Không thể , khi chia nhà thì khối óc của Lâm quả thật trở nên tinh tường, khôn khéo bội phần, chính vì nên lâu lâu Cố Tri Ý cũng sẽ mang nhiều thức ăn qua nhà cũ.
Lần mua nhiều đồ một chút. Cố Tri Ý đoán chắc mẩm em trai sẽ ghé qua một chuyến, lát nữa sẽ để mang ít đồ về nhà, thì cái thằng nhóc cứ đeo bám nũng cả ngày chịu cho mà xem.
Vừa mới dứt lời, lúc gần đến giờ ăn trưa thì Cố Tử Sâm cõng một cái sọt to tới. Sợ ngoài đến ăn chực, cố tình bộ ngượng ngùng, oang oang: “Ai da, em là cần tới sớm như mà cơ! Ui da, đến đúng giờ cơm thế ? Chị , chị cần giữ em ăn cơm , em tới đưa chút đồ vật ngay.”
Mỗi Cố Tri Ý thấy em trai ngốc nghếch thì tay bắt đầu ngứa. Muốn ở ăn cơm thì cứ thẳng, bày vẽ gì cho thêm rách việc? Cô nhàn nhạt : “Được , em trở về , nhớ với ba là bao giờ chị bận xong liền sẽ ghé nhà thăm bọn họ.”
Cố Tử Sâm: “???” Sao tình huống giống như trong tưởng tượng của ? Sao chị gái giữ ở ăn cơm thế?
Thấy vẻ mặt ảo não rối rắm của , Cố Tri Ý phì đến nhịn . Cô cũng trêu ghẹo nữa mà : “Muốn ăn mà còn mau tới hỗ trợ?”
“À, . Này chị, để đó để đó, mấy thứ cứ để em là .” Biết chị gái trêu ghẹo, Cố Tử Sâm cũng thèm để ý chút nào. Vì để ăn chực cơm mà cực kỳ tích cực trợ thủ cho chị gái.
Giữa trưa, Cố Tri Ý một bát thịt kho tàu, một đĩa khoai tây trộn dấm chua ngọt, thêm đĩa thịt xào thơm lừng. Cơm nước xong, khi rửa sạch bát đũa, Cố Tử Sâm cũng ở nhà Cố Tri Ý lâu hơn nữa mà cầm những đồ vật Cố Tri Ý đưa cho nhà họ Cố vội vàng trở về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-253.html.]
Cố Tri Ý qua những đồ vật mà Lưu Ngọc Lan để em trai mang đến, chậc chậc, ai còn tưởng là dọn hết thứ trong nhà tới đây chứ. Chủ yếu vẫn là tôm cá biển tương đối nhiều, chắc hẳn là đó cha Cố biển bắt hải sản đó phơi phóng thành khô mang tới đây.
Sau khi cất hết đồ gọn gàng xong thì cô mới lấy thư của Lâm Quân Trạch xem. Nhìn dòng chữ “Gửi Vợ” phong thư, tại má cô chút ửng hồng. Trên thư ghi nơi gửi, thấy Lâm Quân Trạch nhắc đến vụ mấy đứa trẻ con lạc mất tích thì Cố Tri Ý nghĩ thầm, quả nhiên là như thế. Ngoài , còn hỏi về những chuyện trong nhà.
Đã hơn tháng rời nhà biền biệt, chẳng Tam Bảo nhà lớn chừng nào ? Đại Bảo, Nhị Bảo còn bận nhớ bóng hình cha nhỉ? Vợ yêu , quan trọng hơn cả, em nhớ thương như nhớ em ? 3ee834
Chắc là em cũng ngóng trông lắm, vợ? Vợ , cậy cục gửi đơn lên cấp xin một suất nhà trong khu gia binh đấy. Anh tin, đợi khi nhiệm vụ thành xuôi, cả nhà sẽ sum vầy đoàn tụ một mái nhà.
Chẳng như những , cứ là , lòng chẳng mấy bận vương vấn. Giờ đây, dường như chẳng lúc nào lòng ngơi ngớt nỗi nhớ nhung. Thế mới thấu lời xưa dạy, vợ con ở nhà mới là ấm êm, trọn vẹn.
Mèo Dịch Truyện
Lúc em nhận thư thì chắc hẳn cũng cận Tết , mấy con em nhớ ăn uống thật đầy đủ nhé! Anh ở bên vẫn khá , cần bận lòng nhớ mong . Nhớ em, Trạch. 】
Cố Tri Ý càng đến cuối thì mặt càng nóng ran, mà những lời lẽ ướt át đến thế ? Chẳng qua cũng thể rằng do thời gian gấp gáp nên phần tương đối hấp tấp, nhưng việc đó cũng ngăn buông vài ba câu tình tứ.
Cố Tri Ý cất thư trong gian hệ thống, thầm nghĩ, Phú Châu cách thành phố Triều bên cũng quá xa, mà bận rộn ở đó chắc chắn sẽ ăn uống đầy đủ. Sau khi ru mấy đứa nhỏ ngủ say, Cố Tri Ý liền gian, chuẩn chế biến một ít thức ăn để gửi qua cho chồng.