Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 268: Tô Cẩn, em điên rồi sao?

Cập nhật lúc: 2025-12-08 02:41:23
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời của Tô Cẩn dứt, bầu khí giữa hai dường như đóng băng.

Vài giây , Chu Chấn Hưng bất ngờ nhạo một nữa.

“Anh , bây giờ em vẫn đang giận , nhưng nếu cho một cơ hội lựa chọn , vẫn sẽ chọn ly hôn.”

Hắn , giữa họ hề bất kỳ khả năng nào để bắt đầu , khiến cô từ bỏ ý định đó.

Tô Cẩn , thật mắng một câu “đồ ngốc”.

“Đáng tiếc, đời chuyện thứ hai. Giáo quan Chu, nếu tìm em, chỉ để những lời , thì đừng lãng phí thời gian của cả hai nữa. Anh yên tâm, em tuyệt đối sẽ quấy rầy .”

Vân Vũ

Mỗi một nẻo, chẳng ?

Chu Chấn Hưng nhíu chặt mày, cố gắng tìm kiếm khuôn mặt cô sự hối hận, khó chịu, luyến tiếc dành cho .

Thế nhưng những thứ đó đều , khuôn mặt cô, trong ánh mắt cô, chỉ sự lạnh lùng, thậm chí còn chút chán ghét.

che giấu thật giỏi !

“Vậy thì hãy dùng hành động của em để chứng minh, em em sẽ quấy rầy , thì hãy nhanh chóng rời khỏi Đội Hành động.”

Tô Cẩn đột nhiên cảm thấy hối hận, khi mất trí nhớ, tại mù quáng đến mức độ ?

Lẽ nào cảm thấy Chu Chấn Hưng là một đàn ông thể nương tựa?

Có lẽ lúc đó thật sự là mỡ lợn che mắt .

Chu Chấn Hưng đối diện với ánh mắt soi xét của cô, cảm thấy một sự khó chịu tả nên lời.

Đó là một sự xem xét mang tính ngưỡng mộ và thích thú, mà là sự khinh miệt cao cao tại thượng.

Cao cao tại thượng?

Tô Cẩn?

dựa cái gì?

“Em như để gì? Lẽ nào đúng ? Em dốc hết tâm tư quân đội, chẳng là để thêm cơ hội tiếp cận ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-268-to-can-em-dien-roi-sao.html.]

Cuối cùng cũng , tiếp theo là chờ đợi sự hổ, tự thẹn của cô.

“Phụt!” Tô Cẩn bật một cách phóng đại, “Giáo quan Chu, ký túc xá của gương ?”

Chu Chấn Hưng mặt đầy nghi hoặc, họ đang chuyện nghiêm túc như , tại hỏi một câu như thế?

“Ý em là gì?”

“Có mỗi ngày đều soi gương? Dù soi gương, lúc rửa mặt cũng thể bóng trong chậu nước chứ. Anh là nhân vật gì kỳ vĩ lắm ? Là giàu ngang quốc gia? Hay là trai như Phan An? Công thành danh toại?”

“Những thứ , thứ nào chứ?”

Tô Cẩn vốn nghĩ thiện lai thiện tán, để cho một chút thể diện.

ngờ tự luyến đến mức độ , thì thể diện cũng cần nữa.

“Thứ duy nhất chỉ là phận đại đội trưởng mà thôi. Trong quân đội, những đại đội trưởng như bắt một nắm đầy tay, là thứ gì cho khí thế và tự tin như , cho rằng em quân đội là dốc hết tâm tư để tiếp cận chứ?”

Chu Chấn Hưng hiểu ý của cô, khuôn mặt bỗng đỏ bừng.

Hắn bao giờ khác hạ thấp như , phủ nhận như .

“Tô Cẩn, em điên ?”

nhất định là điên , bởi vì cô bình thường, chỉ bao giờ nhiều lời như , mà còn là những lời lăng mạ khác.

Tô Cẩn để ý đến sự phẫn nộ của , vội vàng hết những lời phía .

, là sự tự cho là đúng của , cảm giác tự , khiến sinh ảo giác như . Đại đội trưởng Chu, em thật lòng khuyên , việc gì thật sự hãy nhiều soi gương , thật sự bình thường.”

Câu cuối cùng , tuyệt đối là lời chân thành của cô.

Lớn lên trong khu nhà tập thể quân nhân, cô thấy qua nhiều nhiều quân nhân thật sự ưu tú.

Ngay cả bạn bè của cô, tùy tiện lôi một , cũng mạnh hơn vài trăm !

 

Loading...