Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp Đồng Hôn Nhân - Chương 80

Cập nhật lúc: 2025-01-30 04:28:46
Lượt xem: 359

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáu năm , Thẩm Mỹ Tĩnh ba tháng đính hôn, cuối cùng cũng cùng với đối tượng yêu đương tự do chia tay , Trần Võ Sinh bước lên xe lửa một Đại Tây Bắc, Thẩm Mỹ Tĩnh màng nhà phản đối, kiên trì đến nhà ga tiễn tình yêu c.h.ế.t của , mà Trần Võ Sinh ngay cả đầu cũng ngoảnh .

Thẩm Mỹ Tĩnh nản lòng thoái chí, ai cũng , một đến Mân Nam, tìm vị hôn phu Tô Tấn.

“Sao em tới đây?” Tô Tấn ở cửa phòng trọ, gặp vị hôn thê mới đính hôn ba tháng.

Tuy là quen từ nhỏ, nhưng tuổi tác kém vài tuổi, từ nhỏ chơi cùng , khi trưởng thành càng là mỗi một ngả, còn quen thuộc như lúc nhỏ nữa.

Đối với hôn sự do gia đình sắp đặt, Tô Tấn cũng ý kiến gì, thế hệ của bố cũng như

“Đến thăm ” Thẩm Mỹ Tĩnh nghĩ mãi , Tô Tấn đang yên đang lành tại xuất ngũ, chạy tới Mân Nam việc.

“Anh khi nào về Bắc Kinh? Về Bắc Kinh dự định công việc gì? Đối với tương lai tính toán gì ? Không thể cứ mãi ở Mân Nam , em thích nơi .”

Tô Tấn mở cửa, cho cô nhà, rót một cốc nước ấm, thấy biểu cảm ủ rũ của cô , liền là cô lén lút đây.

Tô Tấn cũng vị hôn thê của lúc đính hôn, vẫn chấm dứt triệt để cùng với đối tượng yêu đương tự do đây.

Trong lòng thở dài, ở bên chấp hành nhiệm vụ, giả dạng là một bình thường việc ở tòa soạn gần một năm, moi tin tức quan trọng, giờ phút quan trọng thể xảy sai sót.

Tô Tấn : "Đêm nay tăng ca về, em ở một đêm, sáng mai đưa em trở về.”

“Em trở về.” Thẩm Mỹ Tĩnh nổi giận .

Tô Tấn nghiêm túc mắt của cô : "Hoặc là đưa em đến Đại Tây Bắc cũng , nếu em thật sự hối hận , đợi lúc nghỉ phép, chúng liền hủy bỏ cuộc hôn nhân .”

Thẩm Mỹ Tĩnh ướt hết áo gối.

Khi buổi chiều, Thẩm Mỹ Tĩnh mua một con cá, một miếng đậu hủ, đem cá rán vàng đều hai mặt, hầm một nồi đậu hủ canh cá màu trắng sữa, cho bình giữ nhiệt, đưa đến đơn vị của Tô Tấn, cơm tối cho .

“Ôi, mùi thơm quá, đây là canh hầm gì ?”

Thẩm Mỹ Tĩnh ở cửa tòa soạn, gặp lãnh đạo trực tiếp của Tô Tấn, đàn ông trắng nõn, dáng cao thấp, gương mặt nhã nhặn.

gượng : "Canh cá, đưa cho Tô Tấn.”

“Em dâu thật là hiền huệ, tiểu tử Tô Tấn cũng thật may mắn.”

Nụ mặt Thẩm Mỹ Tĩnh còn khó coi hơn so với : "May mắn cái gì chứ, quân nhân , chạy tới nơi việc, thật nghĩ như thế nào?”

Thôi Hưng Đông sáu năm còn bắt đầu phát tướng, tướng mạo dễ khác sinh cảm giác tín nhiệm như đối với hiền lành, mấy câu liền đem tất cả những gì Thẩm Mỹ Tĩnh lộ hết .

Anh thậm chí từ trong miệng của Thẩm Mỹ Tĩnh , chiến hữu kiêm bạn Hàn Cảnh Niên của Tô Tấn, xuất ngũ, hai cùng tới Mân Nam việc, Thôi Hưng Đông đó còn gặp qua em của Tô Tấn, ở nơi cách toà soạn xa, việc ở đó nửa năm.

Thôi Hưng Đông quan tâm : "Ôi, hôn nhân sắp đặt hại c.h.ế.t , nhưng Tiểu Tô vẫn là đàn ông tồi, là đàn ông trách nhiệm và đảm đương, cô theo , cả đời bảo đảm.”

Thẩm Mỹ Tĩnh trầm mặc , đàn ông trách nhiệm, cũng khả năng giúp đàn ông khác nuôi con.

Thôi Hưng Đông dường như việc gấp đuổi khéo Thẩm Mỹ Tĩnh , hòa ái: "Tiểu Tô sắp xếp ngoài việc , canh cá cô đưa cho , mang tới văn phòng .”

Thẩm Mỹ Tĩnh vẫn , mấy câu của cô , hại Tô Tấn hoài nghi.

Sau khi cô , Thôi Hưng Đông mở bình giữ nhiệt , nếm một ngụm, nhạo một tiếng, ngay cả muối cũng bỏ , đối với vị hôn phu thật là qua quýt.

……

Ban đêm, Thẩm Mỹ Tĩnh ngủ , dậy ở hoa viên nhỏ lầu, ánh trăng, thấy cả Tô Tấn là máu, khi thấy cô , trụ nổi nữa ngã xuống.

Thẩm Mỹ Tĩnh sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng chạy tới, Tô Tấn bắt lấy tay cô , trong đôi mắt trong veo nhiều cảm xúc cô thấy hiểu, gắt gao chằm chằm cô , để một câu di ngôn.

“Nói cho Từ Nham, với nó, đồ vật để ở trong từ đường……, so với mạng của nó còn quan trọng hơn, nhất định đừng quên…… lấy.”

Tô Tấn yết hầu cắt một đường, phần bụng mấy vết lỗ máu, mấy chữ là Thẩm Mỹ Tĩnh ghé n.g.ự.c của Tô Tấn, cố sức mới rõ: "Từ Nham…… Đồ vật, từ đường…… So mạng còn quan trọng……”

“Anh!” Một tiếng gào to, Tô Tòng Nham chung quy đến chậm một bước.

Từ lúc Thẩm Mỹ Tĩnh lặng lẽ rời nhà trốn , hai nhà ở Bắc Kinh sắp nổ tung, Tô Tòng Nham lờ mờ cảm thấy Thẩm Mỹ Tĩnh sẽ Đại Tây Bắc, chừng là Mân Nam tìm cả.

Tô Tòng Nham bao giờ tin lý do cả xuất ngũ Mân Nam việc, luôn cảm thấy cả là đang chấp hành nhiệm vụ gì đó, trực giác Thẩm Mỹ Tĩnh mời mà tới sẽ hỏng việc, suốt đêm đuổi tới đấy.

Chung quy vẫn đến chậm một bước.

Anh cả thấy , trong mắt thiên ngôn vạn ngữ, nhưng lời nữa, chỉ là nắm c.h.ặ.t t.a.y Thẩm Mỹ Tĩnh, gắt gao chằm chằm cô , sự khẩn cầu cùng ý hận mỗi thứ một nửa.

Bọt m.á.u từng ngụm từng ngụm từ trong miệng tràn , lau như thế cũng đều lau sạch.

Lúc chính là đột nhiên đầu óc choáng váng, Thẩm Mỹ Tĩnh kéo đến đây, đến đó, ghi lời khai, tham gia lễ tang của Tô Tấn, giữa nơi hỏi cô : "Đồng chí Tô Tấn lúc lâm chung lưu di ngôn ?”

“Không , cái gì cũng , các đừng hỏi , cái gì cũng ……”

Mãi đến trong lễ tang, một tiếng ‘ chị dâu ’ của Tô Tòng Nham đem hồn phách của Thẩm Mỹ Tĩnh kéo trở .

Tô Tòng Nham vẫn là nghẹn ngào dằn xuống : "Chị dâu, trai em thật sự lưu di ngôn dù chỉ là một chữ ?”

Thẩm Mỹ Tĩnh sắc mặt tái nhợt, run run rẩy rẩy, đôi tay đặt ở bụng nhỏ: " mang thai ……”

mặc dù đứa trẻ là con của ai, Tô Tòng Nham tự động nhận định, cho rằng đây là đứa con mồ côi từ trong bụng của trai.

Anh lúc một chấp niệm duy nhất, chính là giúp trai bảo vệ huyết mạch duy nhất .

“Chị dâu, cầu xin chị sinh đứa con của trai em , em sẽ sẽ giúp trai nuôi lớn đứa bé , sẽ để chị đơn , em và chị kết hôn thỏa thuận, bố của đứa bé, đợi gió êm sóng lặng, thậm chí chị cùng Trần Võ Sinh gương vỡ lành, bất cứ lúc nào cũng thể ly hôn, chỉ cầu xin chị sinh đứa bé .”

Thẩm Mỹ Tĩnh đó , vì Tô Tấn, vì tình yêu c.h.ế.t của cô .

Thẩm Mỹ Tĩnh cũng giải thích, liền cho Tô Tòng Nham hiểu lầm như , cô đáp ứng thỉnh cầu của Tô Tòng Nham, gật đầu .

Mãi đến lâu về , Tô Tấn và Hàn Cảnh niên truy vi liệt sĩ, Thẩm Mỹ Tĩnh mới suy nghĩ cẩn thận di ngôn lúc lâm chung của Tô Tấn, mới hiểu , mấy câu mà Tô Tấn để , là manh mối tình báo quan trọng.

Xuất phát từ nguyên nhân cô chính thể giải thích, cảm thấy quân át chủ bài thể hữu dụng, liền vẫn luôn giấu giếm đến nay.

……

Tô Anh đem phương thuốc , bã thuốc mang tới đều đặt bàn việc, ở mặt Hàn Cảnh Viễn và mấy vị lãnh đạo, cô chậm rãi những gì ngày hôm đó từ chỗ của Thẩm Mỹ Tĩnh.

Tô Anh lúc hận thể cũng cắt một đao ở cổ của Thẩm Mỹ Tĩnh, Tô Tân Ý gắt gao ngăn cản.

Tô Tân Ý , nếu cô c.h.ế.t thì chuyện sẽ kết thúc, để Thẩm Mỹ Tĩnh nửa đời còn ở trong ngục giam, nếm thử mùi vị của sự tuyệt vọng.

Chân tướng khiến cách nào chấp nhận , ngay cả Hứa Càng Chu luôn luôn thận trọng đều chịu nổi.

“Hiếp quá đáng, quân nhân nhất thủ hạ của lão tử, cái thứ ngu xuẩn hại chết.”

Tiếng vang lớn “loảng xoảng”, cốc lớn là bảo bối mười mấy năm của Hứa Càng Chu, đập loảng xoảng về phía cửa sổ, lực đạo lớn đến nỗi kính của cửa sổ vỡ tan theo tiếng loảng xoảng, các chiến sĩ đang luyện tập thao trường cả chấn động, tất cả đồng loạt dừng động tác và đầu , chỉ huy quát lớn, tập thể lùi về phía 200 mét.

Hứa Càng Chu hai mắt đỏ thẫm nôn khan, hận thể đem tim vẫn còn thể đập ở trong lồng n.g.ự.c moi , chỉ như trái tim mới đau đớn.

Trước bàn việc, Trần Đoàn tự ghi chép, nắm đ.ấ.m tay trái siết chặt, nghiến chặt mu bàn tay hàm răng, vùi đầu, nhanh tia m.á.u từ khóe miệng, nương theo gân xanh nổi lên chảy xuống .

Sư trưởng Tề lập tức cầm lấy điện thoại gọi cho lãnh đạo cấp cao hơn bên hội báo, từ đường của Mân Nam bên nhiều, nhưng căn cứ địa điểm mà Tô Tấn công tác, và phạm vi hoạt động của lúc đó, thể tỏa định chính xác hai đến ba cái từ đường.

Nếu gì bất ngờ xảy , nhiều nhất là một tiếng , cảnh sát Mân Nam thể tìm từ đường mà Tô Tấn giấu.

Hứa Càng Chu rít gào: "Bắt cô , bắt về đây cho lão tử thẩm vấn, ngay bây giờ, lập tức bắt!”

Môi Hàn Cảnh Viễn cắn máu, run rẩy ngừng, mệnh lệnh vẫn như cũ hành quân lễ theo tiêu chuẩn, giọng khàn khàn : "Vâng!”

……

“Hàn Cảnh Viễn, còn tâm tình ở chỗ cản , vợ cùng với Trần Võ Sinh minh bạch, về nhà mà thẩm vấn vợ .”

Thẩm Mỹ Tĩnh vẫn luôn gặp lãnh đạo của Tô Tòng Nham, ở cổng quân doanh đợi hơn một tiếng, đây đều là bài tập sáng trưa chiều mỗi ngày.

Các chiến sĩ , lúc thì coi như thấy, xem cô như tồn tại, lúc thì chính là lộ ánh mắt khinh thường, thèm chuyện với cô .

Thẩm Mỹ Tĩnh hôm nay vô cùng nóng nảy, bởi vì cô mơ đến ác mộng cái ngày mà Tô Tấn chết.

Rõ ràng như , thật giống như tái diễn một sự việc phát sinh ngày hôm đó, khi tỉnh đau đầu như búa bổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-ta-dan-theo-con-ky-hop-dong-hon-nhan/chuong-80.html.]

Giờ phút tâm tình lắm, thấy Hàn Cảnh Viễn, cô liền nhớ tới Trần Võ Sinh trong lúc ngủ mơ kêu tên gọi mật của Tô Anh.

Thẩm Mỹ Tĩnh tin chắc ‘ Anh Anh ’ mà Trần Võ Sinh gọi chính là Tô Anh, chỉ Hách Xuân Anh hổ, mới thể hiểu lầm rằng mà Trần Võ Sinh nhớ thương ở trong mộng chính là cô , mơ, Hách Xuân Anh là hoạt bát hướng ngoại như , căn bản loại hình mà Trần Võ Sinh thích.

Hàn Cảnh Viễn hận thể xé xác cô , nếu suy nghĩ, bại lộ tin tức từng quân nhân của cả và Tô đại ca, Thôi Hưng Đông sẽ phát hiện, cả cùng Tô Tấn sẽ chết.

Anh lạnh tanh: "Không minh bạch như thế nào, cô rõ xem?”

“Cái bánh kem .”

Thẩm Mỹ Tĩnh thương tâm chết: "Trần Võ Sinh qua, đời chỉ thể bánh kem cho yêu và con , tặng bánh sinh nhật cho Tô Anh, hai còn tư tình , đồi phong bại tục!”

Hàn Cảnh Viễn giận ngược : "Vừa kẻ bôi nhọ vợ , còn đang trong tù xét , cô cũng , thành cho cô.”

Anh tiến lên một bước, đủ nhỏ để cảnh vệ bên cạnh thấy: "Cô đáp ứng giao phó lúc lâm chung của Tô Tấn, thực hiện, còn lừa gạt em trai , mỗi một một đêm trong sáu năm , cô thật sự thể ngủ ?”

Thẩm Mỹ Tĩnh hoảng sợ trừng mắt Hàn Cảnh Viễn, , ?

Chẳng lẽ là Từ Phân nguyệt lộ , đổi lấy sự khoan hồng?

Từ Phân nguyệt cũng át chủ bài giấu ở chỗ nào, tin tức mấu chốt vẫn là ở chỗ cô.

Sự hoảng loạn Thẩm Mỹ Tĩnh che dấu , yêu cầu gặp chính ủy Hứa: "Anh dẫn gặp lãnh đạo của , tin tức quan trọng báo lên, Hàn Cảnh Viễn, tin tức quan trọng, tư cách trì hoãn thời gian!”

Quan trọng? Cô cũng tin tức dùng hai mạng đổi về quan trọng!

Nếu cô còn tồn tại một chút lương tâm như , Trang đại ca lẽ đến mức tra tấn bức cung sáu năm, Tô Tòng Nham, cũng đến mức sáu năm đều sống trong sự lừa dối.

Hàn Cảnh Viễn nhịn lạnh: "Sáu năm , bây giờ dùng tình báo mà hai vị đại ca dùng sinh mạng đổi lấy, để đổi lấy lợi ích cho ?”

“Cô tới quá muộn .”

Hàn Cảnh Viễn trào phúng : "Thẩm Mỹ Tĩnh, cô thực sự là một trong những độc ác nhất mà từng gặp. “

ác độc?”

“Ác độc mà bản cũng .”

Thẩm Mỹ Tĩnh ngây nghĩ, đầu tiên ác độc hình như là Hàn Hâm Tinh, đứa trẻ nhỏ như , mở miệng ác độc, tiếp theo là Tô Tân Ý khác đẩy xuống cầu thang c.h.ế.t thành, cũng thật ác độc, hiện tại là Hàn Cảnh Viễn, tại bọn họ đều ác độc. Cô thật sự ác độc ? Tại bản từ tới nay từng cảm thấy như ?

Tô Anh từ văn phòng , thấy Thẩm Mỹ Tĩnh vẫn cảm thấy chính sai trái, : "Vấn đề , nửa đời của cô ở trong tù, nhiều thời gian từ từ nghĩ.”

Lúc bắt giữ, Thẩm Mỹ Tĩnh rốt cuộc mới ý thức xong , lúc đây, còn đàn ông giống như Tô Tòng Nham mặt bảo vệ cô nữa.

điên cuồng giãy giụa, đáng tiếc tác dụng gì, cổng quân doanh, hai cảnh vệ một trái một liền khống chế cô để cô thể nhúc nhích, Tô Anh trực tiếp hất cằm của cô, để cô phẫn nộ kêu to khiến cho nhiều vây xem hơn nữa.

Tô Anh lẳng lặng ở trong bóng tối một lúc, Hàn Cảnh Viễn cùng mấy vị lãnh đạo đem Thẩm Mỹ Tĩnh nhét trong quân xe, đưa tới chỗ nào.

Bóng đêm càng lúc càng tối hơn, nhưng ngày mai mặt trời vẫn mọc.

……

Hết đợt thẩm vấn đến đợt thẩm vấn khác, Thẩm Mỹ Tĩnh c.h.ế.t cũng thừa nhận, cái gì cũng chịu , vẫn là kiên trì Tô Tấn lưu bất kỳ di ngôn nào.

Hứa Càng Chu bên , khi lời chứng, phương thuốc, và thông tin do Tô Anh cung cấp, Tô Tân Ý còn ở một bên chứng, những điều mà Tô Tân Ý , thêm lời khai của nhân chứng.

Mặc dù Tô Anh kéo Tô Tân Ý nhiệm vụ, nhưng bởi vì hai bọn cô moi tin tức quan trọng từ trong miệng Thẩm Mỹ Tĩnh, hơn nữa trai Tô Tân Ý chính là Tô Tấn hy sinh, các lãnh đạo liền ngầm thừa nhận thêm một trong cuộc.

Một tiếng , cuốn sổ cái bí mật mà Tô Tấn sáu năm giấu , tìm thấy.

Cho nên Thẩm Mỹ Tĩnh , những nhân chứng, khẩu cung , đều khiến cô sống phần đời còn ở trong tù.

Đáng tiếc Thôi Hưng Đông là một con thỏ xảo quyệt vô cùng cảnh giác, lẩn trốn , đến bây giờ cũng tìm thấy.

Hàn Cảnh Viễn thức trắng một đêm, buổi sáng ở trong phòng thẩm vấn, tinh thần của Thẩm Mỹ Tĩnh sớm suy sụp.

Một câu của Hàn Cảnh Viễn, sụp đổ.

Hàn Cảnh Viễn : "Cuốn sổ cái tìm , di ngôn lúc lâm chung của Tô đại ca, cuốn sổ đó che dấu tổ chức của Thôi Hưng Đông, danh sách nhân viên mạng lưới tình báo bày bố mười mấy năm, tìm , Thẩm Mỹ Tĩnh, lúc thần tiên đại la cũng cứu cô, an tâm ở trong ngục giam, chậm rãi chịu đựng những ngày tháng ăn năn hối hận .”

……

bắt Thôi Hưng Đông, là tiểu đầu sỏ của cái tổ chức , khi bắt Thôi Hưng Đông về quy án, thì nhiệm vụ tính là thành viên mãn, danh sách nhân viên của mạng lưới tình báo ngầm gấp rút giải mã, bây giờ chỉ thể triển khai , chờ Thôi Hưng ĐS lưới thu lưới bắt giữ.

Tô Anh gọi đến tham gia hội nghị khẩn cấp.

Lần thể tìm cuốn sổ cái nhanh chóng như , còn sợ Thẩm Mỹ Tĩnh sẽ hợp tác cùng Thôi Hưng Đông, đều là Tô Anh kịp thời cung cấp manh mối mấu chốt.

Theo lý thuyết, giờ phút nhiệm vụ của cô xem như là kết thúc viên mãn, đang chờ lãnh công, ngay cả Hàn Cảnh Viễn cũng , hội nghị còn tìm vợ tới là vì cái gì?

Anh hỏi Hứa Càng Chu, chính ủy ha ha , sư trưởng Tề họp gặp , Trần Đoàn thẳng quả thật cũng cảm thấy kỳ lạ, nhưng thật sự cũng .

“Cậu đừng suy nghĩ vớ vẩn.” Trần Gần Hoành : "Để vợ cùng một chút chẳng sẽ ?”

Mọi đông đủ, Hứa Càng Chu phân tích cho một chút về tiến độ của vụ án mắt.

Thôi Hưng Đông thông qua Từ Phân nguyệt, Thẩm Mỹ Tĩnh bữa tối về nhà, bây giờ trốn , nếu Thẩm Mỹ Tĩnh ngày mai vẫn về nhà, con cáo già nhất định sẽ chạy.

“ Đồng chí Văn Hải nội tuyến của chúng , cũng gửi tới tin báo, Thôi Hưng Đông bây giờ vẫn còn ôm ảo tưởng, ảo tưởng Trần Võ Sinh moi át chủ bài của Thẩm Mỹ Tĩnh, liên hệ với Trần Võ Sinh, đó mang theo át chủ bài xuất cảnh, dùng tấm‘ át chủ bài ’ đổi lấy cuộc sống hậu đãi của ở nước ngoài.”

“Những điều nghĩa là, nhất định bắt giữ Thôi Hưng Đông về quy án.”

Hứa Càng Chu dừng một chút, ánh mắt đảo qua từng một: "Thời gian cấp bách, các đều đưa các đề xuất phương án.”

Kỳ thật các vị ở đây trong lòng rõ ràng, mắt điểm mấu chốt để giải quyết phương án tối ưu nhất, là thuyết phục Trần Võ Sinh phối hợp, mà yêu cầu của Trần Võ Sinh đưa với Thôi Hưng Đông đó, trói Tô Anh cùng với .

Thuyết phục Trần Võ Sinh, hai nhân cách của là một nhân tố xác định độ nguy hiểm, cho Thôi Hưng Đông tin tưởng đồ vật đang ở trong tay Trần Võ Sinh, thì nhất định để Trần Võ Sinh đưa điều kiện bắt cóc trói Tô Anh với Thôi Hưng Đông.

Cho nên Tô Anh vẫn mồi nhử, “bắt cóc” một nữa.

……

Không đến Tô Anh đồng ý ? Hàn Cảnh Viễn là đầu tiên đáp ứng.

Tô Anh cũng là chiến sĩ, nhân viên công chức, cô chỉ là một công dân bình thường, tội gì mạo hiểm tính mạng, phối hợp với quân đội mồi nhử?

Lần khác hẳn với bọn buôn đó, kẻ địch , là một kẻ liều mạng vô cùng hung ác.

Tất cả đều mở miệng chuyện, thời gian từ từ trôi qua, từng giây từng phút trôi đều là thời cơ nhất để bắt giữ Thôi Hưng Đông, khí vô cùng lo lắng.

Tô Anh thấy Hàn Cảnh Viễn, Trần Đoàn Trường còn lãnh đạo của bọn họ, đều thần sắc nghiêm túc, mím chặt môi, thời gian quý giá, là dùng để lãng phí.

Trong lòng cô sốt ruột, vốn dĩ ở nơi phần cho cô mở miệng, nhưng các lãnh đạo đều , tính nôn nóng của cô, chờ .

“Cái , lãnh đạo, thể mấy câu ?”

Hứa Càng Chu trong lòng áp lực, cô gái rốt cuộc nguy hiểm và sợ hãi ?

Anh gật đầu: "Đồng chí Tô Anh, bây giờ chính là lên tiếng, cô cách nào ? Nói một chút.”

Tô Anh : " cảm thấy, việc cũng khó , tiên thu phục Trần Võ Sinh, để thông qua nội tuyến của chúng , để họ Thôi tin rằng Thẩm Mỹ Tĩnh đem át chủ bài đưa cho , việc tiên cần là lừa họ Thôi .”

“Sau đó để Trần Võ Sinh đưa điều kiện trốn cùng , chính là cũng đem trói tới đó, Thôi Hưng Đông tám chín phần sẽ bằng đường thủy, đường thủy a, biển rộng mênh mang, mấy cái ca-nô vây bắt, trừ bỏ nhảy xuống biển c.h.ế.t đuối thì ngay cả nơi trốn cũng , khá ?”

Tô Anh đều thể nghĩ biện pháp, Hứa Càng Chu bọn họ thể thể nghĩ chứ?

Chỉ là Thôi Hưng Đông hiện tại giống như chim sợ cành cong, lấy tín nhiệm của , chỉ để Trần Võ Sinh lấy con át chủ bài là đủ, để chứng minh quyết tâm của Trần Võ Sinh, còn để đưa điều kiện với Thôi Hưng Đông, để Thôi Hưng Đông trói Tô Anh dẫn .

, lấy tín nhiệm của Thôi Hưng Đông, cô vẫn mồi nhử một nữa.”

Tô Anh : " , nếu Trần Võ Sinh đề cập tới điều kiện , Thôi Hưng Đông sẽ tin, đến lúc đó để Trần Võ Sinh, và vị đồng chí nội tuyến , cùng .”

Mấy vị lãnh đạo sắc mặt từ cảm kích đến hổ thẹn, sắc mặt của Hàn Cảnh Viễn càng ngày càng trầm, một chữ cuối cùng trong phương án của Tô Anh , Hàn Cảnh Viễn nhịn lên tiếng, âm điệu còn nhấn mạnh.

“Tô Anh, em ngoài với một lát!”

……

Loading...