Thập Niên 70, Thiên Kim Giả - Chương 144

Cập nhật lúc: 2025-06-26 21:51:07
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Diên tin khả năng phán đoán của , lập tức như quả cà chua dập, xìu xuống.

"Thăm dò cả ngày trời, khó khăn lắm mới trúng một căn nhà, thể mua chứ? Tìm nhà thật khó quá !"

"Đừng vội, khắp Bắc Kinh nhiều nhà, chắc chắn sẽ cái ý em thôi. Chúng cứ từ từ tìm, cũng sẽ tìm thấy."

Nghe lời an ủi, tâm trạng Tô Diên đỡ hơn hẳn.

Những ngày đó, ban ngày cô tiếp tục tìm nhà, buổi tối chơi đùa với bọn trẻ, cuộc sống bận rộn nhưng cũng thú vị.

Hôm nay, cô nhận thông báo từ nhà xuất bản, trong cái nóng hơn ba mươi độ đến thư viện, cuối cùng cũng thấy tiểu thuyết lên kệ!

Vì tựa sách nổi bật, bìa mắt, nhiều bạn trẻ lật xem, cứ thế rời.

Chưa đầy hai mươi phút, khu vực của tiểu thuyết của cô chật kín .

Tô Diên thấy cảnh đó, xúc động chụp một tấm ảnh kỷ niệm, nhưng tiếc là máy ảnh, đành bỏ qua ý định .

Sau đó, cô tự bỏ tiền túi, mua cho mỗi trong nhà một quyển.

Buổi chiều về nhà, cô phát sách cho , miệng tươi rói, mang chút tự hào nhỏ nhoi: "Đây là quyển tiểu thuyết đầu tiên con , tặng kỷ niệm."

Thẩm Như cầm sách, tự hào vì một cô con gái như : "Diên Diên của thật tuyệt!"

Những khác cũng nhận sách, lòng đầy hãnh diện.

"Diên Diên, em định khi nào cuốn tiểu thuyết tiếp theo? Anh tặng em một chiếc máy đánh chữ, nó gõ chữ nhanh."

Tô Diên về nó, nhưng cảm thấy tay thì cảm hứng hơn, vội từ chối: "Anh đừng lãng phí tiền, em quen tay hơn."

Đến lượt Phó Mặc Bạch, sách phát hết, còn quyển nào cho . Tô Diên cố tình trêu : "Anh thì thôi , chỗ em còn hai quyển tặng kèm, thể cho một quyển."

Thấy cô nặng bên nhẹ bên như thế, đàn ông chỉ bất đắc dĩ.

Sau bữa tối, hai trở về phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia/chuong-144.html.]

tìm quyển tiểu thuyết mà nhà xuất bản tặng đó, khi mở hộp đựng sách, Tô Diên sững sờ.

Bên trong là hàng loạt quyển tiểu thuyết của cô, sắp xếp gọn gàng, ấn tượng.

, hỏi: "Tất cả những quyển là do mua ?"

"Ừ, em thích ?"

Phó Mặc Bạch từ phía ôm cô, cằm tựa lên vai cô, nhếch môi .

Tô Diên vô cùng cảm động, hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của .

"Cảm ơn ủng hộ, khi em trở thành một nhà văn trứ danh, nhất định sẽ cho một quyển tự truyện."

Phó Mặc Bạch hôn cô, chọc bật : "Anh là nhân vật lớn gì, tự truyện chi? Chỉ cần em luôn ở bên , mãn nguyện ."

Cảm giác ấm áp len lỏi giữa hai , Tô Diên ôm chặt , chỉ cảm thấy hạnh phúc nhất thế gian !

DTV

*

Khiến bất ngờ là quyển tiểu thuyết chỉ một tuần xuất bản bán hết sạch.

Điều khiến nhà xuất bản vui mừng khôn xiết, còn Tô Diên thì thu một khoản tiền kha khá.

Trước khi năm học mới bắt đầu, tiền tiết kiệm của cô gần chạm mốc sáu con . Sợ gây phiền phức đáng , cô quyết định mua một căn tứ hợp viện gần nhà, để giảm bớt tiền tiết kiệm.

Vừa , nhà hàng xóm của Trịnh Luân đang chuẩn nước ngoài, nên họ bán căn nhà ở trong nước —— một khoảnh sân ba dãy nhà liền kề.

Cổng bên của tứ hợp viện hướng phố, bộ ngôi nhà vẫn còn bảo quản . Chỉ điều, đây vốn là khu nhà tập thể, nếu ở thì cần sửa sang một chút.

Ngày xem nhà, Tô Diên cầm khăn tay quanh một vòng, cảm thấy khá hài lòng.

Trịnh Luân dẫn cô xem, một lúc lưỡng lự mới hỏi: "Sao mua nhà? Nếu chẳng may một ngày nào đó... sợ..."

Tô Diên hỏi một câu, lập tức nghĩ đến những gì trải qua, lòng chợt cảm thấy xót xa: " tin rằng tương lai sẽ ngày càng hơn, cũng nên thử bỏ qua sự cảnh giác, đối diện với tương lai bằng một tâm trạng mới xem ."

Nhìn ánh mắt kiên định của cô, Trịnh Luân mím môi, đột nhiên một suy nghĩ nào đó như sắp nảy mầm.

Loading...