Thập Niên 70, Thiên Kim Giả - Chương 1: Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-06-23 13:45:58
Lượt xem: 290
"Nè, mấy gì ? Con gái nhỏ nhà ông Tô hóa con ruột! Bây giờ tìm con ruột , khó trách nhiều năm như thế mà trong cái nhà đó Tô Diên chẳng yêu thương tí nào!"
"Còn chẳng ? cũng con bé ruột thịt trông cực giống nhà họ Tô, còn chẳng cần lấy m.á.u nghiệm cũng là giống nòi nhà ông , bà nghĩ Tô Diên sẽ thế nào đây? Nhà họ Tô còn chứa chấp con bé nữa ?"
" thấy khó , mới sáng nay nhà ông Tô mua một con gà trống, là chào mừng m.á.u mủ ruột rà về nhà cơ. Đứa nhỏ Tô Diên … về chỉ nước ngày càng gian nan mà thôi."
"Ôi chao, mấy cũng đừng nhọc lòng . Một cô gái xinh như thế một đống thằng nhóc trong đại viện chúng nhớ thương kìa ~ dù là gả cho ai cũng thể sống thoải mái. Nếu là thì nhanh chóng tìm một nhà chồng , thoát khỏi hiện trạng lúc mới là chuyện quan trọng!"
"Cũng đúng, là trèo cao tới, còn hiện giờ… Nó chỉ là một con nhỏ rõ lai lịch, chuyện đều khả năng ~"
"Ha ha ha, còn chẳng ư?"
Lúc , gốc cây hòe của viện gia chúc nào đó trong quân khu, mấy phụ nữ trung niên quây quần bên chuyện phiếm, tám chuyện nhà ông Tô ôm sai con gái.
Nuôi nhầm mười tám năm, giờ oanh động bộ đại viện!
Mà "Tô Diên" bọn họ nhắc đến, giờ phút đang cửa hợp tác xã cung ứng, khác cản đường.
Chỉ thấy cô mím chặt đôi môi đào, trong ánh mắt hạnh nhân lóng lánh lộ một chút kiên nhẫn. Tuy chẳng tươi nhưng khí chất vẫn vô cùng xuất chúng, đến động lòng .
Tiêu Kỳ mất tập trung trong thoáng chốc mới mở miệng: "Tô Diên, mấy hôm nay em suy nghĩ đến ? Chỉ cần gả cho , ai dám bắt nạt em nữa."
Nghe Tô Diên khẽ nhíu mày, sắc mặt lạnh nhạt hơn vài phần: " cần bảo vệ, cũng sẽ gả cho , phiền tránh đường."
Cô là lạnh lùng tiếng trong đại viện, Tiêu Kỳ yêu thầm nhiều năm, sớm đoán cô sẽ đồng ý dễ dàng, bởi thế cực kỳ kiên nhẫn. Chẳng qua lòng tự trọng quấy phá, giọng điệu trở nên khó , cũng trở bộ dạng thiếu đắn như bình thường, giống một tên du thủ du thực.
Đôi mắt đào hoa chứa đầy sự khinh thường: "Không cần bảo vệ? Ha! Thế em cần ai bảo vệ? Phó Mặc Bạch ? Đừng vọng tưởng, nếu trong lòng nó em thì đó đến phương Nam tòng quân ! Anh giờ nó quan hệ mật thiết với một nữ quân nhân trong đoàn văn nghệ lắm, lẽ là sắp tin vui thì ? Anh khuyên em vẫn nên kịp thời ngăn tổn thất, gả cho mới là lựa chọn chính xác."
Nghe nhắc đến cái tên , một chút kiên nhẫn cuối cùng của Tô Diên mất sạch, ngay giây cô nâng cánh tay dùng sức đẩy , cũng căm tức đối phương, lạnh giọng cảnh cáo: "Nếu càn quấy nữa, coi chừng la lên lưu manh, đến lúc đó cha đánh đến m.ô.n.g nở hoa thì cũng đừng trách ."
Tiêu Kỳ nhất thời để ý đẩy lảo đảo. Nghĩ rằng cô vì Phó Mặc Bạch mới thế với , tức giận đến hai mắt bắt đầu bốc hỏa, lòng tự trọng nhục mạ nặng nề.
"Được thôi, em giỏi lắm! Đừng tưởng rằng lôi cha uy h.i.ế.p là sẽ lùi bước."
Nói xoay rời , còn quên quát lớn: "Giờ với nhà cưới em vợ. Em cứ chờ vợ của ."
Vốn tưởng rằng Tô Diên sẽ ngăn cản , cầu xin , nhưng đợi một lúc lâu đối phương chẳng tí động tĩnh nào. Tiêu Kỳ kiềm đầu , bấy giờ mới phát hiện cửa hợp tác xã cung ứng sớm chẳng còn ai…
Tức càng tức hơn!
Bên .
Tô Diên buông bỏ cảm xúc buồn bực , xách đồ ăn mua về đến nhà. Vừa nhà cô đụng Tô là Trương Lan Quyên đang vội vội vàng vàng.
Đã bốn năm mươi tuổi, bận áo trắng quần đen bằng sợi tổng hợp. Làn da bà trắng nõn bóng loáng, thể thấy rằng bình thường bảo dưỡng khá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia/chuong-1-chuong-1.html.]
Tô Diên sớm quen với tính cách hấp tấp của bà, bình tĩnh lùi về một bước, hỏi: "Mẹ, đang gì thế?"
Trương Lan Quyên thấy cô như thấy tâm phúc, vội cầm lấy đồ trong tay cô, nôn nóng mong giúp đỡ: "Diên Diên, gà trống nhà biến mất . Con mau tìm giúp với."
Nhà họ Tô một chiếm một nhà lầu hai tầng, tuy kém hơn nơi ở của thủ trưởng nhưng trong đại viện cũng xem như một nơi ở hâm mộ, khuyết điểm duy nhất là tường quanh sân quá thấp.
Nếu gà trống buộc chặt, bay khỏi bức tường sẽ chẳng khó khăn gì.
Tô Diên yên lặng thở dài, còn cách nào, chỉ thể hỗ trợ ngoài tìm. Giữa hè nắng nóng chói chang, là buổi trưa, chỉ sợ nắng mà gà cũng sợ.
Liên tưởng điều , chẳng mấy chốc cô tìm con gà trống đang ủ rũ héo úa bên trong đống đồ linh tinh ở góc tường.
Trương Lan Quyên vẫn luôn theo cô, khoảnh khắc thấy con gà, hai mắt bà tỏa sáng: "Diên Diên, con lợi hại quá! Nhà chỉ con là thông minh nhất!"
Từ nhỏ đến lớn lời ca ngợi thế Tô Diên ít, lúc đầu sẽ cực kỳ vui vẻ, mãi đến việc giao cho cô càng ngày càng nhiều, cô mới hiểu cái gì gọi là " tài giỏi thường nhiều việc".
Ngay đó cô tìm dây thừng mỏng buộc chân gà , đợi Trương Lan Quyên lên tiếng, nhận việc rõ : "Con chuyện g.i.ế.c gà , vẫn nên chờ khác về xử lý ."
Trương Lan Quyên cô, bà mím môi nuốt lời đến miệng , sắc mặt chút vui: "Diên Diên, nghĩ thế, đến cùng con cũng là con gái, thể để con g.i.ế.c gà chứ?"
Tô Diên nở nụ mờ nhạt đáp , lên tiếng.
Nghĩ thầm: Gà quá đắt nên từng mua, còn cá thì đó cô g.i.ế.c nhiều.
Theo lý thuyết, bên cô ba , việc nặng như g.i.ế.c gà mần cá hẳn đến lượt cô . nhà họ Tô chú trọng cái gọi là nam nữ bình đẳng, con gái cũng nuôi như con trai, những việc như lên mái nhà quét tuyết, lấy bùn đắp tường gánh nước trồng rau, cô từ nhỏ đến lớn , sớm thành thói quen.
Nhất là mỗi Trương Lan Quyên khen cô, chắc chắn việc sắp xếp cho cô .
Tô Diên bỏ gà trống phòng bếp, đó hai nhà chính.
Hôm nay là ngày vui con gái ruột nhà họ Tô về nhà. Trong nhà ngoài sân sớm quét tước sáng sủa hẳn lên.
Trên bàn ở nhà chính còn đặt mâm đựng trái cây và hạt dưa, mức độ quan tâm thua gì lãnh đạo đến thị sát.
Thấy ánh mắt Tô Diên dừng ở chỗ , Trương Lan Quyên sờ sờ chóp mũi giải thích: "Tiểu Tuyết lớn lên ở nông thôn, từng ăn đồ ngon gì. Mẹ lấy năm viên kẹo sô-cô-la nhân rượu từ phòng của con, chỉ lấy năm viên thôi, con… giận đúng chứ?"
Số sô-cô-la nhân rượu là Phó Mặc Bạch gửi đến từ phương nam, Tô Diên vẫn luôn nỡ ăn.
DTV
Giờ phút cô chỉ cảm thấy khí huyết dâng lên, thứ gì đó rõ sắp trồi lên khỏi mặt đất.
nghĩ đến gia đình ơn dưỡng dục với cô, thoáng chốc giận nữa.
"Mẹ, liệu lấy đồ của con thể với con một tiếng ?"
Nhìn cô chấp nhặt, Trương Lan Quyên lập tức tươi, gật đầu đồng ý: "Lần nhất định sẽ chú ý. Đợi cả con đến phương nam công tác, bảo nó mua một hộp sô-cô-la trả cho con."
Đây chỉ là cho mà thôi, Tô Diên căn bản coi là thật.