Lâm Quân Trạch bây giờ tràn đầy ý chí cầu sinh, cơm nước tinh tươm chờ ba con về.
Hôm nay đón Tam Bảo, thấy Tam Bảo ở bên quen , còn cúi đầu chào khi đặt thằng bé xuống.
Mèo Dịch Truyện
Cơm nước xong xuôi. Cố Tri Ý giúp Lâm Quân Trạch thu xếp hành lý, hỏi: “Chiều liền ?”
“Ừ, đến báo danh . Chuyện ở đó còn rõ , hôm nào nghỉ thì sẽ về.” Lâm Quân Trạch xong, trong lòng cũng cảm thấy nỡ. mà cũng chẳng cách nào, hiện tại hai đều đang phấn đấu để trở nên hơn, lúc để vương vấn chuyện tình cảm nhi nữ.
tranh thủ lúc mấy thằng nhóc mặt, Lâm Quân Trạch vẫn quấn lấy Cố Tri Ý mà ôm ấp, rời.
Buổi chiều, khi đưa mấy đứa con trai học xong, Lâm Quân Trạch cũng xe tới trường quân đội.
Cố Tri Ý tiễn .
Vừa trở lớp, cô thấy đều mang vẻ mặt hóng chuyện , riêng Hồ Tư Tuệ thì một , sắc mặt trông lắm. Đây là chuyện gì xảy ?
Cố Tri Ý bước tới, khẽ chạm Hồ Tư Tuệ. Thấy Cố Tri Ý đến, Hồ Tư Tuệ liền kéo tay cô, bức xúc “cáo trạng”: “Tớ với , hôm nay truyền tin đồn mang lối sống tư sản, ở phòng ngủ thì tiêu xài lãng phí.”
“Cậu xem, những đó tận mắt thấy , chỉ lưng khác thôi!” Nhắc đến chuyện , Hồ Tư Tuệ liền giận sôi máu.
“Không . Cứ để cho bọn họ .” Cố Tri Ý trấn an Hồ Tư Tuệ. 8f208c
Cố Tri Ý thoáng liếc về phía Ngô Tố Vi đang ở cuối phòng, như thể vô tình với Hồ Tư Tuệ: “Cái miệng thiên hạ mà, thích đặt điều thì cứ đặt thôi.”
“À , cái bánh xà phòng thơm tớ dùng để rửa chân, cũng chẳng ai lén lấy rửa mặt mất nhỉ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-534.html.]
Hồ Tư Tuệ lời của Cố Tri Ý, nháy mắt liền “Phụt” một tiếng bật .
Cả hai đều ngầm hiểu ý , rõ ai đang giở trò quỷ lưng. Kẻ đoan chính, thì đừng trách khác khiến ghê tởm.
“ , dù mỗi tháng chồng của đều tiền trợ cấp, chúng tan học mua thêm mấy cục xà phòng, thể dùng đổi hằng ngày. Một cục dùng mùi thanh hương, cục dùng hương hoa.”
Ngô Tố Vi phía rõ mồn một lời đối thoại của hai , nhưng cách nào . Nếu cô mà lên tiếng thì chẳng là thừa nhận dùng xà phòng của Cố Tri Ý ? Thật là! Tức c.h.ế.t mất thôi!
Sắc mặt của Ngô Tố Vi lúc xanh lúc trắng, biến ảo ngừng như bảng pha màu.
Cố Tri Ý và Hồ Tư Tuệ tủm tỉm.
Sau khi Lâm Quân Trạch rời , cuộc sống của Cố Tri Ý dường như càng thêm phần phong phú.
Sau khi tan tiết học, cô đón Tam Bảo , về nhà nấu cơm.
Đại Bảo thấy Cố Tri Ý vất vả như , liền : “Mẹ, khi tan học, bọn con sẽ đón Tam Bảo, cần vất vả như thế.”
Cố Tri Ý Đại Bảo ngày càng lớn lên, càng thêm hiểu chuyện. Nhỏ như thương . mà nếu thì cô cũng cần vòng một đoạn đường để đón Tam Bảo, từ trường của Đại Bảo chỉ cần thêm một quãng là thể đón Tam Bảo . Vì thế Cố Tri Ý liền dùng vẻ mặt cảm động Đại Bảo: “Cảm ơn Đại Bảo nghĩ cho , thì hiện giờ sẽ giao nhiệm vụ đón Tam Bảo cho con nhé.”
“Vâng ạ. Chắc chắn sẽ thành nhiệm vụ.” Đại Bảo còn đưa tay lên chào kiểu quân nhân.
“Mẹ, cả con nữa!” Nhị Bảo chịu.
“Được, sẽ giao nhiệm vụ cho hai đứa con. Trên đường chú ý về một bên, để ý xe cộ ?”
“Biết ạ, . Đây đều là những kiến thức bình thường mà?” Nhị Bảo vẫy vẫy tay, tỏ vẻ nắm rõ.