Vì là khóa sinh viên đại học đầu tiên mười năm, nên độ tuổi giữa sự chênh lệch khá lớn, nhiều kết hôn và sinh con như Tô Diên.
Cô bước lớp học, lập tức thu hút sự chú ý của , Tô Diên mỉm lịch sự, vô thức quanh. Bất chợt, một bóng dáng quen thuộc khiến cô ngỡ ngàng, nhớ rằng trong sách, hình như nữ chính cũng học ngành tiếng Trung của Đại học Bắc Kinh.
Cùng lúc đó, Tô Tiểu Tuyết thấy cô, gì ngạc nhiên. Bởi vì kiếp , Tô Diên nghiệp Đại học Bắc Kinh, còn thành công trong thời gian học đại học.
Giấu sự ghen ghét trong đáy mắt, Tô Tiểu Tuyết chủ động chào hỏi: "Diên Diên, lâu gặp! Thật ngờ chúng trở thành bạn học."
Tô Diên bình thản đối diện, một câu: " là thật trùng hợp."
Có thấy , tò mò hỏi: "Hai quen ? Trước đây là bạn học ?"
Tô Tiểu Tuyết định giả vờ thiết, nhưng Tô Diên phủ nhận: "Không bạn học, chỉ là quen sơ sơ."
Nghe chỉ là quen sơ sơ, lập tức mất hứng thú tiếp tục hỏi. Tô Diên tùy tiện chọn một chỗ , để ý đến Tô Tiểu Tuyết nữa.
Thấy cô lạnh nhạt như , Tô Tiểu Tuyết khẩy một tiếng, bỏ qua dễ dàng.
Giữa trưa, trong nhà ăn.
Tô Diên lấy xong phần ăn, tìm một chỗ xuống, Tô Tiểu Tuyết bưng khay cơm đến, xuống đối diện cô, tươi : "Bây giờ chúng là bạn học, nên giữ mối quan hệ . Cô thể đừng nhỏ nhen như , cứ nhớ mãi những chuyện ? Trên mặt sắp nếp nhăn ."
Đối diện với sự thiện của cô , Tô Diên ngẩng đầu lên, đầu tiên gặp một mặt dày như , chỉ thấy buồn .
" và cô mãi mãi thể trở thành bạn bè, điều cô rõ. Cô tiếp cận là để cầu xin cho nhà họ Tô? Hay vì thứ mà cô thể lợi dụng? Chi bằng thẳng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-251.html.]
Ý đồ thầm kín vạch trần, Tô Tiểu Tuyết mất tự nhiên: "Cô đang gì thế? chỉ gần gũi với cô hơn, đừng để mối quan hệ căng thẳng như , nếu cô thì thôi."
Nói xong, cô lập tức dậy, bưng khay cơm, mặt đầy vẻ ấm ức.
Tô Diên tự tiếp tục ăn, những trò vặt vãnh của cô mê hoặc.
Trong tiểu thuyết, trong thời gian học đại học, Tô Tiểu Tuyết dễ dàng kết giao với nhiều thế lực giúp đỡ cô . Tô Diên chỉ tránh xa tình tiết ban đầu, quyết dính líu cốt truyện.
Lúc , một bóng dáng cao lớn xuống đối diện cô, giọng ấm áp vang lên đỉnh đầu: "Người nãy là ai thế? Bạn học mới của ?"
Tô Diên tiếng ngẩng đầu lên, vặn chạm đôi mắt chứa ý của Trịnh Luân. Cô mỉm , giải thích: "Không tính là mới quen, mối quan hệ khá phức tạp."
Trịnh Luân ngạc nhiên nhướng mày, tò mò về phận của . Tô Diên nhắc đến cô nữa, chuyển chủ đề: "Hôm nay là ngày đầu tiên học, thấy thế nào? Có thấy quen ?"
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Thấy cô thêm, Trịnh Luân hỏi nữa.
"Cũng tạm, đều là thanh niên lý tưởng và hoài bão, trao đổi thoải mái."
Về điểm , Tô Diên đồng tình: " , sáng nay và họ chuyện nhiều về những chuyện thú vị trong kỳ thi đại học, đều thú vị."
Nhìn nụ rạng rỡ của cô, Trịnh Luân khẽ đỏ tai, do dự một lúc, cuối cùng lấy hết can đảm hỏi: "Sau khi tan học về nhà thế nào? Chúng cùng đường, thể cùng ?"
Nhà hai chỉ cách một con đường, Tô Diên nghĩ nhiều, thật: "Không cần , chồng sẽ đến đón, nếu tìm cùng về, khoa của hai cùng đường với đấy."
Trịnh Luân nhếch môi, thất vọng từ chối: "Thôi bỏ , quen họ, cùng thấy ngại."
Tô Diên cũng ép, chuyện cứ thế tự nhiên trôi qua...