“Ghen tị vì tiểu gia ngày nào cũng chống đối đội trưởng? Hay là ghen tị vì tiểu gia đắc tội hết tất cả trong đại đội?”
Hầu Bảo Toàn đối diện với vẻ bất cần đời của , ngược nghiêm túc lắc đầu.
“Cậu hiểu .”
Tiền Vĩ đúng là hiểu, cũng lười thèm tranh cãi với nữa, cố ý ngẩng đầu về phía Lục Đông bọn họ.
“Cậu đội trưởng cũng thật là, chỉ là một cuộc diễn tập thôi , gì mà căng thẳng khí lên thế hả?”
Theo thấy, diễn tập đều là giả cả, thắng cũng , thua cũng , dù cũng gì thì , căn bản cần xem trọng chuyện đến .
“Đây là quan hệ đến danh dự của Đại đội 3!” Hầu Bảo Toàn dường như càng kích động hơn.
Tiền Vĩ bất cần nhếch mép, “ thấy là bọn họ chỉ tranh hơn thua, quá để ý đến thể diện thôi.”
“Cậu hiểu! lẽ sẽ hiểu.” Hầu Bảo Toàn câu giống như lúc nãy.
Tiền Vĩ cảm thấy thật sự thể nào chuyện t.ử tế với nữa, đành tiếp tục cúi đầu ăn lương khô.
“Tiền Vĩ, Thượng Lũy, Tiết Nhất Phiên, Tôn Hằng, Trương Đại Giang, Hầu Bảo Toàn, Triệu Nhị Soái… các tới đây!”
Lục Đông gọi tên hơn mười mới dừng .
Hầu Bảo Toàn rõ ràng khựng một chút.
Tiền Vĩ phần lương khô của mà đẩy một cái.
“Đội trưởng gọi bọn tới kìa.”
Hầu Bảo Toàn cuối cùng cũng lấy tinh thần, nhưng mặt vẫn mang vẻ khó tin.
“Đội trưởng thật sự gọi tên ?”
Tiền Vĩ rõ vẻ kích động mặt , dường như đội trưởng gọi tên là một chuyện vĩ đại lắm .
“Ừ, gọi đó. chắc chắn chuyện gì , khéo, bắt bọn đội cảm t.ử đấy.”
Tình hình bây giờ, sáng mắt một cái là phá vây vô vọng, vì lúc ai ngoài thì đó chính là chịu c.h.ế.t!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-500-ai-ra-ngoai-nguoi-do-chinh-la-di-chiu-chet.html.]
Hầu Bảo Toàn nhanh chóng dậy, chạy bước nhỏ về phía Lục Đông.
Tiền Vĩ hành động của cho buồn , đúng là kẻ hăm hở chịu c.h.ế.t thật.
Chẳng lẽ tên cũng nghĩ mau chóng loại, thì cần sống c.h.ế.t mệt nhọc tiếp theo nữa?
“Nhiệm vụ tiếp theo của các là chờ thời cơ, chia nhỏ lực lượng, trong điều kiện thể tiêu diệt nhiều địch nhất thì bảo bản , kiên trì đến phút cuối cuộc diễn tập!”
Ánh mắt sắc bén của Lục Đông quét qua hơn mười thành một hàng, lệnh một cách trịnh trọng.
Lập tức hỏi: “Đội trưởng, còn thì ?”
Ánh mắt d.a.o động của Lục Đông rơi khu rừng núi chìm trong bóng tối, “Đại đội 3 sẽ dốc sức phá vây!”
Đến cả Tiền Vĩ lúc cũng nhíu mày.
Nếu hiểu sai ý của đội trưởng, thì ý của đội trưởng là để bọn họ ở ?
Giọng của Lục Đông tiếp tục vang lên, “Hầu Bảo Toàn, Triệu Nhất Phiên, Lý Minh Minh, ba các tới đây một chút.”
Lục Đông đặc biệt gọi bọn họ xa một chút, rõ ràng là đang căn dặn điều gì đó.
Tiền Vĩ vểnh tai lên, cũng rõ một chữ nào.
Một lát ba trở chỗ bọn họ, mà Lục Đông tập hợp tất cả những còn .
Vân Vũ
“Những còn chia thành hai đội, lượt từ hướng Tây và hướng Nam tiến hành phá vây. Sau khi phá vây thành công cần tập hợp, đồng thời hóa chỉnh vi linh, đối kháng với quân xanh!”
Lục Đông hạ lệnh, từng bóng nhanh chóng chìm trong bóng tối.
Tiền Vĩ và hơn mười khác cũng đều chuẩn sẵn sàng chiến đấu, nhanh xa liền tiếng s.ú.n.g vang lên.
Tiền Vĩ nắm chặt khẩu s.ú.n.g trong tay, xông tới, nhưng Hầu Bảo Toàn một cái kéo .
“Cậu gì ?”
“Cậu thấy bên phía đội trưởng đ.á.n.h kịch liệt thế ? qua đó hỗ trợ chứ!” Tiền Vĩ một cách đương nhiên.