Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 406: Bất Ổn

Cập nhật lúc: 2025-12-08 16:21:46
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Vân Phong hỏi địa chỉ bé đang sống, ngạc nhiên khi chỗ là gần.

"Sao muộn thế mà cháu vẫn về nhà?"

Tô Cẩn rõ ràng cũng để ý đến điểm , chủ động hỏi thăm bé.

Tình trạng của bé trông khá hơn nhiều, cũng thể chuyện bình thường.

"Cháu ngoài tìm bạn chơi, kết quả quên mất thời gian, nên về nhà muộn."

Câu trả lời vẻ cũng bình thường, trẻ con bây giờ ở độ tuổi mười hai, mười ba cũng thể tự ngoài chơi.

Tô Cẩn tiếp tục quan tâm hỏi một câu: "Chân cháu đỡ hơn ?"

Cậu bé gật đầu, cố ý cử động chầm chậm: "Đỡ hơn lúc nhiều , cảm ơn chú và chị đưa cháu về nhà."

Tiêu Vân Phong đang phụ trách lái xe thẳng về phía , thấy hai cách xưng hô , lông mày lập tức nhíu .

Vân Vũ

Tô Cẩn thì chằm chằm chân đang cử động của , ánh mắt thâm trầm hơn vài phần.

chuyện thêm với bé nữa, mà thẳng, vẻ mặt nghiêm túc.

Tiêu Vân Phong gần như lập tức nhận sắc mặt của cô .

Tuy nhiên, khi kịp dò xét, Tô Cẩn mở miệng như đang chuyện phiếm: "Chú, em nhớ hình như bác Vương sống ở khu vực ngoại ô phía Tây thành phố thì ?"

Đôi mắt Tiêu Vân Phong khẽ nheo , hùa theo: "Cháu đến Vương Đại Hải?"

Tô Cẩn "ừ" một tiếng: "Em nhớ bên đó khá hẻo lánh, hình như các hộ gia đình sống phân tán."

"Cháu , thật sự là nhắc nhở . Hình như ông cũng sống ở ngõ Hồng Tử." Tiêu Vân Phong gương chiếu hậu quan sát bé, "Nhà cháu cũng ở ngõ Hồng Tử, cháu quen một bác tên Vương Đại Hải ?"

Tô Cẩn lập tức theo một cách đặc biệt: "Nhà bác bốn cô con gái, đứa nhỏ nhất cùng tuổi với cháu, tên là Vương Muội Muội."

Cậu bé mới đây còn tỏ bình tĩnh tự nhiên, khi đối mặt với những câu hỏi của họ, mặt lộ rõ vẻ hoảng hốt.

"Cháu đương nhiên quen . Bác Vương còn thường xuyên cho cháu kẹo ăn nữa."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-406-bat-on.html.]

Nghe câu trả lời của , khí trong xe đột nhiên trở nên ngột ngạt.

Tiêu Vân Phong và Tô Cẩn trao đổi ánh mắt, cùng một vẻ sắc bén.

Xe chạy với tốc độ nhanh, lúc cũng rời khỏi khu phố nhộn nhịp, rẽ con đường dẫn đến ngoại ô.

Hai hiểu ý , hỏi thêm bé bất kỳ câu nào nữa.

Nhìn thấy đích đến càng lúc càng gần, tinh thần bé cũng dần thư giãn.

Xa rời sự phồn hoa trong thành, khu vực rìa ngoại ô phía Tây thành phố màn đêm càng thêm trống trải, tĩnh mịch.

"Nhà cháu ở tận cùng trong ngõ ."

Cậu bé chỉ một con ngõ tối om xa, hiệu cho Tiêu Vân Phong.

Dưới ánh trăng về phía , gọi là ngõ, nhưng thực chất chỉ vài ngôi nhà rải rác, và cách giữa mỗi nhà cách từ vài mét đến hơn chục mét, vô cùng phân tán.

Rõ ràng thể chạy xe trong, nhưng Tiêu Vân Phong đạp phanh.

"Tiểu Cẩn, cháu ở trong xe, đưa ."

"Dạ." Tô Cẩn đồng ý một cách vô cùng nhanh chóng.

Tiêu Vân Phong bước xuống xe, đỡ bé bước ngoài.

Chân chạm đất, phóng đại hít một thật sâu.

"Chú ơi, chân cháu đau quá, chú thể cõng cháu trong ?"

Cậu quên mất lúc ở trong xe đau lắm .

Tiêu Vân Phong bình tĩnh bàn chân đang kiễng của , ánh mắt căng thẳng của , cúi xuống.

Tô Cẩn trong xe cảnh tượng , ánh mắt càng thêm lạnh lùng.

 

Loading...