Sáng nay, Phó Mặc Bạch hứa mua nho về cho cô, nhưng vì trong lòng đầy suy nghĩ nên quên mất.
Anh cúi đầu cô, thoáng chốc phần bất đắc dĩ.
"Anh chuyện với em."
Tô Diên chớp mắt, vẫn giả ngơ, lắc lắc cánh tay nũng: "Anh thể mua nho ? Mua xong về . Em thèm ăn lắm."
"…"
Phó Mặc Bạch lắc đến mềm lòng, cơn giận tan biến một nửa.
"Được , ngay đây, em còn ăn gì nữa ?"
Thấy mục đích đạt , Tô Diên tươi như hoa, vội đẩy ngoài: "Ngoài nho, mua thêm trứng gà và đậu phộng rang, em đều ăn."
Anh càng về muộn càng .
Khi đẩy khỏi cổng, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Ở phía bên , Phó Mặc Bạch ngoan ngoãn mua đồ, khỏi hối hận vì thái độ đủ cứng rắn, cô lừa vài câu nhượng bộ.
Anh mím môi tự nhủ, lát nữa về nhà, nhất định rõ ràng với cô vài câu!
Do thời tiết quá nóng, gà thích đẻ trứng, dạo trứng gà khan hiếm. Anh lòng vòng nhiều mới gặp một bác gái bán trứng bên lề đường.
Tổng cộng hai mươi lăm quả trứng, là do bác gái vất vả gom góp , mua hết.
Bác gái nhận tiền, lòng cảm kích: "Cảm ơn đồng chí! Cậu mua gà con ? Nhà mấy con, thể bán cho ."
Nghĩ đến việc còn ở thị trấn lâu, đáp: "Được, mua bốn con, bác dẫn lấy nhé."
Nhà bác gái cách đó xa, bộ bảy tám phút là đến. Chỉ thấy trong sân rộng một cái chuồng gà, bên ngoài chuồng là hai con gà mái già đang thong thả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-175.html.]
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Bác gái bảo chờ một lát chuồng lấy bốn con gà con.
Phó Mặc Bạch ở cổng sân, tiến . Trong lúc chờ đợi, xung quanh, vô tình bắt gặp một bóng dáng quen thuộc khiến chú ý.
Ở bên bức tường, mấy phụ nữ đang đùa chuyện, trong đó một chính là bà ngoại của Lý Thụ - Chu Bình.
Không họ đang chuyện gì mà khiến Chu Bình rạng rỡ, mắt sáng lấp lánh.
Phó Mặc Bạch khẽ nhíu mày, nhanh chóng thu ánh mắt.
Lúc , bác gái ôm bốn con gà con , giao cho , ha hả : "Gà con nhà đều khỏe mạnh cả, cứ yên tâm nuôi nhé. Nếu vấn đề gì thì cứ đến tìm ."
Anh nhận lấy gà con, gật đầu đồng ý, im lặng một lúc mới hỏi: "Bác quen nhà bên cạnh ? thấy giếng nước nhà họ , họ thuê thợ nào để đào nữa?"
Bác gái sang nhà bên cạnh một cái, bĩu môi: "Không chỉ một nhà giếng nước , khuyên đừng hỏi, cẩn thận dây đám gì."
Phó Mặc Bạch nhướng mày: "Sao bác ?"
Đầu tiên bác gái quanh một lượt, kéo sang một bên, nhỏ giọng : "Nhà đó chẳng ai cả, trộm gà trộm chó cái gì cũng , nếu còn cách nào khác, chẳng thèm hàng xóm với họ."
Anh ghi nhớ lời bác gái , ôm mấy con gà con chào tạm biệt bác .
Khi về đến nhà, Tô Diên đang giường, ôm hộp bánh quy ăn.
Nghe thấy tiếng "chíp chíp", cô tò mò dậy, sân hỏi: "Sao mua nhiều gà con thế ? Nho , mua ?"
Anh đặt gà con xuống đất, chỉ tay về phía cửa sổ: "Tất cả đều ở đó, lát nữa sẽ rửa."
Thấy thái độ nóng lạnh, Tô Diên liền : Anh vẫn buông bỏ chuyện đó, vẫn đấu trí đấu dũng với .
"Anh lâu , em tưởng giận bỏ luôn chứ."
Nghe , Phó Mặc Bạch thẳng cô, cuối cùng cũng phản ứng: "Dù giận đến , cũng bỏ em, ngoài em , còn thể nữa?"