Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 414: Trước Sau Bất Nhất

Cập nhật lúc: 2025-12-09 01:03:43
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tô Cẩn đều ngây ngô, thậm chí còn hoài nghi tai nhầm ?

Ý của ngủ cùng cô ?

Trên chiếc giường bệnh đơn nhỏ hẹp ?

"Chú... chú ạ?"

Một khuôn mặt đỏ bừng lên, mấy chữ cứ ấp a ấp úng.

Chắc chắn là điều cô nghĩ!

cho dù quan hệ giữa họ chỉ là bậc trưởng bối và vãn bối, cũng thể chen chúc một chiếc giường.

Tiêu Vân Phong lập tức trả lời, mà ánh mắt rời cô, con ngươi nóng bỏng.

Ngay cả khí dường như cũng trở nên dính đặc.

Tô Cẩn sắp thể thở bình thường nữa.

Lời của thể coi là vượt quá giới hạn chứ?

Bình thường căn bản thể, cũng nên những lời như .

lúc cô kìm nữa, hỏi cho rõ ràng thì giọng điệu trêu đùa của Tiêu Vân Phong vang lên, "Chú đang đùa thôi, cháu đang nghĩ gì , mặt đỏ ửng thế ?"

Tô Cẩn đôi mắt như của , trong lòng dấy lên ý nghĩ g.i.ế.c .

Phải , rốt cuộc cô đang loạn nghĩ cái gì chứ, cảm thấy trở nên khác biệt với cô?

Đáng ghét là Tiêu Vân Phong vẫn tiếp tục trêu chọc, "Giường nhỏ như thế , hai ngủ đó, còn bằng chú tự trải chiếu đất thoải mái hơn."

Tô Cẩn cảm thấy mặt nóng rát như lửa đốt, cảm thấy hổ vô cùng, khó lòng tự trách bản bất tài đến ?

Lại chỉ vì một câu đùa đầu cuối của khác mà đỏ mặt tía tai.

"Cháu chẳng nghĩ gì cả!"

Cô giương mặt lên, giận dữ phản bác.

Nói xong vẫn cảm thấy ấm ức vô cùng, đầu óc nóng lên liền cố ý với Tiêu Vân Phong một câu khiến cô hối hận vạn phần.

" dù chú thực sự ngủ chung giường với cháu cũng , chú là trưởng bối, giống như... ba của cháu ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-414-truoc-sau-bat-nhat.html.]

! Cô ngại ngùng vì câu đó của , già như thế, cô thể để bụng chứ!

Tiêu Vân Phong một giây khuôn mặt còn thoải mái, một giây phủ lên một tầng băng giá dày đặc. Năm ngón tay siết chặt, nỗi đau từ móng tay đ.â.m lòng bàn tay khiến biểu cảm của càng thêm âm tối.

"Ba..."

Giọng lẩm bẩm mang theo một tia sát khí kìm nén.

Tô Cẩn quan tâm nhiều như , khi xong cảm thấy vô cùng thoải mái.

Hơn nữa cô diễn đạt rõ ràng như , cũng nên hiểu lầm cô ý đồ nên với chứ?

"Chú thấy tinh thần cháu thực sự tệ." Giọng Tiêu Vân Phong trầm xuống, trực tiếp chuyển chủ đề, "Vì cháu việc gì, chú về đây."

Vân Vũ

"Hả?"

Tô Cẩn đối với sự bất nhất của phản ứng kịp.

Còn kịp tìm hiểu điều gì, Tiêu Vân Phong trực tiếp dậy, rời , thậm chí ngay cả một lời thừa nào cũng .

Một lúc , trong phòng bệnh chỉ còn một Tô Cẩn yên tĩnh.

Tô Cẩn thực sự cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Khi bảo thì , bây giờ đột nhiên rời ?

Có lẽ ngay từ đầu định rời , những lời đó chỉ là cố ý trêu chọc cô mà thôi.

Cô càng nghĩ càng cảm thấy phân tích của sai, trái tim nhỏ bé lên xuống cả đêm cuối cùng cũng yên trở .

Bùm!

Nắm đ.ấ.m của Tiêu Vân Phong đập mạnh tường, khiến y tá trưởng ngang qua giật .

Y tá trưởng định hỏi xem ai là giữa đêm ngủ, điên cuồng ở hành lang bên ngoài, gần là Tiêu Vân Phong, phản ứng đầu tiên là lập tức rời .

khi cô kịp , đúng lúc Tiêu Vân Phong ngẩng đầu lên, hai đối mặt .

Y tá trưởng thấy vẻ u ám mặt , chỉ bản lập tức biến mất.

 

Loading...