Thập Niên 70, Thiên Kim Giả - Chương 64
Cập nhật lúc: 2025-06-24 21:13:26
Lượt xem: 103
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước mắt bao , cô những lời ngỗ nghịch như , Tô Kiến Quốc tức thì đen mặt, "vù" một tiếng dậy, chuẩn rời .
lúc , Diệp Khiết bước , lớn tiếng phụ họa: "Diên Diên đúng, ông quản đứa con ruột của là , còn ở đây , cần ông lo lắng chuyện của con bé. Đừng quên lúc ông hứa với như thế nào!"
Tô Kiến Quốc mất tự nhiên ho khan một tiếng, đó đáp .
Tô Ái Dân thấy , vội an ủi ông : "Cha, em gái chỉ là nghĩ thôi, cha thật sự nên quản lý con bé Tiểu Tuyết đó , nó loạn cả đại viện lên, sớm muộn gì cũng xảy chuyện."
Tô Kiến Quốc nhíu mày, thực từ lâu ông lòng với Triệu Tiểu Tuyết, chỉ là nể mặt Trương Lan Quyên nên biện pháp gì thôi.
Mỗi khi Triệu Tiểu Tuyết gây họa, ông luôn nghĩ: Nếu như Tô Diên là con ruột của , thì bao.
Ông cũng đến mức mỗi ngày lo lắng đề phòng, sợ gia đình của cô tìm đến như bây giờ, đến lúc đó bản sẽ gánh nổi hậu quả.
Vì kiêng dè bối cảnh thực sự của Tô Diên, Tô Kiến Quốc xuống ghế, sắc mặt phần dịu , Tô Ái Dân trầm giọng : "Tiểu Tuyết tâm tính , nếu thật sự thì cũng gửi nó về nông thôn luôn , rèn luyện vài năm hãy trở ."
Hai em nhà họ đều đồng tình, thậm chí còn chọn sẵn địa điểm cho cô , "Con thấy Bằng Tường , khí hậu ôn hòa, quen, thích hợp để rèn luyện tâm tính."
Tô Kiến Quốc suy nghĩ một lúc, gật đầu đồng ý, như thể đây chỉ là một việc nhỏ nhặt.
Nhìn thấy cảnh , Tô Diên chút ngạc nhiên, vì trong tiểu thuyết đoạn tình tiết .
Thấy khí dịu , Văn Yến vội kéo cô phòng ngủ, cô tiếp tục chọc giận Tô Kiến Quốc nữa.
"Cậu gan thật đấy, đến cả ông cũng dám chọc giận."
Trong nhà họ Tô, ông là tiếng nhất, Văn Yến cũng e ngại Tô Kiến Quốc.
Tô Diên rời khỏi nhà họ Tô từ lâu, cô hề sợ hãi, "Là ông tự gây sự , cũng đừng trách nể mặt ông ."
Sợ tường trong phòng cách âm, Văn Yến kéo cô trong, khẽ: "Vừa thấy ? Triệu Tiểu Tuyết sắp gặp xui xẻo , nghĩ là đến cũng thể bảo vệ cô . So với tình , cha chúng càng coi trọng quyền lực hơn, nếu ông thực sự tay, ai cũng thể gì ."
Tô Diên đồng ý với điều , ngay cả con ruột của , đôi khi cũng trở thành con cờ trong tay ông .
"À đúng , ba về nhà ăn Tết ?"
Nhắc đến con thứ ba của nhà họ Tô, Văn Yến bĩu môi lắc đầu, "Mình và con gái của một vị lãnh đạo thiết, cha chúng hài lòng nên năm nay gọi về ăn Tết."
Anh ba nhà họ Tô dù là về ngoại hình tính cách, đều giống Tô Kiến Quốc nhất, vì là con cưng chiều nhất trong gia đình.
Tô Diên nhiều tình cảm với ba , bởi vì từ nhỏ đến lớn, và Phó Mặc Bạch là kẻ thù đội trời chung, thậm chí còn nghiêm trọng hơn cả Tiêu Kỳ.
Văn Yến tiếp: "Dạo , gọi điện về còn hỏi thăm , xuống nông thôn thì nổi giận với luôn, sợ dám thêm câu nào. Đây là đầu tiên thấy nổi giận."
"…" Tô Diên chút dám tin, trong ấn tượng của cô, cô và ba thật sự xa lạ.
Lúc , cửa phòng gõ, cắt đứt dòng suy nghĩ của cô.
Tô Diên mở cửa, thấy Khâu Dã tươi ngoài, gãi đầu hỏi: "Em dâu, chuyện đó em hỏi giúp ?"
Thấy gấp gáp như , Tô Diên , "Trước khi trả lời , cần hỏi rõ một việc ."
"Em , dù là chuyện gì, đảm bảo thật!"
Tô Diên nhắc câu hỏi của Thẩm Tình, cũng bảo Khâu Dã nghĩ kỹ trả lời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thien-kim-gia/chuong-64.html.]
Khâu Dã xong thở phào nhẹ nhõm, : "Anh còn tưởng là chuyện gì chứ, thật sợ quá! Em yên tâm, lấy vợ đương nhiên là để cô theo , thể để cô ở nhà chịu cảnh góa bụa chứ? Hơn nữa nhà còn một trai và một em trai chăm sóc, nào đến lượt vợ ."
Nghe , Tô Diên hài lòng, bèn đưa câu trả lời chắc chắn, "Ngày mai sẽ sắp xếp để hai gặp , xem như là buổi xem mắt, thành là do ."
Khâu Dã sáng mắt lên, vội vàng cảm ơn: "Em dâu, nếu hai bọn thành đôi, em sẽ là ân nhân lớn nhất của đời , Phó Mặc Bạch cũng xếp !"
Tô Diên : " sẽ ghi nhớ lời của , nếu ngày nào đó chọn phe, nhất định nuốt lời đấy."
"Khâu Dã đây đầu đội trời chân đạp đất, tuyệt đối nuốt lời!"
Tiễn xong, Văn Yến tiến gần, ngạc nhiên : "Cậu giỏi thật đấy, mới đến đây vài ngày mai mối , hơn hẳn hồi ở Bắc Kinh luôn, lúc đó kiệm lời lắm, giờ hoạt bát hơn nhiều."
Nhìn quá khứ, Tô Diên cũng cảm thấy đổi nhiều, "Có lẽ ở đây núi non hữu tình, thích hợp với hơn."
Buổi chiều.
Mọi quây quần bên bàn ăn, Phó Mặc Bạch rót rượu cho Tô Kiến Quốc, chỉ hai đĩa rau xào bàn, giới thiệu: "Đây là món con đặc biệt chuẩn cho cha, cha thử xem."
Tô Kiến Quốc ngẩng đầu , biểu lộ cảm xúc.
Tô Ái Dân thấy , gắp một miếng rau xào nếm thử, khen ngợi tài nấu ăn của ngớt.
Phó Mặc Bạch rót rượu xong, chỗ cũ, để ý đến việc đối phương ăn , chỉ : "Chỉ cần Diên Diên thích ăn, thể nấu hàng ngày."
Tô Kiến Quốc hừ lạnh một tiếng, dùng đũa gắp một đĩa rau khác ở gần nhất, cho miệng nhả ngay.
"Món mặn quá, cho bao nhiêu muối ?"
Phó Mặc Bạch giả vờ vô tội : "Mặn ? Con nấu như khi mà. Hay cha uống chút rượu trắng, sẽ hết mặn ngay."
" uống, sợ hạ độc ." Tô Kiến Quốc vứt đũa, sắc mặt đen .
Thấy ông nổi giận, hai em nhà họ Tô mệt mỏi.
"Cha, Mặc Bạch cho nhầm gia vị, cũng , cha thử món khác xem, còn đĩa rau nữa mà?"
Tô Ái Dân đặt đĩa rau ăn mặt ông , sợ ông gây chuyện nữa.
Diệp Khiết đối diện ông , khẩy một tiếng : "Nhiều món mặn như ông ăn, nhất quyết ăn chay, còn lắm chuyện thế, đừng ngoài ăn nữa, khó chịu."
"......" Tô Kiến Quốc mím chặt môi, lên tiếng.
Trong lòng nghĩ: Đến một độ tuổi nhất định thì giữ gìn sức khỏe, một phụ nữ nông thôn như bà thì gì chứ?
May mà món rau xào mặt quá mặn, vẫn thể ăn . Chỉ điều, vị quá ngọt, hợp khẩu vị của ông .
Những khác thấy ông động đũa, cũng lượt nâng ly. Tô Ái Quân gắp một miếng thịt ba chỉ, kìm khen ngợi: "Món thịt ba chỉ ngon quá, béo mà ngấy, còn thơm, thật sự là món ăn kèm cơm tuyệt vời."
Những lời khen ngợi đó lọt tai Tô Kiến Quốc, trở nên vô cùng chói tai, ông đĩa rau xào mặt, bỗng nhiên cảm thấy thể nuốt nổi.
Mà những khác như cố ý chọc tức ông , ăn uống vô cùng thỏa mãn. Làm ông cũng thử những món mặn , nhưng cuối cùng vẫn thể hạ ...
Sau bữa tối, tiễn về.
Tô Diên chủ động khoác tay Phó Mặc Bạch, hỏi: "Hôm nay cố ý ? Xấu xa quá đó nha!"
DTV
Phó Mặc Bạch cô, tỏ vẻ vô tội : "Ý em là gì? Anh hiểu."