"Anh nghĩ gì thế? Ngay cả em bước mà cũng phát hiện ." Cô dứt lời, Cố Tri Ý chỉ tự vả một cái cho , quả thật mở thì ai trong bình chứa thứ gì.
Nhìn vẻ mặt bối rối của Cố Tri Ý, đột nhiên Lâm Quân Trạch cảm thấy khá buồn , lời định khỏi miệng chợt đổi ý, một câu khác hẳn:
"Nhớ em!" Nói xong cũng Cố Tri Ý. Miễn là cô chú ý tới vành tai đang đỏ bừng của là .
Cố Tri Ý "..."
Gì chứ? Anh đang cố tình trêu chọc cô đó ? Không chứ? ?
Chẳng là kẻ khô khan như gỗ đá ?
Nói lời cũng quá thẳng thừng !
Cố Tri Ý trêu ghẹo đến đỏ bừng cả mang tai, thế nhưng cô vẫn cố tỏ như chuyện gì, vẻ chút ngượng ngùng, còn cứng rắn mà chuyển sang chuyện khác.
"Anh đói bụng chứ? Ăn cơm !"
Nói xong cô tự tay mở chiếc bình giữ nhiệt, lượt lấy các món ăn .
Lâm Quân Trạch câu cũng chỉ là thoáng miệng thôi, nhưng hiểu khi thấy bộ dạng Cố Tri Ý như , trêu ghẹo cô thêm chút nữa. Không sai! là cố ý. Mà quả thật, Cố Tri Ý cũng thất vọng.
Lâm Quân Trạch vạch trần tâm tư của cô, trả lời cô: “Ừm, đói ! Em xem thử trưa nay ăn gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-66.html.]
Anh thấy Cố Tri Ý nấu canh xương sườn với ngô, và một đĩa sườn xào chua ngọt.
“Sáng nay, lúc về em hỏi bác sĩ, ông dặn hiện giờ thể ăn chút cơm và thịt , nên buổi trưa em sẽ ăn với .” Cố Tri Ý xới cơm chuyện.
Lâm Quân Trạch ngỡ ngàng cô. Anh ngờ tin vui bất ngờ đến . Lâm Quân Trạch khá thích những món chua ngọt, đến Lâm còn khẩu vị của .
Với gia cảnh đây, cơm gạo mà ăn là quý lắm , nào dám kén chọn chua ngọt mặn cay.
Vì lúc thấy Cố Tri Ý mang sườn xào chua ngọt đến, mới bất ngờ đến .
Dựng chiếc bàn con bên giường bệnh, đặt đồ ăn lên bàn, Cố Tri Ý kéo ghế cạnh giường. Lúc hai cũng lựa chọn quên khoảnh khắc ngượng ngập ban nãy mà ăn cơm, cả hai cứ tự nhiên như thể đôi vợ chồng già ăn ý với từ lâu.
Khi bữa cơm gần tàn, Lâm Quân Trạch mới ho khan một tiếng, với Cố Tri Ý: “Vợ , chuyện với em!”
Mèo Dịch Truyện
Cố Tri Ý chỉ lặng lẽ , chờ đợi câu tiếp theo của . Lời đến đầu môi, nhưng Lâm Quân Trạch cứ ngập ngừng mãi , đến cuối cùng vẫn quyết định : “Vợ , em cũng thấy đó, thương rõ sẽ hồi phục , nếu lành lặn như thì thể sẽ xuất ngũ.”
Lúc Lâm Quân Trạch bắt đầu , Cố Tri Ý cũng đoán chính là chuyện đại sự .
Thật Cố Tri Ý cảm thấy, xuất ngũ xuất ngũ cũng quá ảnh hưởng đến cô, thật cô cũng quá tha thiết cái danh phận vợ cán bộ như nguyên chủ. Cho dù Lâm Quân Trạch xuất ngũ, chờ đến thời điểm đất nước mở cửa, đổi mới, cô vẫn thể dìu dắt cả nhà sống những ngày tháng chẳng hề kém cạnh ai.
sự im lặng của cô trong mắt Lâm Quân Trạch là vẻ giận dỗi, cam lòng.
Không đợi Cố Tri Ý chuyện, Lâm Quân Trạch vội vàng đảm bảo: “Em yên tâm, dù còn trong quân đội nữa, nhưng vẫn sẽ cố gắng nuôi sống gia đình, tuyệt đối sẽ để con em chịu thiệt thòi.” Nói xong còn bắt lấy tay Cố Tri Ý.
Cố Tri Ý sự im lặng của Lâm Quân Trạch tự suy diễn đủ điều, còn liên tục thanh minh, cam đoan đủ điều. Thấy như thế, Cố Tri Ý cũng nên bộc lộ thái độ rõ ràng.