Thập Niên 70: Trở Thành Nữ Xứng. Nuôi Con, Làm Giàu - Chương 693

Cập nhật lúc: 2025-09-05 07:18:22
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ Lưu Ngọc Lan sắc mặt hồng hào của Cố Tri Ý, cũng phần nào an lòng khi thấy cuộc sống của con gái vẫn sung túc.

Giờ đây, bà cũng trút phần nào gánh lo trong lòng.

“Mấy đứa nhỏ dạo vẫn ngoan ngoãn lời con chứ?” Cha Lâm cũng ân cần hỏi han.

Đại Bảo và Nhị Bảo, thấy ông nội hỏi chuyện ngoan , líu lo giành lời cả khi Cố Tri Ý kịp trả lời.

“Ông nội, chúng con ngoan lắm ạ, ngoan luôn.” Đại Bảo lanh lảnh đáp, đó Nhị Bảo ở phía bô bô bổ sung thêm.

Nào là thành tích học tập ở trường, nào là ở nhà còn giúp rửa bát, quét dọn... đủ cả.

Tiện thể, chúng còn kể lể một chút chuyện ba Lâm Quân Trạch thường bắt nạt chúng chân sai vặt.

Cả nhà một trận vui vẻ.

“Được, , lắm! Nếu các con ngoan ngoãn như thế, ông nội sẽ phần thưởng cho các con đây.” Cha Lâm ha hả , đoạn từ trong túi áo lấy một gói nhỏ, chia cho mỗi đứa 5 đồng tiền.

Trong những năm tháng , 5 đồng tiền vẫn là một khoản nhỏ đối với lớn, huống hồ là với mấy đứa trẻ con.

Thế nhưng, Đại Bảo và Nhị Bảo, hai đứa bé vốn tự cho là từng trải, vẫn kìm sung sướng mặt, líu lo cảm ơn ông nội.

Thấy , cha Cố Khôn cũng chẳng chịu kém cạnh, đưa cho ba đứa nhỏ mỗi đứa một phong bao lì xì to.

Ba đứa trẻ mấy câu chúc tụng lành xong, liền ríu rít chạy tót ngoài chơi đùa.

Lâm Quân Trạch dọn dẹp hành lý phòng xong xuôi, mới bên bàn uống , bắt đầu chuyện trò tâm sự.

Nào là hỏi han chuyện học hành của con cái, nào là cuộc sống ở trường ... những bậc trưởng bối luôn vô vàn điều để quan tâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-693.html.]

Còn Lâm Quân Trạch thì hỏi thăm tình hình gia đình, chuyện đồng áng đất đai các kiểu.

Vừa nhắc đến chuyện đất đai, câu chuyện liền trở nên rôm rả hẳn.

“Ấy da, con , từ ngày giao đất khoán ruộng cho từng hộ gia đình, việc ăn nhẹ nhàng hẳn, giờ đây ai ai cũng để tâm ruộng đồng hết mực .” Cha Lâm đến đây, mặt mày hớn hở hẳn .

“Phải , ruộng đất giờ là của nhà , lẽ nào hết lòng chăm sóc, khác mùa mà chẳng thu hoạch ?” Cha Cố Khôn bên cạnh nhấp ngụm , mỉm .

Trong lòng ông cũng khỏi cảm thán, chính là nhờ cô con gái Cố Tri Ý mà gia đình mới thể khác một bước như .

Nhờ thế mà giờ đây, năng suất của đại đội ông cao hơn hẳn so với những đại đội khác.

“Thế thì quá , cái là phúc lợi sát sườn của bà con, đồng lòng sức việc thì còn gì bằng.” Cố Tri Ý một bên, cũng tủm tỉm .

Lâm Quân Trạch thấy trời cũng ngả chiều, liền dậy, chuẩn xuống bếp nấu bữa tối.

Mẹ Lưu Ngọc Lan thấy thế, cũng hiểu rằng chắc hẳn dạo Lâm Quân Trạch là lo việc bếp núc.

Mẹ Lâm đương nhiên cũng điều đó, nhưng bà chẳng gì, chỉ lên sửa soạn phụ giúp. Mẹ Lưu Ngọc Lan cũng để Lâm Quân Trạch bận rộn một , nên cũng định theo .

Nào ngờ, Lâm Quân Trạch vội vàng ngăn .

“Mẹ ơi, hai bà cứ nghỉ , tàu xe đường xa thế chắc mệt lắm. Cơm tối nay Tiểu Ý chuẩn tươm tất cả , con chỉ việc nấu chín nữa thôi là xong xuôi mà.”

Mèo Dịch Truyện

Lâm Quân Trạch giờ đây cũng quá tường tận lẽ ăn ở giữa chồng và nàng dâu .

Sợ đẻ lời tiếng với Cố Tri Ý, nên mới cố ý rằng vợ chuẩn sẵn nguyên liệu nấu nướng, như thì vợ cũng chẳng còn gì để phàn nàn.

“Mẹ, mau xuống ạ, Quân Trạch chỉ một loáng là xong ngay thôi mà.” Cố Tri Ý liền bước tới, kéo hai xuống chiếc giường đất ấm áp.

“Con xem con , còn chịu cho chúng động tay một chút.” Mẹ Lưu Ngọc Lan cũng chỉ trách yêu Cố Tri Ý vài câu cho lệ.

Loading...