Vì thế, hai ngày , ông Lâm gọi tất cả bọn họ căn nhà chính của nhà họ Lâm, đám con trai, con dâu đang bên , : “Các con cũng mấy chuyện xảy gần đây. Cha và con bàn bạc kỹ lưỡng, quyết định gia đình nên tách ở riêng.”
Lâm Quốc Đống thì vẻ kinh ngạc. Còn Lâm Quốc Bình và Lâm Thanh Bách, tuy trong lòng cũng ý nghĩ , nhưng khi cha thẳng như thì khỏi thấy hổ thẹn đôi phần. Dù thì chuyện cũng là do vợ gây mà.
Lý Hồng Hà thì mừng thầm trong bụng, mà vẻ mừng rỡ mặt Lâm Thúy Vân, vợ của lão tam, cũng tài nào giấu . Ông Lâm đám con cái với những sắc mặt khác mặt, tiếp: “Các con cũng , căn nhà là tiền lão tứ gửi về từ hồi bộ đội mà xây nên. Sau khi nhà lão tứ dọn ở riêng, thì nhường cho các con căn nhà của lão tứ . Cha và con bàn bạc , hiện tại bắt các con dọn ngay. Cứ chờ tới khi nào các con tiền, xây nhà riêng cho , thì xin thôn cấp cho ít đất nền tự mà xây nhà ở đó.”
Nói , ông phân chia mấy gian nhà trong sân như : “Cha sẽ ở với lão đại, cho nên khu phòng ở phía đông sẽ thuộc về lão đại. Bên cạnh căn nhà chính, mấy gian ở phía tây cũng đủ để hai nhà còn phân chia. Việc bếp núc vẫn dùng chung một gian bếp, mỗi nhà chỉ cần chuẩn phần lương thực của là .”
Mèo Dịch Truyện
Mọi nhà họ Lâm ông Lâm thì cũng ai dám ý kiến gì. Vì thế, ông bảo lão đại Lâm Quốc Đống mời những cụ cao niên tiếng tăm trong thôn và ông trưởng thôn đến để cùng chứng. Nhân tiện còn điểm chỉ, chứng rằng hai ông bà Lâm sẽ theo lão đại. Kèm theo đó là quy định mỗi năm, mỗi nhà cung cấp mười lăm khối hoặc một trăm năm mươi cân lương thực phụ, cùng ba mươi cân lương thực chuẩn để phụng dưỡng hai ông bà.
Lâm Quốc Phú đến nơi, ông Lâm, hỏi: “Bình Sinh , thật sự chia cái gia đình ?”
Cha Lâm đành lòng xua tay, cất lời: “Con cái đều lớn cả , chia sống riêng cũng là lẽ thường. Hôm nay đành phiền đến chú Lâm và trưởng thôn chứng cho các cháu, cốt là để tránh khỏi những vướng mắc đáng về .”
Nghe Cha Lâm , Lâm Quốc Phú cũng hiểu chẳng còn cách nào khác. Thấy ý Lâm Bình Sinh dứt khoát như , sang mấy con khác cũng chẳng ai ý kiến gì thêm, ông đành im lặng. Sau đó, ông mấy bản hiệp ước phân chia gia sản, mỗi ký tên điểm chỉ dấu tay, là xong xuôi việc phân chia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-219.html.]
Chuyện mấy nhà cãi cọ mấy hôm nay quả thật chẳng ho gì. Giờ đây, ai nấy đều giữ im lặng, lắng Mẹ Lâm bắt đầu phân chia từng món đồ từ lương thực, nồi niêu, chén bát, cho đến gáo nước, bồn rửa.
Sau khi phân chia xong xuôi thứ, tiễn trưởng thôn và chú Lâm về, sắc mặt Cha Lâm mới dịu đôi chút.
Cố Tri Ý định mở lời, nhưng cuối cùng thôi, cô lặng lẽ gót về nhà. Chưa về đến sân tiếng Tam Bảo the thé, cô vội vã bước nhanh hơn. Vừa bước nhà, cô thấy Tam Bảo đến tím tái cả mặt mày, Đại Bảo một bên dỗ dành, còn trai Nhị Bảo thì đang cắm cúi tụt chiếc quần nhỏ của Tam Bảo xuống .
Nhị Bảo đang bắt chước cách Cố Tri Ý tã cho Tam Bảo, loay hoay mãi. Đặc biệt là lúc tháo chiếc tã bẩn , thằng bé còn vô cùng ghét bỏ đứa em trai đang gào .
“Em trai, hôi quá!”
Buổi tối, Cố Tri Ý luôn dùng tã giấy mềm mại lấy từ gian cho Tam Bảo, chứ dùng loại tã vải giặt giặt như thế .
Nhị Bảo thấy về, lập tức quên bẵng đứa em đang bẹp một bên, kéo tay Cố Tri Ý, mách tội: “Mẹ ơi, em trai hôi quá, đánh đòn mới chừa!”
“Khi còn nhỏ, con cũng hôi hám như thôi, đánh con nào.” Cố Tri Ý thoăn thoắt tã sạch cho con trai.