh Viễn: "Là của chú."
Nụ mặt Hàn Hoài Sơn trầm xuống, buông đũa : "Hàn Cảnh Viễn, thư phòng với bố."
Tô Anh vội khuyên: "Ba hôm nay Hàn Cảnh Viễn ăn ngon, ngủ yên. Bố trách thì đợi ăn cơm xong, con pha cho bố ấm uống một chút cho nhuận giọng mắng cũng ."
Nghe con dâu khuyên, Hàn Hoài Sơn cũng dịu , nhịn : "Được, chúng ăn cơm xong bố dạy nó ."
Tô Anh gắp rau bát Hàn Cảnh Viễn nhưng gì. Cô gắp cái gì, ăn cái đó khiến Tô Anh cảm thấy bản đang thiếu nợ .
Để rượu bầu khí, Tô Anh cố ý : "Hàn Kinh Thần, hình như tay ngày nấu ăn của con thụt lùi . Nhìn chú hai của con đụng đũa kìa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-61.html.]
Hàn Kinh Thần cảm thấy tổn thương : "Không thể nào. Là do dì và chú hai cãi nên chú ăn ."
Tô Anh:...
"Thảo nào con là ngốc nhất nhà."
Hàn Kinh Thần:...
Cậu dám tùy tiện gì.
lúc khí thật sự lên nhiều. Sau khi ăn xong, Hàn Hâm Tinh chủ động rửa bát, Xán Xán chạy giúp chị . Hàn Cảnh Viễn và Hàn Hoài Sơn thư phòng. lúc Kiều Lan Lan đến chơi.
...
"Tô Anh, Tinh Tinh, Xán Xán, thấy vui , bất ngờ ?"
Hàn Kinh Thần bưng đến thư phòng, thì hỏi: "Dì Lan, dì đến lúc nào ?"
"Chiều nay. Dì đến thăm chú lớn của mấy đứa."
Kiểu Lan Lan tìm thấy em trai của Quý Lệ Văn trong hang động thì cảm động rơi nước mắt.
Kiếp em họ của cô tình thấy. Có lẽ lúc thằng bé đốt c.h.ế.t trong hang động. Sau khi mấy độc ác Tiền Hữu Thịnh, Hạ Liên Phương chết, cô dám tin em họ của sẽ c.h.ế.t vì đói!
Kiếp , nhờ giải cứu Thịnh Thanh Hà mà ngoài ý tìm em họ.
Vì Kiều Lan Lan lập tức coi Tô Anh là của .
Cô sáng mai Tô Anh sẽ rời nên vội vàng đến thăm.
" xin nghỉ mấy ngày, vài ngày nữa mới rời . Hàn Kinh Thần, chú lớn của con ở nhà một , Nếu con nấu đồ ăn ngon thì đem cho chú một phần."
Hàn Kinh Thần đảo mắt, yếu ớt : "Con , con sẽ để chú chịu đói, cũng bắt chú ăn bánh bao nguội nữa."
"Chà chà, mấy đứa là con nuôi là quá."
Hàn Kinh Thần chuyện với cô nên ngoài đổ rác.
Hàn Hâm Tinh đưa cho cô một quả quýt, tự bóc một quả, : "Mẹ nuôi, chú lớn về nhà mới quen ?"
Không thể dễ dàng đổi thói quen . Thằng bé chọn căn phòng nhỏ nhất và thu trong bóng tối. Khi bảo ăn thì mới ăn, bảo tắm thì mới tắm, bảo ngủ thì mới ngủ chứ tự giác gì cả.
Thằng bé lời nào, mãi đến khi Kiều Lan Lan cô là bạn , là hàng xóm, còn là nuôi của con Tô Anh, mắt Quý Xuyên Bách mới chút sức sống và thần thái.
Kiều Lan Lan với Tô Anh chuyện đến đảo Nam
Mặc dù dì cầu xin nhưng cô cảm thấy Tô Anh nghĩa vụ chăm sóc Quý Xuyên Bách. Cô cũng bảo dì đừng yêu cầu Tô Anh quá đáng.
Kiều Lan Lan ôm Tinh Tinh và Xán Xán: "Chú . Mẹ nuôi sẽ ở Bắc Kinh vài ngày đó sẽ về với các con."
Xán Xán nhẹ nhàng : "Mẹ nuôi, chúng thể mời chú về nhà chơi ? Nhà của vẫn còn một phòng mà."
Hàn Hâm Tinh cũng háo hức : " , nuôi đừng keo kiệt như thế. Có thể để chú đến nhà con ăn nha."
Ngay cả Hàn Kinh Thần cũng thêm : "Nấu thêm cho 1 cũng ."
Cố Tri Nam đến bên cạnh Tú Anh. Cậu nếu Tô Anh lên tiếng, Kiều Lan Lan sẽ dẫn Quý Xuyên Bách về đảo Nam."
Cậu : "Chị, chị thấy ?"
Mặc dù Tô Anh sẽ can thiệp quá nhiều chuyện của nhà khác, nhưng Kiều Lan Lan là chị họ của Quý Xuyên Bách. Đến nhà chị họ chơi cũng vấn đề gì. Chỉ là cô lúc Quý Xuyên Bách đến, cô còn ở đây .
Quên , cứ để cục diện rối rắm cho .
Tô Anh : “Sao đều chị . Nếu em thì thôi. Dù nó cũng ngủ giường của chị. Lan Lan , nếu cô dẫn Xuyên Bách đến nhà ăn cơm thì trả cơm.”
“Tô Anh, bình thường cô như .”
Kiều Lan Lan vô cùng ngạc nhiên. Cô nghĩ hai cô bé thông minh hơn lớn. , cô thể để Xuyên Bách ở nhà một thời gian, như phiền Tô Anh, thể để Xuyên Bách sống cùng bốn đứa trẻ.
Cô nhịn ôm chặt Tô Anh, hề hề : “Tô Anh, trong lòng , ngoại trừ lão Đinh, thì cô là bạn nhất, quan trọng nhất. Cô thì ? Trong lòng cô, xếp thứ mấy?”
Tô Anh:……
Tô Anh đẩy Kiều Lan Lan , hỏi bọn nhỏ: “Sáng mai , các con thu dọn hành lý xong ?”
Cố Tri Nam : “Trước khi ăn cơm bọn em dọn xong .”
Lúc Tô Anh về phòng thu dọn hành lý, ánh mắt lướt qua cửa thư phòng đang đóng chặt.
……
Trong thư phòng, Hàn Hoài Sơn uống tra do con dâu pha. Nhờ cô bé Hàn Hâm Tinh treo lên trộm từ cửa sổ, ông nhận sự khó xử của con trai và con dâu .
Ông lão vui vẻ phê bình: “Người trẻ kiềm chế một chút. Bố hai đứa xa mười ngày, trong lòng vô cùng nhớ nhung nhưng Tô Anh cảm thấy xa lạ với chỗ nên chắc chắn con bé sẽ ngượng ngùng. Hơn nữ, gần đến giờ cơm mà còn chuyện đấy, con bé tức giận là . Tiểu Tô cho quá nhiều mặt mũi .“
Hàn Cảnh Viễn cân nhắc lời của bố , trong nháy mắt khuôn mặt đột nhiên nóng lên: “Ông nội, ông nghĩ gì .”
“Được , , bố cũng là từng trải. gì đang trải qua, đều trải qua hết , như thế mới là bố của chứ. Thôi, giờ về phòng , gì thì .”
Hàn Cảnh Viễn:……
……
Hàn Cảnh Viễn đến cửa phòng tiếng chuyện rôm rả của hai cô gái nhỏ. Lúc đẩy cửa phát hiện giường thu dọn một nửa hành lý, hai cô gái nhỏ cởi giày giường, một trái một đố Tô Anh.
Hàn Cảnh Viễn hỏi: “Các con đang đố gì ?”
Hàn Hâm Tinh giơ một đồng xu lên và : “Con đánh cược với Xán Xán, khi nãy hai t.ắm chung ?”
Mặt Hàn Cảnh Viễn đỏ ửng: “Vậy con đánh cuộc ?”
Hàn Hâm Tinh lắc đầu : “Con cược .”
Cố Xán Xán : “Con cuộc là .”
Hàn Cảnh Viễn cầm năm xu, đặt tay Hàn Hâm Tinh: “Con thắng.”
Cố Xán Xán chán nản: “A, tại hai t.ắm chung. Con và chị Tinh Tinh đều tắm cùng mà.”
Hàn Hâm Tinh còn buồn hơn Cố Xán Xán: “Con cũng hy vọng Xán Xán thể thắng. Chú hai, con chuyện thương lượng với chú. Nếu như, là nếu như ạ. Nếu chú và dì hai tách , con và Xán Xán sẽ theo dì , chú nhỏ và con sẽ theo chú, chúng chia như .”
Tô Anh : “Nếu chú nhỏ cũng ở cùng chúng thì ?”
Hàn Hâm Tinh phiền muộn : “Nếu như thì con sẽ ở một với chú hai, vô cùng cô đơn. Lúc đó, hai họ sẽ vô cùng đáng thương.”
Tô Anh nữa.
Hàn Cảnh Viễn an ủi hai đứa nhỏ rằng và Tô Anh sẽ tách .
nên lời.
Anh bế hai cô gái nhỏ khỏi phòng, : “Về phòng ngủ , chú hai, dì hai ngủ .”
Hàn Cảnh Viễn đóng cửa , tiện tay khóa luôn cửa kiểm tra xem mở từ bên ngoài hai .
“Anh rửa.”
“Anh .” Tô Anh ngẩng đầu lên, từ giường nhặt lên một chiếc quần l.ót ném cho : “Hình như áo ở cái túi , tự tìm .”
Mãi thấy đáp , đột nhiên Tô Anh thấy tiếng nước từ phòng vệ sinh.
Tô Anh thu thập nhanh hơn. Đến khi tiếng nước ngừng , cô tiếng bước chân, đó đàn ông bước khỏi phòng tắm.
Tô Anh xoa xoa eo, xoay lên giường, thuận thế xuống. Lúc cô ngước mắt lên, tim đột nhiên đập nhanh hơn, cô bật dậy.
Trán của Hàn Cảnh vài sợi tóc rũ xuống, còn nhỏ nước. Những giọt nước trượt theo cơ bắp rắn chắc chảy từ quai hàm xuống , theo cơ bụng thấm lưng quần.
Tầm mắt của Tô Anh cũng men theo giọt nước, dừng ở vòng eo rắn chắc của .
Cô khống chế , nuốt nước bọt ực một cái.
Hàn Cảnh Viễn gì?
Tô Anh yết hầu đang chuyển động của Hàn Cảnh Viễn. Rõ ràng vô cùng khẩn trương: “Anh tìm thấy áo mà em .”
, ở mà ở trong túi. Anh tìm thấy là ý tìm?
Tô Anh vô cùng bối rối, lẽ Hàn Cảnh Viễn cũng khác là bao.
Tô Anh nghĩ, chỉ cần cô hổ, Hàn Cảnh Viễn cũng sẽ hổ. , chính là như .
Vì , Tô Anh : “Nếu lạnh thì cần mặc. Ngủ như cũng .”