Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 560: Không một chữ nào Tiêu Vân Phong muốn nghe

Cập nhật lúc: 2025-12-10 02:45:37
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Hai các ngươi còn quá khứ?” Tiêu Vân Phong thuận theo lời cô , nhưng đó cũng là điều .

Tô Cẩn thầm mắng một câu “lão hồ ly”, đó cố định thần sắc.

“Tiểu thúc thật sự ?”

Sắc mặt sắc bén của Tiêu Vân Phong phủ kín một mảng âm vụ, cô giấu kín lâu như , hôm nay vì đàn ông , chủ động giăng bài với ?!

“Anh . Làm thể hết tất cả chuyện của em .”

Câu rõ ràng là đang phản kích câu cô lẩm bẩm trong phòng khách lúc nãy, rằng thể quen hết bạn bè của cô.

đàn ông hẹp hòi.

Lần Tô Cẩn cũng chỉ dám oán trách trong lòng.

“Vì tiểu thúc em bằng chính miệng em, em đây. Trong thời gian mất trí nhớ ở đại thôn Đại Liễu Thụ, em kết hôn với Chu Chấn Hưng.”

Không đợi lời cô dứt hẳn, nhiệt độ trong phòng lạnh đến kinh .

Hoàn là do khí tức lạnh lẽo khủng khiếp tỏa từ đàn ông nào đó.

Cô tưởng rằng qua lâu như , Tiêu Vân Phong cũng từng hỏi han, là quá để tâm đến chuyện cô kết hôn, xét cho cùng cô và Chu Chấn Hưng cũng ly hôn từ lâu.

bây giờ , dường như như , nên cô nhanh chóng bổ sung thêm một câu, “Em thể giải thích. Em và Chu Chấn Hưng tuy là tự nguyện kết hôn, nhưng chúng em…”

“Đủ !”

Chỉ riêng hai chữ “tự nguyện”, đủ khiến Tiêu Vân Phong phát điên.

Trước đây hỏi, là vì chuyện xảy thể đổi, cô và Chu Chấn Hưng cũng ly hôn, tính toán thêm cũng vô nghĩa.

Về hỏi, chính là vì bất cứ tình cảm nào của cô dành cho Chu Chấn Hưng.

Bây giờ thực sự miệng , mới nhận một chút cũng thể chấp nhận .

Tô Cẩn gò má lạnh lùng đến cực điểm của , cảm thấy hiểu lầm , chút nóng ruột tiếp tục : “Tiểu thúc, như nghĩ …”

“Anh nghĩ thành ?” Tiêu Vân Phong gần như là cố ép câu từ cổ họng.

Trong đầu hiện lên hàng nghìn hàng vạn bức tranh, khiến ghen đến phát điên.

Câu đồng thời khiến Tô Cẩn đang giải thích, nên tiến hành thế nào.

Không khí ngột ngạt.

Tiêu Vân Phong dùng vài giây, mới đè nén ý nghĩ lập tức, ngay lập tức, b.ắ.n c.h.ế.t Chu Chấn Hưng.

“Em hỏi đó gì?”

Hắn thậm chí nhắc tới tên Chu Chấn Hưng.

Tô Cẩn nghĩ đến chuyện chính là quan trọng, cho dù đối mặt với ánh mắt đầy áp lực của , vẫn cứng đầu đưa chủ đề trở điểm bắt đầu, “Quân khu định xử lý thế nào?”

Tiêu Vân Phong lạnh lùng ném một câu, “Khai trừ quân tịch, đưa tòa án quân sự.”

Dù Tô Cẩn chuẩn tâm lý, nhưng vẫn hít một lạnh.

“Nghiêm trọng như ?”

Đối với Chu Chấn Hưng mà , cả hai đều đồng nghĩa với việc lấy mạng .

Thời khắc , Tiêu Vân Phong thực sự mở tim cô xem, bên trong rốt cuộc còn bao nhiêu vị trí dành cho Chu Chấn Hưng!

“Ám sát thủ trưởng, em cảm thấy nên ?”

Hắn chằm chằm cô, bỏ qua bất kỳ biểu cảm nhỏ nào mặt cô.

Tô Cẩn nghĩ đến Chu Chấn Hưng lúc đó, thực sự thể là tự chuốc lấy.

“Anh vi phạm quân pháp, đáng lẽ gánh chịu hậu quả.”

Cô khẳng định một câu.

cũng nên xem xét tình huống lúc đó ? Xuất phát điểm của là ám sát thủ trưởng, chỉ là thành nhiệm vụ thôi.”

Sau khi suy nghĩ thận trọng, cô mới phân tích hợp tình hợp lý .

Kết quả là thần sắc vốn âm lãnh của Tiêu Vân Phong, càng thêm hơn mấy phần!

“Vậy theo ý em thì ?”

Tô Cẩn đối diện với ánh mắt ném tới, da đầu bắt đầu tê dại.

Hắn hình như càng ngày càng tức giận?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-560-khong-mot-chu-nao-tieu-van-phong-muon-nghe.html.]

cô cũng sai cái gì, cho dù là giúp cho Chu Chấn Hưng, cũng vượt ngoài khuôn khổ.

hỏi như , cô cũng thể suy nghĩ trong lòng.

“Nếu như ám sát thủ trưởng là ý đồ thực sự của , thể đưa tòa án quân sự? Còn về việc khai trừ quân tịch…”

Nói đến đây Tô Cẩn do dự một chút.

Mặc dù cô ghét những việc Chu Chấn Hưng trong chuyện tình cảm, nhưng thể phủ nhận, trái tim dồn hết đại đội.

Cho dù là một con , cũng là một chồng , nhưng tuyệt đối là một vị đại đội trưởng .

“Xét riêng sự việc, em cảm thấy quân khu nên cho thêm một cơ hội sửa chữa, thể phạm một là đ.á.n.h c.h.ế.t ngay.”

nghiêm túc , tuyệt đối bất kỳ tư tâm nào.

Đôi tay Tiêu Vân Phong đột nhiên nắm chặt, ngọn lửa giận dữ trong mắt bùng cháy.

“Người đàn ông đó như ?”

Vân Vũ

Đến bây giờ cô vẫn còn đang giúp cho .

Tô Cẩn rõ ràng sững sờ một chút, cái liên quan gì đến ?

“Em chỉ là cảm thấy bộ đội đào tạo một sĩ quan ưu tú dễ dàng, lẽ thể để lập công chuộc tội.”

Lời của cô, thực sự một chữ nào là Tiêu Vân Phong .

Cái gì sĩ quan ưu tú, so với lý do , chi bằng là vì Trác Lan Vũ tìm cô.

Ngại tình cảm, cô mới bất đắc dĩ giúp cho Chu Chấn Hưng.

Như , cũng đến nỗi lửa mà trút .

“Anh !”

Nếu tiếp tục chuyện, chắc chắn sẽ tức c.h.ế.t, nghiến răng một câu, ngoảnh đầu bỏ .

Tô Cẩn đờ đẫn tại chỗ, thấy tiếng đóng cửa rầm một cái từ phòng bên cạnh, giật cả .

Sao thể tức giận như ?

Cô hình như cũng lời gì quá đáng mà!

Và câu cuối cùng “ là ý gì?

Tiêu Vân Phong , lúc nắng lúc mưa, thật sự quá khó đoán!

Ngày thứ hai.

Sau khi Tô Cẩn thức dậy, phòng bên cạnh còn một ai.

Hỏi qua Ngô ma, mới Tiêu Vân Phong trời sáng .

Việc bình thường cũng bình thường, nhưng câu tiếp theo của Ngô ma, khiến Tô Cẩn bực bội thêm mấy phần.

“Tiêu lữ trưởng sáng sớm dậy sắc mặt khó coi lắm, bữa sáng cũng ăn, lời cũng một câu, trực tiếp luôn. Tiểu Cẩn, em trêu Tiêu lữ trưởng tức giận ?”

Hôm qua Tiêu Vân Phong uống rượu, bà cảm thấy trạng thái của hai họ đúng , ngờ là cãi ?

Tô Cẩn theo phản xạ lắc đầu, “Không .”

Kỳ thực đêm qua cô cũng mất ngủ, đến nửa đêm mới miễn cưỡng chợp mắt.

Hai ngày nay giữa cô và Tiêu Vân Phong lộn xộn lung tung, cô cũng rốt cuộc là chuyện gì nữa.

Tô Cẩn cả ngày hôm đó đặc biệt ngoài, nghĩ đợi Tiêu Vân Phong về, hoặc thể tiếp tục chuyện cho .

đợi đến nửa đêm, Tiêu Vân Phong vẫn về.

Tô Cẩn giường trằn trọc trở trở , mở mắt đến trời sáng.

Kỳ nghỉ sắp kết thúc, cô cũng trở về đơn vị, rốt cuộc vẫn nhịn , chủ động bấm điện thoại văn phòng Tiêu Vân Phong.

Tiếng chuông điện thoại vang lên lâu mới nhấc máy.

“Đây là văn phòng lữ trưởng, vị nào?”

Giọng của cảnh vệ viên truyền qua đường dây điện thoại.

Trên mặt Tô Cẩn hiện lên một vệt thất vọng, “ là Tô Cẩn, Tiêu lữ trưởng đang bận ?”

 

Loading...