Không qua bao lâu, mới buông tay , trở vẻ nghiêm túc như khi.
Tô Diên thấy thế lặng lẽ lùi một bước, dám trêu chọc nữa.
Trong thời gian tiếp theo, hai miễn cưỡng duy trì bề ngoài bình tĩnh, sợ sẽ xảy chuyện ngoài ý như lau s.ú.n.g cướp cò.
Cả buổi chiều, Phó Mặc Bạch hơn ba mươi tờ chữ "Phúc". Nét bút cứng cáp và lực như chính con , tràn đầy chính khí.
Truyện được đăng tại Lạc Nguyệt Monkeyd, biết là nếu có lòng muốn copy thì nói gì cũng thừa thãi, chúc người copy truyện này đi nơi khác suốt đời làm việc gì cũng không như ý, mọi mong muốn đều được người mình ghét thực hiện thành công ❤️❤️
Tô Diên cầm lấy chúng, khen dứt miệng.
Người đàn ông ở bên cạnh khẽ, ánh mắt tràn ngập ánh sáng mềm mại.
Chạng vạng, đưa cô trở về thôn, định tiếp tục đến nhà họ Khương nhưng Tô Diên ngăn .
"Anh đưa em đến đây là đủ , quá nổi bật ."
Đã đoán suy nghĩ của cô, Phó Mặc Bạch chỉ ghế của xe: "Dì Cầm bảo mang giúp dì vài thứ, em tự mang ."
Tô Diên theo ngón tay , thật sự thấy nhiều thứ ở phía xe.
Cô mím môi, từ chối nữa.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe jeep dừng cửa họ Khương, Diệp Cầm động tĩnh ngoài, thấy là họ, khuôn mặt tràn đầy nụ .
"Con đưa Mặc Bạch về nhà, báo một tiếng? Để lát nữa dì bảo Khương Tùng mua thịt, cơm nước xong nhé."
Phó Mặc Bạch lễ phép gật đầu đồng ý, đồng thời quên khen ngợi tài nấu nướng của Diệp Cầm.
Điều khiến Diệp Cầm vui mừng khôn kể, chỉ ước gì lôi hết mấy thứ trong nhà để chiêu đãi khách.
Lúc , Khương Tùng từ phòng ngủ , một nữa cảm nhận sự thù địch của Phó Mặc Bạch, cuối cùng hiểu chuyện gì xảy .
Chỉ thể rằng vô thức hiểu rõ khi bắt đầu hẹn hò. Vậy nên, tiến gần họ, cố ý : "Để con gọi tới luôn, cô gầy như , cũng bồi bổ cơ thể một chút."
Diệp Cầm hài lòng với con dâu , vội đẩy Khương Tùng ngoài.
"Vậy con còn đó gì nữa? Mau mời đến đây chứ."
Chờ Khương Tùng rời , Tô Diên giải thích với : "Thẩm Tình và Khương ở bên , tình cảm giữa hai họ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia-xuong-nong-thon/chuong-92.html.]
Sao Phó Mặc Bạch hiểu ý cô chứ? Anh mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, che giấu sự hổ trong lòng.
Vài phút , Thẩm Tình theo Khương Tùng nhà chính, khi thấy đôi môi sưng đỏ của Tô Diên, cô khỏi trợn to hai mắt.
"Diên Diên, môi của em ?"
"..."
Tô Diên che miệng ngay, vẻ mặt rầu rĩ.
Cô nên mong cô đến như .
"Không gì, chỉ ăn đồ mặn nhiều thôi."
Tình yêu của Thẩm Tình vẫn còn ở giai đoạn hồn nhiên tay nắm tay, lời giải thích như thì cũng tin.
Diệp Cầm là từng trải, cạnh nhịn : "Được , mấy trẻ các con chuyện , dì nấu cơm."
Khương Tùng sai mua thịt, Phó Mặc Bạch phiền hai cô gái chuyện với nên thức thời bếp xin giúp đỡ.
Diệp Cầm coi là khách, thực sự đưa cho một chai nước tương, yêu cầu đến đầu thôn mua nước tương.
Một lát , Phó Mặc Bạch cầm chai nước tương con đường trong thôn.
Gió mùa đông thổi mặt, gây cảm giác khá đau đớn.
Trong thời gian khói bếp nhà ai cũng lượn lờ, chuẩn cho bữa cơm trưa.
Bấy giờ, hai trẻ từ phía đối diện con đường, cuộc chuyện của họ thu hút sự chú ý của .
"Này, mày nghĩ Đức Thắng bảo tụi mua nhiều rượu như là chiêu đãi ai ? Tao mời khách ở nhà ?"
"Ai , đừng để ý chuyện vớ vẩn đó, bảo tụi gì thì cứ , trả tiền là ."
"Mày đúng, tụi mua nhiều thêm tí, lát nữa tìm một chỗ uống vài ly."
"Tao thấy đó!"
Phó Mặc Bạch theo hình bóng dần xa của họ, khỏi nhíu mày.
Mua nước tương xong, về nhà họ Khương, Khương Tùng cũng mới mua thịt về. Anh đặt chai nước tương xuống, đến gần , suy tư một chốc hỏi: "Tửu lượng của Phương Đức Thắng thế nào?"