“Tiêu Vân Phong là cuối cùng gặp cha của cháu, cũng là đưa t.h.i t.h.ể cha cháu trở về từ chiến trường. thấy và quân địch xuất hiện cùng !”
“Sau khi chuyện , chúng hề lớn tiếng, mà bắt đầu điều tra ngầm. Lý do tìm cháu đây, cũng là từ thái độ Tiêu Vân Phong đối xử với cháu mà tìm manh mối, đồng thời khiến quá để ý và phòng chúng .”
“ chúng đ.á.n.h giá thấp sự nhẫn nại và diễn xuất của Tiêu Vân Phong. Trong những năm nuôi dưỡng cháu, thậm chí lộ chút kẽ hở nào, trái còn đối xử với cháu nhiều năm như một ngày. Còn chứng kiến sự việc hôm đó, khi với chúng lâu thì qua đời.”
“Những năm qua, tuy chúng tìm nhiều bằng chứng, nhưng chuyện tuyệt đối là thật. Tiểu Cẩn, khi tình hình sáng tỏ, cháu nhất nên giữ cách với Tiêu Vân Phong, để tránh cuối cùng hối hận kịp.”
Tô Cẩn trở về Đội Hành động như thế nào, những lời trầm trọng của Triệu Phong Lâm cứ vang vọng bên tai cô hết đến khác.
Cô sớm còn nghi ngờ lời của Khổng Đại Khánh, chỉ kiên định cho rằng trong chuyện nhất định hiểu lầm gì đó.
giờ đây xuất hiện một nhân chứng khác, dù đó qua đời từ lâu.
Triệu Phong Lâm và Lý Tư Hoa lý do gì để lừa dối cô, nếu sự thật, họ cũng tuyệt đối chuyện .
Tiêu Vân Phong năm xưa chiến trường, thật sự xuất hiện cùng quân địch.
Vậy thì sự hy sinh của cha cô, thế nào cũng thể tách rời quan hệ với !
Vân Vũ
“Em… rốt cuộc… ?!”
Trái tim đau đến nghẹt thở, xung quanh cô chỉ còn bóng tối…
Hôm .
Ngô Mãng đính hôn, nhà họ Ngô để cho náo nhiệt trực tiếp bày tiệc ở khu gia thuộc, ồn ào vô cùng.
Quản An và Tiền Vĩ tối hôm qua uống với Ngô Mãng đến tận nửa đêm, sáng sớm tỉnh táo hồ hởi dậy .
Ngô Mãng đến , một tràng tiếng “chúc mừng” vang lên đến đó.
Cô gái mềm yếu kiều diễm bước rời bên cạnh , hai tựa như kim đồng ngọc nữ.
“Quản An, Tiền Vĩ, chị Cẩn vẫn tới?”
Ngô Mãng trong đám đông thấy bóng dáng Tô Cẩn, lập tức hỏi hai họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-thu-truong-lanh-lung-cung-chieu-co-vo-tri-thuc/chuong-742-dinh-hon-roi.html.]
Bây giờ gần trưa, sắp sửa khai tiệc .
Quản An nhíu mày, “Hôm qua tớ còn đặc biệt dặn chị Cẩn , bảo chị đến sớm một chút.”
Tiền Vĩ cho là quan trọng, “Yên tâm, chị Cẩn chắc chắn sẽ đến thôi, lẽ đường việc trễ.”
Lời dứt, bóng dáng Tô Cẩn xuất hiện trong tầm mắt ba .
Nỗi lo của Ngô Mãng thế bằng nụ , nhanh chóng đón lên.
“Chị Cẩn, chị đến muộn thế?”
Tô Cẩn đáp: “Đi chọn quà đính hôn cho đấy.”
Vừa , về phía cô gái bên cạnh .
“Cô là Kim Đào ? Thật xinh !”
Lý Kim Đào ban đầu còn ngại ngùng, nhưng khi thấy Tô Cẩn, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.
Cô gái thật là quá xinh , mà còn một khí chất sảng khoái khó tả.
“Kim Đào, mau gọi chị Cẩn !”
Tiếng nhắc nhở của Ngô Mãng khiến cô tỉnh .
“Chị Cẩn. Em thường Nhị Mãng nhắc đến chị, chị là bạn mà ngưỡng mộ nhất.” Giọng Lý Kim Đào ôn nhu dịu dàng, chút e dè nhưng nhiều hơn là sự yêu thích và ngưỡng mộ dành cho Tô Cẩn.
Nụ mặt Tô Cẩn càng thêm rạng rỡ, đưa món quà qua.
“Chúc em và Nhị Mãng mở lòng vui vẻ, mau mắn khoái hoạt.”
Lý Kim Đào trực tiếp nhận lấy, mà tiên về phía Ngô Mãng.
“Quà chị Cẩn tặng, xem thích .”
Nghe Ngô Mãng , cô mới cẩn thận tiếp nhận.