"Báo cáo!"
Chu Chấn Hưng ngoài cửa phòng việc của Tùng Ngọc Bình.
Bên trong hề bất kỳ phản hồi nào.
"Báo cáo!"
Anh cả đêm chợp mắt, trong lòng luôn canh cánh một nỗi buồn.
"Báo cáo!"
Hết đến khác, gào thét cho đến khi ngang qua nhắc nhở: "Chu đại đội trưởng, đến sớm thế? Phó đoàn trưởng trong văn phòng."
Chu Chấn Hưng căng cứng, "Phó đoàn trưởng ?"
"Chắc là họp , thì chiều muộn nhé."
Chu Chấn Hưng vô cùng kiên quyết : " sẽ đợi Phó đoàn trưởng ở đây."
Người , tỏ bất lực, "Tùy ."
Chu Chấn Hưng quyết tâm, gặp Tùng Ngọc Bình ngay trong khoảnh khắc ông về!
...
"Chạy lên! Tất cả chạy lên! Chẳng các đều là những binh tinh lựa chọn kỹ lưỡng trong đoàn ? Sao chạy còn bằng con gái? Buồn thật!"
Đường lên ngọn đồi thấp gồ ghề, bằng phẳng, Từ Tiếu trong xe giơ loa liên tục hò hét.
Vẫn là Hàn Sĩ Trung, Lý Khải và mấy khác dẫn đầu từ xa, kẻ chót vót đương nhiên vẫn là Tiền Vĩ.
Khắp Tiền Vĩ, thịt mỡ đều run rẩy, hai chữ "bỏ cuộc" xuất hiện trong lòng một trăm .
"Họ... đúng là ... đau lưng, bản lĩnh... thì cũng xuống mà chạy !"
Dù mệt đến c.h.ế.t, nhưng miệng vẫn ngừng nghỉ.
Quản An cũng thở , "Béo, ít vài câu , thể giữ thêm chút sức lực."
"Tiểu gia... thật sự sắp chịu nổi ..."
Vốn dĩ hôm qua chạy xong năm cây , Tiền Vĩ cảm thấy vẫn khá tiềm năng, thế mà giờ đây đ.á.n.h về nguyên hình!
Vân Vũ
Nhìn thấy sắp tụt phía , tiếng hò hét của Từ Tiếu một nữa vang lên.
"Tô Cẩn, Tiền Vĩ giờ giao cho em giám sát, cho dù là khiêng, em cũng khiêng thằng lên cho ! Không thành nhiệm vụ, hình phạt tăng gấp đôi!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-259-nam-duoc-then-chot.html.]
"…"
Mặt Tô Cẩn đen .
Cô đang chạy t.ử tế, trêu chọc bất kỳ ai trong họ.
"Đây là mệnh lệnh!" Từ Tiếu căn bản cho cô cơ hội từ chối.
Tiền Vĩ Tô Cẩn với khuôn mặt ủ rũ, "Tỷ Tô Cẩn…"
Bản thế nào cũng , nhưng tuyệt đối thể liên lụy đến bạn bè đồng đội!
Tên Diêm Vương đáng c.h.ế.t , thật quá độc ác!
Tô Cẩn sự lựa chọn nào khác, chậm bước chân đến chỗ Tiền Vĩ.
"Béo, em cũng chị phạt gấp đôi chứ?"
Tiền Vĩ lắc đầu như bổ gáo dừa.
Tô Cẩn cho một ánh mắt khẳng định, "Vậy thì chúng cùng lên núi!"
"Yên tâm, còn tớ và Nhị Mãng nữa. Ba chúng , cho dù thật sự khiêng, cũng thể khiêng lên!" Giọng của Quản An vang lên từ phía bên của Tiền Vĩ.
Lúc , Tiền Vĩ còn đường lui, c.ắ.n chặt răng gật đầu.
"Tiểu gia hôm nay... liều c.h.ế.t với !"
Ngô Lỗi phụ trách lái xe, qua kính chiếu hậu thấy Tiền Vĩ vốn bước nổi nữa, giờ dường như phấn chấn trở , thật sự chút bất ngờ.
"Từ Tiếu, lời hiệu quả thật đấy!"
Từ Tiếu cũng thấy sự đổi của Tiền Vĩ, trở trong xe.
" nắm then chốt."
Ngô Lỗi hiểu lắm, "Ý là gì?"
Từ Tiếu : " phát hiện Tiền Vĩ, Quản An và Ngô Mãng, ba tên nhóc đó, đặc biệt để ý đến Tô Cẩn. Vì giao Tô Cẩn phụ trách Tiền Vĩ, quả nhiên thái độ của lập tức đổi."
Ngô Lỗi ngờ là như , nữa qua kính chiếu hậu về phía bốn phía .
"Bốn bọn họ quan hệ vẻ ."
Việc hôm nhất quyết cùng rời , đủ chứng minh điều .