Thập Niên 70: Thủ Trưởng Lạnh Lùng, Cưng Chiều Cô Vợ Tri Thức - Chương 608: Tại sao cô lại ở đây?!

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:16:39
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng bệnh, Tô Cẩn chút thương hại nào sự sụp đổ của Chu Chấn Hưng, ngược , trong tay cô từ lúc nào cầm một con d.a.o găm.

"Muốn c.h.ế.t thì dễ lắm! Cần gì tuyệt thực!"

Vừa , cô ném con d.a.o găm lên giường bệnh của .

Chu Chấn Hưng thở gấp, ánh mắt dán chặt con d.a.o găm đó, mặt phân biệt đó là nước mắt mồ hôi.

Cuối cùng, run rẩy đưa tay cầm lấy con dao.

Giọng của Tô Cẩn cũng vang lên theo, "C.h.ế.t là chuyện dễ nhất, nhưng nghĩ cho kỹ, suối vàng sẽ đối mặt với cha ?"

Lời dứt, cô thêm câu nào, chỉ dùng ánh mắt gần như lạnh lùng .

Dao găm rút khỏi vỏ, nhưng tay Chu Chấn Hưng run rẩy dữ dội hơn.

Như dồn hết sức lực, lưỡi d.a.o lạnh lẽo chĩa thẳng vị trí trái tim.

Vân Vũ

Đồng t.ử Tô Cẩn co rút trong chớp mắt.

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

Con d.a.o dừng cách một nắm tay so với trái tim , thể nào tiếp tục đ.â.m xuống nữa.

Khoảnh khắc , dù là với Chu Chấn Hưng Tô Cẩn, đều là một sự dày vò.

Cuối cùng, đôi tay Chu Chấn Hưng buông thõng xuống vô lực, nước mắt trào như vỡ đê.

đúng, c.h.ế.t là lựa chọn dễ dàng nhất, cũng là hèn nhát nhất, mặt mũi nào để gặp cha .

Tô Cẩn thở phào nhẹ nhõm.

Xem đ.á.n.h cược đúng.

"Chu Chấn Hưng, khó khăn mắt là gì cả. Có thể từ trong gian khó dậy trở , mới là đàn ông thực thụ."

Đây cũng là lời cuối cùng cô với . Ân oán tình thù giữa họ, hôm nay cũng chấm dứt. Sau đó, cô nhặt con d.a.o găm lên, cất thắt lưng.

Chu Chấn Hưng cô qua làn nước mắt mờ ảo.

Bốn chữ " dậy trở " trong nháy mắt khắc sâu tâm khảm .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-608-tai-sao-co-lai-o-day.html.]

lúc , ngoài cửa phòng bệnh vang lên cuộc đối thoại như cãi vã giữa Trác Lam Vũ và Lưu Văn Cao.

" cứ xem, rốt cuộc là ai..."

Lời đầy vẻ dữ tợn của Trác Lam Vũ mới chỉ một nửa, thì cánh cửa đẩy mạnh bật , và cô cuối cùng cũng thấy trong phòng bệnh của Chu Chấn Hưng!

Một giây đó, cô nghĩ tới nhiều khả năng, nhưng khoảnh khắc thấy Tô Cẩn, tất cả những suy nghĩ đó đều trở nên vụn vặt.

Trong phòng bệnh thể là bất kỳ phụ nữ nào, nhưng duy nhất thể là Tô Cẩn!

Tĩnh lặng!

Tĩnh lặng như c.h.ế.t!

Trong hoảng loạn, Lưu Văn Cao tiên về phía Chu Chấn Hưng.

So với việc để Trác Lam Vũ thấy sự hiện diện của Tô Cẩn, lo lắng hơn là liệu tâm trạng Chu Chấn Hưng sụp đổ ?

tình huống lo sợ.

Mặc dù mặt Chu Chấn Hưng vẫn tái nhợt, khó coi, mắt đỏ ngầu, mặt thậm chí còn vương vết nước mắt, nhưng trạng thái vẻ vẫn bình thường.

Lưu Văn Cao thở một dài, ngay lập tức liếc Chu Chấn Hưng và Tô Cẩn với ánh mắt bất lực, cố hết sức ngăn cản Trác Lam Vũ .

Chu Chấn Hưng cũng ngờ Trác Lam Vũ đến lúc . Sau cơn sửng sốt ngắn ngủi, thậm chí thể chống đỡ thể suy yếu, bước xuống từ giường bệnh.

Người bình tĩnh nhất trong bốn chính là Tô Cẩn.

Ngay cả khi gặp Trác Lam Vũ, thần sắc cô vẫn đổi, cứ như sự xuất hiện của Trác Lam Vũ chẳng liên quan gì đến cô.

"Là cô?!"

Sau khoảnh khắc tĩnh lặng ngắn ngủi, Trác Lam Vư thét lên.

Từ kinh ngạc đến phẫn nộ thể kìm nén, cũng chỉ trong một giây.

"Tại ở đây? Tại ?!"

Sự điên cuồng thét gào, vặn vẹo dữ tợn của cô choáng váng hai đàn ông Chu Chấn Hưng và Lưu Văn Cao.

Đặc biệt là Chu Chấn Hưng, đầu tiên thấy cô mất kiểm soát và trông vô cùng đáng sợ như , trong ánh mắt tràn đầy sự xa lạ...

 

Loading...