Trước mắt bao ,  cô   những lời ngỗ nghịch như , Tô Kiến Quốc tức thì đen mặt, "vù" một tiếng  dậy, chuẩn  rời .
 lúc , Diệp Khiết bước , lớn tiếng phụ họa: "Diên Diên  đúng, ông quản  đứa con ruột của  là  , còn ở đây  ,  cần ông lo lắng chuyện của con bé. Đừng quên lúc  ông  hứa với  như thế nào!"
Tô Kiến Quốc mất tự nhiên ho khan một tiếng,  đó  đáp .
Tô Ái Dân thấy , vội an ủi ông : "Cha, em gái chỉ là nghĩ    thôi, cha thật sự nên quản lý con bé Tiểu Tuyết đó , nó  loạn cả đại viện lên, sớm muộn gì cũng xảy  chuyện."
Tô Kiến Quốc nhíu mày, thực  từ lâu ông     lòng với Triệu Tiểu Tuyết, chỉ là nể mặt Trương Lan Quyên nên   biện pháp gì thôi.
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Mỗi khi Triệu Tiểu Tuyết gây họa, ông  luôn nghĩ: Nếu như Tô Diên là con ruột của , thì   bao.
Ông  cũng  đến mức mỗi ngày  lo lắng đề phòng, sợ gia đình của cô tìm đến như bây giờ, đến lúc đó bản  sẽ  gánh nổi hậu quả.
Vì kiêng dè bối cảnh thực sự của Tô Diên, Tô Kiến Quốc   xuống ghế, sắc mặt  phần dịu ,  Tô Ái Dân trầm giọng : "Tiểu Tuyết tâm tính  , nếu thật sự   thì cũng gửi nó về nông thôn luôn , rèn luyện vài năm  hãy trở ."
Hai  em nhà họ đều đồng tình, thậm chí còn chọn sẵn địa điểm cho cô , "Con thấy Bằng Tường  , khí hậu ôn hòa,    quen,  thích hợp để rèn luyện tâm tính."
Tô Kiến Quốc suy nghĩ một lúc, gật đầu đồng ý, như thể đây chỉ là một việc nhỏ nhặt.
Nhìn thấy cảnh , Tô Diên  chút ngạc nhiên, vì trong tiểu thuyết   đoạn tình tiết .
Thấy  khí dịu , Văn Yến vội kéo cô  phòng ngủ,   cô tiếp tục chọc giận Tô Kiến Quốc nữa.
"Cậu gan thật đấy, đến cả ông  cũng dám chọc giận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-127.html.]
Trong nhà họ Tô, ông  là   tiếng  nhất, Văn Yến cũng  e ngại Tô Kiến Quốc.
 Tô Diên  rời khỏi nhà họ Tô từ lâu, cô  hề sợ hãi, "Là ông  tự gây sự , cũng đừng trách   nể mặt ông ."
Sợ tường trong phòng  cách âm, Văn Yến kéo cô  trong,  khẽ: "Vừa     thấy ? Triệu Tiểu Tuyết sắp gặp xui xẻo ,  nghĩ là đến  cũng  thể bảo vệ cô   . So với tình , cha chúng  càng coi trọng quyền lực hơn, nếu ông  thực sự  tay, ai cũng  thể  gì ."
Tô Diên  đồng ý với điều , ngay cả con ruột của , đôi khi cũng trở thành con cờ trong tay ông .
"À đúng ,  ba  về nhà ăn Tết ?"
Nhắc đến  con thứ ba của nhà họ Tô, Văn Yến bĩu môi lắc đầu, "Mình     và con gái của một vị lãnh đạo   thiết, cha chúng   hài lòng nên năm nay  gọi   về ăn Tết."
Anh ba nhà họ Tô dù là về ngoại hình  tính cách, đều giống Tô Kiến Quốc nhất, vì    là  con  cưng chiều nhất trong gia đình.
Tô Diên   nhiều tình cảm với   ba , bởi vì từ nhỏ đến lớn,   và Phó Mặc Bạch là kẻ thù  đội trời chung, thậm chí còn nghiêm trọng hơn cả Tiêu Kỳ.
Văn Yến  tiếp: "Dạo ,   gọi điện về còn hỏi thăm ,     xuống nông thôn thì nổi giận với  luôn,   sợ  dám  thêm câu nào. Đây là  đầu tiên  thấy   nổi giận."
"…" Tô Diên  chút  dám tin, trong ấn tượng của cô, cô và  ba thật sự  xa lạ.
Lúc , cửa phòng  gõ, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
Tô Diên  mở cửa, thấy Khâu Dã  tươi  ngoài, gãi đầu hỏi: "Em dâu, chuyện đó em  hỏi giúp  ?"
Thấy   gấp gáp như , Tô Diên  , "Trước khi trả lời ,  cần hỏi rõ một việc ."