Tô Cẩn ở ghế phụ, ánh mắt liếc từ khóe mắt thỉnh thoảng đảo qua Tiêu Vân Phong đang lái xe.
Đến tận bây giờ cô vẫn nghĩ , đưa cô đến doanh trại quân đội mặc trang phục như thế ?
"Chú, nếu chú việc khác, thể thả cháu xuống, cháu tự về đội hành động là ."
Tiêu Vân Phong bình tĩnh : "Chú cũng đến quân khu."
"Mặc như thế ?" Tô Cẩn thậm chí còn trợn to mắt hơn.
Tiêu Vân Phong cố ý hỏi ngược : "Không ?"
"Không mặc quân phục ạ?"
Tô Cẩn căn bản thể tưởng tượng nổi, đến quân khu với hình dạng , sẽ đối mặt với bao nhiêu ánh khác thường.
"Mặc quân phục chán , thỉnh thoảng đổi cũng . Thế nào, ?"
Sau khi hỏi câu , bộ Tiêu Vân Phong như một con công đang xòe cánh.
"Hả?" Tô Cẩn ngây hai giây, gật đầu với vẻ cứng nhắc, "Đẹp thì . Chỉ là cháu quen chú mặc quân phục , bây giờ thế quen."
Tiêu Vân Phong , "Vậy thì em nhanh chóng quen , còn thể thấy nhiều hình dạng khác của nữa."
Tô Cẩn tim đập nhanh hơn một nhịp, trong đầu lập tức hiện lên nhiều hình ảnh nên xuất hiện, má ửng nóng.
"Chú, chú định khi nào thì ngã bài với nhà họ Lưu? Còn lũ hung thủ , xử lý tiếp theo thế nào?"
Cô gắng kéo sự chú ý trở .
Sau khi cô đội hành động, sẽ mất liên lạc với bên ngoài, tình hình bên cũng dễ dàng gì.
Tiêu Vân Phong thong thả : "Em yên tâm huấn luyện, sẽ để trời sập ."
Câu nếu từ miệng khác , Tô Cẩn sẽ cảm thấy đối phương quá tự tin, nhưng bây giờ Tiêu Vân Phong như , cô cảm thấy yên tâm hơn nhiều.
Xe chạy khu vực hoạt động của đội hành động, nhanh cảnh vệ cổng chặn .
Tiêu Vân Phong hạ kính cửa sổ xuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-427-the-nao-dep-khong.html.]
Cảnh vệ thấy là , lập tức cho phép qua.
Tô Cẩn khỏi thở dài trong lòng, quả nhiên phận chính là thông hành nhất.
nhanh cô phát hiện, Tiêu Vân Phong dường như quen thuộc với tình hình nơi , thậm chí cần cô chỉ dẫn phương hướng.
"Chú, chú từng đến đây ạ?"
Trịnh Trường Thanh với bọn họ, phạm vi của đội hành động là do quân khu đặc biệt cấp, tồn tại độc lập, thực sự tình hình bên ít.
"Chưa." Tiêu Vân Phong trả lời vô cùng dứt khoát.
Dứt khoát đến mức khiến Tô Cẩn chút tin lắm.
Xe nhanh chạy khu vực thao trường.
Thao trường rộng lớn bình thường chỉ cung cấp cho đội hành động sử dụng, bây giờ là thời gian nghỉ phép, nên càng thêm trống trải.
Tiêu Vân Phong và Tô Cẩn cùng bước xuống xe.
Lúc , một tiếng quát chói tai đột nhiên vang lên từ phía hai .
"Người mặc đồ trắng , là ai?! Vào bằng cách nào?! Đây là trọng địa quân sự, nghiêm cấm ngoài !"
Trịnh Trường Thanh sắc mặt nghiêm túc đến cực điểm, bước những bước dài về phía .
Tô Cẩn khi phản ứng liền tiếng thành, tất cả đều là do bộ vest trắng gây .
Cũng Tiêu Vân Phonh cố ý , lập tức , giải tỏa hiểu lầm, mà cứ thế lười biếng im nhúc nhích.
Trịnh Trường Thanh thấy Tô Cẩn , ngược càng căng thẳng hơn, trực tiếp chất vấn.
"Tô Cẩn, là do cô dẫn ? Cô tỉnh táo , thể chuyện vi phạm điều lệ như ?"
Lời của còn dứt, Tô Cẩn thấy gương mặt lạnh lùng của Tiêu Vân Phong, lập tức hiệu cho Trịnh Trường Thanh, nhưng vẫn chậm một bước.
Vân Vũ
"Trịnh Trường Thanh, quan oai của lớn thật đấy!"