Ngày hôm .
Tô Cẩn thức dậy, thấy bóng dáng Tiêu Vân Phong.
"Ngô ma, Tiểu Thúc ạ?"
Nếu trong quân khu việc đột xuất, Tiêu Vân Phong cũng sẽ tranh thủ đến ngay từ sáng sớm.
"Tiêu Lữ trưởng chạy bộ ."
"Chạy bộ?"
Tô Cẩn đây quả thực thói quen chạy bộ, nhưng mấy gần đây khi cô ở nhà, sáng sớm đều ngoài.
Hơn nữa bây giờ đúng là tiết đại hàn, trời sáng muộn hơn nhiều.
"Ừ. Tiêu Lữ trưởng ngoài chạy bộ cũng thể phân tán bớt tinh lực." Ngô ma dọn dẹp phòng .
Tô Cẩn lập tức nghĩ tới điều gì đó, biểu cảm thoáng chốc trở nên tự nhiên.
Đêm qua, khi Tiêu Vân Phong rời khỏi phòng cô, cô dường như thấy tiếng tắm.
Còn vì thế, cần nghĩ cũng đoán .
"Tiểu Cẩn, mặt cháu đỏ thế?"
Đỏ rõ, nên Ngô ma lập tức nhận .
Tô Cẩn vội vàng lắc đầu, hướng về phía phòng khách bước .
Reng reng reng.
Chuông điện thoại đột nhiên vang lên.
Ngô ma nhíu mày, "Hai hôm nay ai đang trêu đùa, điện thoại gọi đến cũng gì, chắc đến ."
Tô Cẩn bà , cũng cau mày, nhấc ống lên.
"Alo, ai đấy ạ?"
Ngô ma sai , đây là cuộc gọi trêu đùa, đối phương khi thấy giọng Tô Cẩn, trong ống lập tức âm thanh truyền đến.
Tô Cẩn thấy lời đối phương , sắc mặt lập tức căng thẳng hơn.
"Được, hôm nay em sẽ tìm ."
Điện thoại nhanh chóng cúp.
Ngô ma cảm thấy bất ngờ, "Ai đấy?"
Điện thoại rõ ràng là tìm Tô Cẩn, nhưng Tô Cẩn một hai tháng mới về một , ai tìm cô như chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-674-co-nang-nho-hanh-ha-nguoi.html.]
Tô Cẩn tỏ vẻ nhẹ nhàng : "Một bạn, hẹn em gặp mặt."
"Vậy mấy cuộc gọi lên tiếng, chắc gọi đến." Ngô ma tự một .
Ánh mắt Tô Cẩn chớp nhẹ, "Mấy cuộc gọi , Tiểu Thúc từng bắt máy ạ?"
"Nói cũng thật trùng hợp, mỗi đều là lúc Tiêu Lữ trưởng nhà, điện thoại mới gọi đến." Ngô ma thấy thật, nhưng cũng đến mức cảm thấy nghiêm trọng.
Tô Cẩn : "Cũng thể là đối phương gọi nhầm, việc gì quan trọng, nếu tình huống xảy nữa, thì đừng với Tiểu Thúc nữa."
Ngô ma cô , cũng suy nghĩ nhiều, "Bác cũng nghĩ Tiêu Lữ trưởng bình thường bận rộn như , chuyện nhỏ nhặt cần để bận tâm."
Vân Vũ
Tô Cẩn thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng, may mà Ngô ma suy nghĩ như .
Một lát , Tiêu Vân Phong trở về.
Mặc dù bên ngoài trời lạnh giá, nhưng mặt vẫn đầm đìa mồ hôi.
"Tiểu Thúc, thật là nhiều tinh lực nhỉ, sáng sớm ngoài chạy bộ."
Tô Cẩn cợt đùa.
Tiêu Vân Phong cô vì ngoài chạy bộ.
Cô nàng nhỏ hành hạ .
"Đêm qua ngủ thế nào?"
Cố ý nhắc tới đêm qua.
Tô Cẩn tự nhiên lắm, "Tốt lắm ạ."
Thực cô cũng mất ngủ.
"Vậy ? Anh đêm qua ngủ ngon."
Nhớ một tiểu yêu tinh nào đó mà nhớ.
Tô Cẩn đối diện với ánh mắt nồng nhiệt của Tiêu Vân Phong, ngờ sáng sớm phóng túng như , hơn nữa Ngô ma vẫn còn ở bên cạnh.
"Tiêu Lữ trưởng đêm qua ngủ ngon? Có chỗ nào khỏe ạ?"
Quả nhiên, Ngô ma hiểu chuyện gì lo lắng hỏi.
"Không . Là vì…"
"Ngô ma, cháu đói c.h.ế.t mất, mau bữa sáng thôi!"
Tô Cẩn nắm miệng Tiêu Vân Phong sẽ lời kinh gì, đẩy Ngô ma nhanh chóng rời xa Tiêu Vân Phong.