Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:20:35
Lượt xem: 360

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hàn Cảnh Viễn, là để em tới nấu cơm .”

“Không cần, em lên bếp thêm lửa giúp .”

Hàn Cảnh Viễn chủ đồng đề nghị giúp Tô Anh cơm chiều.

Đối với đàn ông chỉ nấu mì, hơn nữa còn kinh khủng khiếp đột nhiên vén tay áo, kiên trì bốn món ăn một món canh, Tô Anh nghi ngờ sẽ nuốt cơm chiều.

Tô Anh là theo đuổi niềm vui khi ăn uống, đồng thời cô cũng thể tạm chấp nhận : “Nếu cứ nấu thì mì hành cũng .”

Hàn Cảnh Viễn cắt khoai tây gọt vỏ thành những lát mỏng thớt, đó cắt thành từng sợi mỏng, ăn kèm với ớt xanh sắt nhỏ.

Anh : “Gen họ Hàn đều như , cả nấu cơm, Hàn Kinh Thần học cũng nhanh. Mà lớn từng , thể nào học bằng Hàn Kinh Thần. Em cho các bước, chắc chắn thể xào khoai tây. À, đúng ! Số lượng dấm , lượng định lượng tiêu chuẩn hả?”

Tô Anh xổm bên bệ bếp nghiêng đầu, đàn ông: “Thì lượng , dựa tổ tiên mách bảo. Dầu, muối, tương, giấm đều dựa tổ tiên mách bảo hết á. Như kiểu nhiệm vụ, dựa tình hình thực tế, tùy cơ ứng biến. Anh thể cho một ít , nếm thử vị thế nào, nếu nhạt thì cho thêm ít nữa.”

Phải là đàn ông khi nấu cơm cực sức hấp dẫn, đến cả Tô Anh cũng đành lòng trách móc vì dốt đặc cán mai ở phương diện .

Nhất là đối với Hàn Cảnh Viễn, cao chân dài, vai rộng eo thon, đường cong cơ bắp rắn chắc. Người đàn ông mỹ như đang bình tĩnh bệ bếp để cơm chiều cho cô ăn, ai thể rúng động cơ chứ?

Cho dù đổ cả nửa chai dấm , đối với khuôn mặt tuấn tú mỹ 360 độ khuyết điểm của Hàn Cảnh Viễn, cô vẫn thể nhắm mắt nuốt sạch.

Anh thật sự là quá , Tô Anh nghĩ. Hàng mi dài cong vút tự nhiên như cánh quạ, thế mà còn dài và dày hơn cả cô. Chờ đêm nay ngủ , cô nhất định hôn một cái mới .

Tay đang đổ dấm khoai tây sợi của Hàn Cảnh Viễn run lên, đổ nhiều hơn non nửa thìa giấm trắng.

“Tô Anh, Tiểu Tô, nhà ?”

“Có, .”

Thím phục vụ xã tan tầm tới nhắn lời cho Tô Anh: “Tinh Tinh nhà con gửi lời, nhà viện căn cứ sẽ chiếu một bộ phim ngoài trời tối nay, bọn nhỏ xem phim xong thì sẽ trở về, bảo thím gửi lời cho con, đừng cơm chiều cho chúng.”

“Cảm ơn thím.”

“Nha, Hàn Cảnh Viễn nhà con xuống bếp ?” Thím cửa phòng bếp, khoai tây xào trong chảo, ngửi thấy mùi chua nồng quá, thím liền : “Này là bỏ dấm nhiều quá , cái là giỏi nấu cơm .”

Tô Anh cặm cụi ở bệ bếp , chờ thím , cô dậy : “Anh đấy, mấy đứa Tinh Tinh về ăn, buổi tối khoai tây thôi, em thêm một quả dưa chuột nữa, đừng thừa.”

“Được.” Hàn Cảnh Viễn kiên trì, nhanh nhẹn bày khoai tây xào chua cay nóng hổi lên đĩa.

, hôm nay khi em chợ thì thấy Từ Phân Nguyệt đang xếp hàng mua thịt ở hợp tác xã. Chị ăn vụng đồ, cứ tính như ?”

Còn khẩu cung của bên Kinh Thị, Tô Tần Ý là Từ Phân Nguyệt đẩy xuống cầu thang. Tô Tân Ý tỉnh, chẳng lẽ Đoạn Quân gọi điện tới yêu cầu cục cảnh sát ở đây hỗ trợ điều tra ?

Không cần thẩm vấn động cơ của Từ Phân Nguyệt ?

Nếu , hơn nữa còn điều Tô Tòng Nham , với tính cách của Tô Tòng Nham sợ là sẽ ngay lập tức sa thải Từ Phân Nguyệt.

Cho nên, hiện tại Từ Phân Nguyệt vẫn sa thải là tại ?

Tô Anh bê hai bát mì cà chua trứng, đặt phần nhiều hơn xuống mặt Hàn Cảnh Viễn: “Chuyện Từ Phân Nguyệt, em thể hỏi ?”

Về điểm , Hàn Cảnh Viễn ý hỏi sư trưởng Tề và Trần Đoàn. Từ Phân Nguyệt đẩy Tô Tân Ý, ăn vụng đồ, Tô Anh tình cờ đều là nhân chứng.

Hàn Cảnh Viễn chọn một chuyện thể để giải thích cho cô: “Sau lưng Từ Phân Nguyệt còn , thông qua chị để đạt mục đích nào đó mà bọn vẫn điều tra . Ý của cấp là, tạm thời án binh bất động, chờ thời cơ tới, sẽ điều tra đối phương từ Từ Phân Nguyệt. Cuối cùng tra cái gì, thì cùng nhổ lên.”

Trên Từ Phân Nguyệt giá trị gì, chị bảo mẫu ở nhà họ Tô, đối phương tiếp xúc với Từ Phân Nguyệt khả năng là thông qua chị lấy thứ gì đó bên đó.

Mì cà chua trứng nhạt, ngâm khoai tây xào độ chua gấp đôi trong nước để trung hòa mùi vị. Ừm, vị cũng .

Hàn Cảnh Viễn học cách ăn của Tô Anh, cũng ngâm khoai tây trong mì, trong nhà chính chỉ còn tiếng húp mì sùm sụp.

Hàn Cảnh Viễn ăn một nửa, như thản nhiên, nhưng kỳ thật là đang khẩn trương, ngón tay cầm đũa quá sức trở nên trắng bệch, động tác ăn mì cũng dừng .

“A Anh, gọi em như ?”

“A?” Tô Anh ngẩng đầu. Hàn Cảnh Viễn vẫn đang giữ tư thế cúi đầu ăn mì, thấy rõ vẻ mặt , cũng là cố ý vô tình.

Biểu cảm tùy ý chuyện mặt Hàn Cảnh Viễn: “Thì là, cho gọi em là ‘A Anh’ ?”

Tô Anh hỏi: “Sao đổi xưng hô, gọi ‘Tô Anh’ thuận miệng ?”

Hàn Cảnh Viễn kiên trì hỏi: “Trước gọi em là ‘A Anh’ ?”

Tô Anh nhạt.

Ký ức xa xăm như sóng thần gào thét: “A Anh, A Anh, cô là con gà , mau trốn giữa đội .”

“A Anh! A Anh! Nhớ kỹ phận của cô. Cô là trị liệu, là v.ú em, lên c.h.é.m quái cái gì, c.h.ế.t bây giờ, mau chạy về nhanh .”

Bảy tám đồng đội lao đánh lộn với đội hạng ba cậy nhờ căn cứ mặt: “Đm, ai dám ức h.i.ế.p A Anh nhà chúng , con nó ai đấu một với bọn mi, các ông đây đánh luôn là hội đồng nhá…”

Ở dị thế, một đội nhỏ trị liệu là nguy hiểm. Tô Anh gặp bao nhiêu đội đào góc tường, mà những đồng đội đáng yêu, cưng chiều cô vô điều kiện đó luôn tự tin : “A Anh tuyệt đối sẽ theo bọn mi. Chúng nhà, c.h.ế.t cũng c.h.ế.t chung một cái hố. , A Anh…”

Tô Anh bình tĩnh trả lời trong nước của nước mì: “, ai gọi em như cả.”

Trên mặt Hàn Cảnh Viễn ý dễ thấy: “Vậy gọi em như , em thấy phản cảm chứ?”

Tô Anh ngẩn , gọi cô như đều chết, may mắn.

Nửa bát mì còn thật sự ăn nổi, cô đẩy bát: “Cũng .”

Hàn Cảnh Viễn tiêu hao thể lực, ăn hết nửa bát của vẫn thấy no lắm.

Tô Anh bao giờ ăn đồ thừa của khác, mà Hàn Cảnh Viễn thì để ý điều đó, huống chi là đồ thừa của Tô Anh. Anh tự nhiên chuyển bát của cô tới, đẩy cái bát của sang một bên, bê bát Tô Anh ăn hết mì còn .

Tự nhiên đến , giống như hai họ là đôi vợ chồng hết sức bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-68.html.]

……

Hôm nay là Hàn Cảnh Viễn nấu cơm, chờ ăn xong, Tô Anh bê hai cái bát mặt rửa. Động tác của Hàn Cảnh Viễn nhanh hơn cô, đặt hai cái bát lên mâm: “Để .”

Tô Anh lau bàn, theo tới phòng bếp, đàn ông cong lưng, xoa xoa giẻ lau trong tay vài cái, chú tâm rửa bát.

Người đàn ông mặc kệ chuyện gì đều nghiêm túc.

Ánh mắt Tô Anh miêu tả góc nghiêng tuấn mỹ của , từ hình dáng mi đến hàm , đường cong chỗ nào tinh xảo.

Sao thể đến !

Hàn Cảnh Viễn như phát hiện Tô Anh đang , nghiêng đầu hỏi: “A Anh, em lòng với hợp đồng hôn nhân ?”

Tô Anh lập tức dời mắt: “Vừa lòng, còn khá hơn dự đoán của em nhiều.”

Hàn Cảnh Viễn rũ mắt, tốc độ rửa chén cũng chậm : “Em kế hoạch gì cho ?”

Tô Anh nghĩ nghĩ: “Chăm chỉ việc, nghiêm túc sinh hoạt.”

“Không , cái hỏi là, em suy xét đến vấn đề tình cảm cá nhân ?”

Hai trong hôn nhân hợp đồng, cái về tình cảm, thì… Cũng khá hợp lý, nhỉ?

Tô Anh : “Anh xem, xuất phát điểm hôn nhân hợp đồng của chúng quá cao, nguyên nhân chủ yếu là do quá xuất sắc về mặt. Nếu em bỏ qua mà yêu khác, trừ khi là em mắt mù. Cho nên, quan tâm tới vấn đề tình cảm của em thật sự là, phần đáng đánh đấy.”

Hàn Cảnh Viễn thật sự nhịn nữa, dám quá lớn, chỉ là trượt tay, cái đĩa tay rơi xuống mép nồi tạo thành một cái lỗ lớn, thêm một cái đĩa nữa đời nhà ma.

Tô Anh ném mảnh vỡ thùng rác, hỏi ngược : “Còn thì ? Thực hiện cuộc hôn nhân hợp đồng với em, nửa đời của đều trôi qua , vẫn thèm suy xét đến vấn đề tình cảm cá nhân ?”

Vấn đề tình cảm cá nhân?

Trước khi gặp Tô Anh, Hàn Cảnh Viễn đúng là nghĩ tới.

Hầu hết thế hệ của bố , bao gồm cả những bạn đồng trang lứa mà đều là do bố sắp xếp, do và bạn bè giới thiệu, thậm chí là mới xem mặt một định hôn sự.

Bố Hàn Cảnh Viễn, cả chị dâu đều là do khác giới thiệu mới định hôn sự. Trong ấn tượng của , cả và chị dâu đều tình cảm, nhưng khi chị dâu còn sống vẫn luôn ở trong thế khó xử giữa chồng con và bố em trai em gái ruột thịt.

Khi bố còn sống, cũng cảm thấy bố mặn nồng. khi bố qua đời, ruột lâu tái giá.

Thẩm Mỹ Tĩnh theo đuổi tình yêu tự do, đối mặt với thử thách 5 năm, thử mà từ bỏ.

Hẹn ước một đời một kiếp, cho rằng Tô Anh sẽ khinh thường vì sống quan trọng hơn chết, bản quan trọng hơn là kẻ khác. Đây hẳn là quan niệm cá nhân ở thời điểm hiện tại của Tô Anh, cho nên Hàn Cảnh Viễn cũng nhắc đến.

Anh sống mới ưu thế, c.h.ế.t , chuyện khi c.h.ế.t ai còn quản nữa chứ.

Anh : “Trước với Hàn Kinh Thần là sẽ bao giờ cưới khác, đó là nghiêm túc đấy. Lần , chúng cũng ước định thời gian của cuộc hôn nhân hợp đồng . Nếu mà em lòng, thêm thời gian ?”

Tô Anh ngơ ngác hỏi: “Thêm bao lâu?”

Hàn Cảnh Viễn buột miệng thốt : “A Anh, đến khi em thấy c.h.ế.t ?”

Tô Anh trơ mắt gương mặt trắng nõn của Hàn Cảnh Viễn đỏ bừng, màu hồng phấn nổi lềnh bềnh xung quanh tạo thành từng đợt bọt khí. Anh vẫn coi như việc gì chờ cô .

Trái tim Tô Anh đột nhiên nặng trĩu, là bởi vì một tiếng gọi quen thuộc xa lạ ‘A Anh’ ?

Kỳ thật Hàn Cảnh Viễn khá . Đẹp, trách nhiệm, tiền lương giao đều đặn, thích ăn dấm, nhưng đó vấn đề lớn. Ở cùng với như đến lúc chết, hẳn là tệ lắm.

Nhiệt độ khí dần lên cao, tim Tô Anh mà đập nhanh. Cô chui phòng bếp cho thoáng khí, trốn khỏi cái bầu khí đầy hương hoa hồng trong phòng bếp, trả lời Hàn Cảnh Viễn.

“Cũng .”

Còn thở hai ngụm khí, Tô Anh Hàn Cảnh Viễn tóm về phòng bếp, đè lên tường. Một tay chống tường, trán thấp xuống đè lên trán Tô Anh.

Giọng đàn ông đổi, mang theo sự cẩn thận khó thể bắt lấy.

“Vậy nhá. Đến khi chết, khi c.h.ế.t thì em tùy ý.”

Đầu óc Tô Anh rối loạn, thế nhưng một câu gây mất cả hứng: “Vậy nếu sống lâu hơn em thì ?”

Hai mặt dán mặt, đầu Hàn Cảnh Viễn thuận thế để ở tóc cô, hai gần như bật cùng lúc.

Đang lúc mặn nồng, khí thế hừng hực.

Bọn trẻ nhà, quấy rầy, dựa bọt khí bốc quanh Hàn Cảnh Viễn, Tô Anh đoán bước tiếp theo sẽ cúi xuống hôn.

Hôn thì hôn , phương diện tình cảm hình như Hàn Cảnh Viễn vẫn là một tờ giấy trắng, hôn xong kìm chế lửa nóng trong lòng ?

Bây giờ mới hơn 6 giờ, mấy đứa nhỏ xem phim ngoài trời mà đưa về thì cũng đến 8-9 giờ, còn gần hai tiếng, thời gian sinh con là đủ .

Mấy ngày , đường phố phát đồ dùng kế hoạch hóa gia đình, Tô Anh chút ảo não. Tại lúc cảm thấy sẽ dùng đến chứ, đợi lát nữa bây giờ? Tính ngày thì mấy hôm nay đều là ngày nguy hiểm hết á.

Hôm nay thật sự thể từ chối nữa, nếu chắc chắn sẽ đau khổ cả nửa năm mất.

Nhiệt độ cơ thể tăng cao, sống lưng đàn ông dần cứng đờ, gò má dịu dàng v.uốt ve mật mái tóc đen của cô.

Tô Anh chờ, chờ, chờ chờ, nụ hôn vẫn thấy .

Sau một lúc lâu, Hàn Cảnh Viễn khống chế cảm xúc, sợ dính gần quá mồ hôi vạt áo sẽ ướt sũng áo sơ mi sợi tổng hợp của Tô Anh. Anh kéo dãn cách, vuốt phẳng tóc mai ở thái dương cọ lung tung của Tô Anh.

“Đi thôi, chúng tới căn cứ đón bọn trẻ nào.”

Không hôn hả? Tô Anh chút xíu mất mát, cô còn đang chờ mong mà.

“Bây giờ vẫn còn quá sớm, mấy đứa nó còn xem phim ngoài trời nữa mà, 7 rưỡi xuất phát cũng vẫn kịp.”

Hàn Cảnh Viễn : “Đi sớm một chút, cùng xem phim với mấy đứa nhỏ.”

Tô Anh: …… Hàn Cảnh Viễn ngoại trừ thích ăn dấm, gần như tật khác. Thôi, đàn ông thể mỹ như , chút bệnh vặt cũng là bình thường, nhịn nhiều là quen .

Loading...