lúc , Phó Mặc Bạch nắm lấy bàn tay lạnh buốt của cô, truyền cho cô nhiệt độ ấm áp, cũng trả lời cô: "Vợ sinh ngày 16 tháng 3 năm 1955, điều trùng khớp với em gái ?"
Giang Đông xong lập tức bật dậy, ánh mắt tràn đầy kích động, môi cũng run run: ", đúng là trùng khớp! Chúng tìm kiếm bao năm nay, hóa là sai hướng, ngờ cô vẫn luôn ở Bắc Kinh..."
Giang Bắc và Giang Nam cũng dậy theo, biểu cảm mỗi mỗi khác. Họ mới chuyện hôm qua, hóa mười mấy năm họ từng sinh một cô em gái, nhưng chỉ vài ngày khi sinh, đứa bé mất tích.
Vì chuyện , họ chịu cú sốc nặng nề, những năm qua lúc tỉnh lúc mê, trở nên điên điên khùng khùng.
Sợ kích thích đến bà, nhà họ Giang dám nhắc tới chuyện mất con, càng dám tìm kiếm công khai, chỉ thể tìm kiếm trong bí mật. Vì thế mà ít bên ngoài rằng họ từng sinh một cô con gái.
Mười mấy năm họ vẫn còn nhỏ, tùy quân đến Đông Bắc mà ở Bắc Kinh nhờ họ hàng chiếu cố, nên cũng chuyện , trong ba em chỉ Giang Đông rõ.
Trong cuộc sống đột nhiên thêm một cô em gái ruột, trong ba họ Giang Đông là vui mừng nhất, chỉ ước gì thể gọi điện ngay cho mấy trong nhà.
Anh bước nhanh tới chỗ Tô Diên, nhưng khi đến gần chút lúng túng: "Có thể em cảm thấy chuyện hoang đường, nhưng em thực sự giống chúng , hơn nữa nơi sinh và thời gian cũng trùng khớp, chỉ hy vọng em kháng cự chúng ."
Tô Diên vẫn ngơ ngác yên, khó thể tiếp nhận hết những thông tin . Điều giống như một thứ gì đó mong mỏi bấy lâu nay đột ngột rơi mặt, khiến cảm thấy chẳng thực tế chút nào.
Dần dần, cô bình tĩnh , cũng hy vọng đối phương bình tĩnh: "Trên thế giới nhiều sự trùng hợp, lẽ đây chỉ là trùng hợp, nếu bằng chứng cụ thể chứng minh quan hệ của chúng , vẫn nên gọi là em gái thì hơn."
Cô sợ hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-189.html.]
Giang Đông hiểu suy nghĩ của cô, chân thành hứa hẹn: "Em yên tâm, nhất định sẽ để em trở về nhà họ Giang một cách đường đường chính chính, tuyệt đối để em chịu chút ấm ức nào."
Thấy cả , Giang Bắc và Giang Nam cũng lượt bày tỏ: "Bọn sẽ điều tra rõ ràng chuyện , em cứ chờ em gái của bọn ."
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
"..." Tô Diên họ, vẫn cảm thấy như đang mơ, may mà Phó Mặc Bạch luôn ở bên cạnh cô, khiến cô cảm thấy an tâm hơn.
Trong suốt bữa ăn, Giang Đông giới thiệu chi tiết từng thành viên trong gia đình nhà họ Giang cho cô, vẻ mặt say sưa chuyện của khác với hình ảnh nghiêm túc thường ngày.
Tô Diên lặng lẽ lắng , cố gắng ghi nhớ sở thích và tính cách của mỗi . Mặc dù từng gặp qua, nhưng cô trân trọng mối duyên .
Dù một ngày nào đó, thông báo rằng họ của cô, cũng .
Phó Mặc Bạch thỉnh thoảng thêm ít nước đường cho cô, gián đoạn cuộc trò chuyện của họ.
Cho đến khi bữa trưa kết thúc, ba em nhà họ Giang vẫn rời . Mạnh Sương họ ngại ngùng, chủ động mời: "Em gái, ngày mai bọn chị , tối nay chúng tụ tập tiếp nhé?"
Chưa kịp để Tô Diên trả lời, Phó Mặc Bạch từ chối cô: "Diên Diên thường ngủ sớm, đến bảy giờ buồn ngủ, chúng để dịp khác gặp nhé."
Mạnh Sương bụng cô, nhanh chóng hiểu , ngại ngùng : "Nhìn chị , vui quá mà quên mất em gái đang mang thai, em nghỉ ngơi nhé, dịp khác bọn chị sẽ đến thăm em."
Đột nhiên xuất hiện nhiều quan tâm đến như , Tô Diên vẫn quen lắm, cô suy nghĩ một lát, đưa một yêu cầu quá đáng: "Về thế của em, thể tạm thời đừng cho nhà họ Tô ? Tạm thời em để họ ."