Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-09-05 07:14:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy Cố Tri Ý trong, liền lườm nguýt thằng con trai tinh quái của một cái, gằn giọng: “Vào nhà mau!” Nói đoạn, cũng .

Vừa nhà, Cố Tri Ý lập tức bế Tam Bảo ngoài. Pháo ngoài đốt xong hết , mà thằng bé vẫn ngủ say sưa như chết.

Cả nhà đó đều leo lên giường đất. Không chuyện thêm nữa, họ tắt đèn ngủ luôn. Vì sáng sớm mai còn dậy sớm.

Sáng hôm , dường như đêm qua trời đổ tuyết, mặt đất phủ một lớp tuyết trắng xóa dày cộp. Nó che lấp những mảnh pháo đỏ tươi đêm qua đốt, chỉ còn một màu trắng tinh khôi, lấp lánh đến chói mắt. Đại Bảo và Nhị Bảo thức dậy, rời giường, tìm xem những mảnh pháo còn sót , nhưng mất một lúc lâu mới thể thấy.

Trẻ con mà, chúng luôn cách tự tìm lấy niềm vui. Tam Bảo thấy các trai đang chơi, liền lon ton bám theo bên ngoài. Vì trời khá lạnh, mặc đồ dày cộp nên Tam Bảo chậm chạp.

Tam Bảo loạng choạng, chờ mãi mới đến gần các trai thì bất ngờ ngã nhào xuống nền tuyết, "Bộp!" một tiếng. May mà lớp tuyết hôm nay khá dày, nên thằng bé ngã xuống thật chẳng đau chút nào. Ấy mà Tam Bảo bộ tịch, mếu máo òa lên.

Cố Tri Ý đang trong phòng bếp nên Lâm Quân Trạch bước xem, trong khi Tam Bảo Đại Bảo bế lên, vỗ về nhè nhẹ lưng.

“Hì hì!” Tam Bảo nãy còn đang nức nở bỗng chốc nín bặt khi thấy dỗ, khuôn mặt bé nhỏ ngưng lệ nhanh đến mức thật khó mà bật .

Lâm Quân Trạch tiến gần, nhấc Tam Bảo lên vai thuận tiện gọi Đại Bảo và Nhị Bảo: “Về phòng rửa tay ăn cơm thôi con.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-439.html.]

“Dạ .” Hai đứa nhóc vỗ vỗ chút tuyết còn vương chạy nhà rửa tay, chuẩn tề tựu ăn sáng.

Năm nay Cố Tri Ý vẫn mấy món sủi cảo, tuy nhiều lắm nhưng một nhà cô ăn thì đủ. Ngoài , cô còn thêm mấy cái sủi cảo tôm chưng từ buổi sáng, mấy đứa nhỏ đều thích ăn.

Từ ngày Cố Tri Ý xuyên về đây, chứng dị ứng hải sản của cô cũng còn nữa. Đời thật sự bỏ lỡ bao thứ ngon vật lạ, nên đời , hì hì. Muốn ăn thì ăn cho thật no, cho thật thỏa thích mới bõ! Đặc biệt là nhà họ Lâm bên cũng gần biển, đến khi đó, việc xuống biển mò mẫm bắt ít hải sản về nhà cũng là chuyện dễ như trở bàn tay.

Cả nhà ăn xong bữa sáng thì chuẩn tới nhà đoàn trưởng Trịnh để chúc Tết . Ngày mùng một Tết ở đây, thường ghé thăm nhà các vị lãnh đạo , mới dần xuống thăm cấp . Cứ thế nối tiếp , mà ngày Tết cũng trôi qua nhanh như chớp mắt.

Tới nhà đoàn trưởng Trịnh, cả nhà Cố Tri Ý mới phát hiện trong nhà mấy vị khách tới , đều là các phó doanh trưởng, doanh trưởng cấp cùng gia đình. Cũng may nhà đoàn trưởng Trịnh là kiểu nhà trệt rộng rãi, chứ nếu là nhà cao tầng thì chắc đến thăm hỏi sẽ chật kín cả lối mất thôi!

Thấy gia đình Lâm Quân Trạch mang theo quà Tết tới cửa, Trần Nguyệt Hương nhiệt tình hô lên: “Ai da, Tiểu Lâm và em dâu tới đấy ? Mau mau nhà chơi !”

Mèo Dịch Truyện

Sau đó, chị thuận tiện giới thiệu cho Cố Tri Ý về mấy vị quân tẩu đang ở đây: “Chắc ngày thường em ít gặp nên , để chị giới thiệu nhé. Người là vợ của phó doanh trưởng Trương Tiêu Kiểu của doanh trại một, còn là vợ của doanh trưởng doanh trại hai......” Trần Nguyệt Hương giới thiệu đến thì Cố Tri Ý cũng niềm nở chào hỏi các cô đến đó.

Bọn nhỏ cũng đều hôm nay là ngày Tết nên bắt đầu thi triển đủ chiêu thức chúc Tết mà , bao lì xì cũng nhận đến mỏi cả tay.

Mỗi nhà ít nhất đều hai đến ba đứa nhỏ nên Cố Tri Ý cũng thể nhớ rõ hết từng đứa là con nhà ai, dù thì cứ đưa bao lì xì là .

Loading...