Tô Diên yên mặt , gương mặt đó còn đỏ hơn cả nắng chiều.
Ánh mắt cô dám ai, qua loa rằng: "Anh đưa về, chẳng qua đến thôn, da mặt mỏng lắm."
Cô cố gắng giải thích cho tự nhiên nhất thể. Từ hôm nay trở cô và Phó Mặc Bạch sẽ quan hệ yêu danh nghĩa của .
Mọi vây quanh cô, mồm năm miệng hỏi nhiều vấn đề. Tô Diên trả lời từng câu, vô cùng kiên nhẫn, vài đáp án do cô và Phó Mặc Bạch bàn bạc sẵn với , sợ phát hiện.
Dưới ánh hoàng hôn, vẻ ngoài của cô còn yêu kiều hơn hoa, khiến Thẩm Tình mà ngơ ngác.
"Hèn gì khi yêu con sẽ trở nên xinh , hôm nay cô quá !"
"Có hở?" Tô Diên sờ lên mặt , cảm giác nóng ran.
Ngày hôm .
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Tiết học đầu tiên là tiết Ngữ văn. Hiện giờ mùa thu hoạch vụ thu kết thúc, mười đứa nhỏ xin nghỉ đều học .
Bình thường Tô Diên sẽ nhân lúc khi học xong sẽ dạy bổ túc cho bọn nhỏ. vẫn vài đứa quá lãng, vốn dĩ .
"Cô ơi, cha em học tập chẳng tích sự gì, còn chi bằng về nhà trồng trọt tích góp nhiều tiền một chút, tương lai cưới một vợ xinh thì còn hơn." Em học sinh chuyện tên Lý Thụ, ăn bận một bộ quần áo nhem nhuốc, ngắn hơn so với khổ , tóc để dài buộc chùm với , ở chỗ lắc lư băng ghế, cà lơ phất phơ, còn tự cho là siêu phàm.
Cậu bé là học sinh thành tích kém nhất trong lớp. Tô Diên đặt một tờ giấy thư đến mặt bé, : "Viết địa chỉ nhà của em đây, nhất vẽ luôn bản đồ, cô thăm hỏi gia đình em."
"..."
Lý Thụ lập tức thẳng lưng, khó tin mà : "Cô , em phạm sai lầm gì ? Sao đến gặp phụ em?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-63.html.]
"Mấy lời em cho thấy vấn đề , cô tìm cha em chuyện."
Phụ là đầu tàu dẫn dắt cuộc đời con trẻ, nếu dẫn sai đường sẽ khó bẻ thẳng.
Lý Thụ vẫn nhận vấn đề, kỳ kèo chịu .
Tô Diên đưa cho bé một chiếc bút, vẻ nghiêm túc: "Nếu em cô cũng ngóng , còn chi bằng chủ động một tí, thẳng thắn sẽ khoan hồng."
Bởi từng ở chung nên Lý Thụ rõ tính cách của cô, dám hành sự lỗ mãng. Thế là bé ngoan ngoãn vẽ một bản đồ, chỉ với vài nét bút phác hoạ tạo nên bức bản đồ tỉ mỉ sinh động. Cậu bé vẽ xong đưa cho cô, còn quên cầu xin: "Cô ơi, cô đừng bậy gì về em nhé, thì cha sẽ đánh c.h.ế.t em đấy."
Tô Diên cầm lấy bản đồ quan sát, cất lời khen từ tận đáy lòng: "Em vẽ quá, em từng học vẽ với ai ?"
Nghe cô , Lý Thụ hất cằm vô cùng kiêu ngạo: "Em đây tự học thành tài. Nhiêu đó là gì? Chỉ vẽ chơi chơi thôi, chứ em còn vẽ nhiều thứ lắm."
Mấy bạn học khác cũng thò , thấy bản đồ của bé sinh động như thật cũng khen dứt miệng.
Lần đầu tiên trong đời nhiều khen ngợi như , Lý Thụ cảm thấy thỏa mãn hết chỗ chê.
Tiếng chuông báo hiệu tiết học thứ hai vang lên, Tô Diên thu dọn đồ đạc khỏi lớp. Lúc ngang qua lối rẽ văn phòng phía đông, cô theo thói quen mà trong một cái.
Chỉ thấy vài giáo viên đang dọn đồ đạc ngoài, bàn ghế giá sách, vô cùng bận rộn.
Cô bước qua đó, tò mò hỏi: "Căn phòng đó thế ạ?"
Có một thầy giáo ngẩng đầu, thấy là cô thì mỉm giải thích: "Căn phòng đó sắp đổi thành phòng thí nghiệm, các giáo viên trong sắp chen chúc một văn phòng khác ."
Tô Diên xong bèn ngẫm nghĩ, định thử cách nào đó để Đàm Lệ văn phòng của , thế thì sẽ tiếp cận dễ dàng hơn.