Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thấy Lâm Quân Trạch bộ tịch mặt mấy đứa con mà câu đó, Cố Tri Ý trực tiếp liếc một cái đầy trách móc: “Bọn nhỏ đang đấy, ngượng hả?”
Ai ngờ thằng nhóc tinh quái Nhị Bảo lập tức bắt chước lời nãy của Lâm Quân Trạch, còn cố ý giả giọng y chang: “Vợ , chẳng lẽ em nhớ ?” Sau đó bắt chước vẻ mặt của Cố Tri Ý: “Anh ngại hả?”
Nói xong bé vẻ mặt chờ khen Đại Bảo, Đại Bảo liền vờ như gì. Hình như lâu đứa em trai của nhóc đánh nên ngứa ngáy chân tay !
“Lâm Nhị Bảo!” Lâm Quân Trạch lập tức túm cổ áo của Nhị Bảo, đét bạch bạch hai cái m.ô.n.g nhóc.
Nhị Bảo liền che m.ô.n.g xin tha: “Ba ơi ba, con sai con sai , ba đừng đét m.ô.n.g con nữa mà!” Thằng bé nhận cực kỳ nhanh, dù thì nhóc cũng từng gì đó về thức thời là trang tuấn kiệt.
Lâm Quân Trạch đét thêm hai cái nữa mới thả Nhị Bảo xuống, mắng: “Thằng nhóc thúi!”
Nhị Bảo cảm thấy tự ái của tổn thương nặng nề, cũng thèm lời nào với bọn họ nữa mà chạy tót trong phòng. Thằng bé còn nơi nào là phòng ngủ chính, khi chạy thì chuẩn bò lên giường đất để chui chăn. Thế nhưng, bé còn kịp chui chăn thì Cố Tri Ý ngăn : “Cả một chặng đường tới đây con tắm rửa nên bẩn lắm, đừng bẩn chăn của .”
Mèo Dịch Truyện
Nhị Bảo: “…” Sao thằng bé cảm giác xa lâu nên còn cưng chiều nữa chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-517.html.]
“Mẹ ơi, yêu Nhị Bảo nữa !” Nói xong, Nhị Bảo khoanh tay ôm ngực, hừ một tiếng phắt .
“Nhóc con yêu con ? Không chỉ con tắm rửa sạch sẽ mới lên giường đất ?” Nói xong Cố Tri Ý còn sờ sờ tóc của nhóc một chút.
Nhị Bảo nhanh chóng nguôi giận, bắt đầu níu lấy Cố Tri Ý thủ thỉ kể lể nỗi nhớ mong của .
Trong lúc Cố Tri Ý trong phòng mật với ba đứa con trai thì Lâm Quân Trạch cam phận mà nấu nước cho mấy đứa nhỏ, chẳng qua bây giờ ở bên đều dùng than tổ ong. Trước đó Lâm Quân Trạch ở quân đội cũng từng dùng qua loại than , thỉnh thoảng chỉ cần xem xem than cháy hết để gắp bỏ than mới thôi.
Sau khi Lâm Quân Trạch đun nước để mấy đứa nhỏ tắm rửa qua cho thoải mái thì Cố Tri Ý cũng nấu xong nồi mì sợi. Suốt chặng đường ba cha con chỉ ăn thức ăn tàu hỏa, ban đầu khi còn cảm giác mới mẻ nhưng ăn nhiều thì mùi vị cơm nấu vẫn là ngon nhất.
Sau khi nấu cho mỗi đứa nhỏ một chén mì lót bụng, lúc Cố Tri Ý mới chút thì giờ rảnh rỗi để về những chuyện xảy gần đây với Lâm Quân Trạch. Nói tóm thì việc đều vẫn tương đối thuận lợi, cô cũng tiện miệng kể về mấy bạn mới quen bên nữa.
Lâm Quân Trạch thấy vợ rạng rỡ kể với về cuộc sống vườn trường thì trong lòng cũng dấy lên niềm mong đợi về những ngày tháng đèn sách sắp tới của .
“Trong nhà việc gì chứ?” Cố Tri Ý hỏi.
Lâm Quân Trạch đáp: “Đều khá , lúc tới đây thì cả và ba cũng lên đường tới trường học . Địa chỉ thì ghi chép cẩn thận , đến lúc đó nếu em thư cho bọn họ thì cứ gửi địa chỉ . À đúng , Trịnh đoàn trưởng bọn trạng thái nửa cơ mật nên khả năng một hai tuần mới thể ngoài một . Cho nên nghĩ là chúng nên tìm xem gần đây trường tiểu học nào để đưa mấy đứa nhỏ học , như em cũng yên tâm hơn.”