Anh tìm lão Lưu mượn thước dây, cẩn thận đo đạc ghi kích thước cửa hàng, chuẩn về xem Cố Tri Ý định thiết kế .
“Đây, đây là chìa khóa. khuyên hai vợ chồng vẫn nên khóa mới, cho an .” Lão Lưu cầm chùm chìa khóa cửa hàng, dặn dò.
“Được , chào ông Lưu nhé, về đây.” Đo đạc xong xuôi, Lâm Quân Trạch cũng nán lâu.
Dù gì thì cũng gần trưa, chắc hẳn Cố Tri Ý và bọn nhỏ về đến nhà .
“Được , về cẩn thận nhé.” Lão Lưu tủm tỉm tiễn chân Lâm Quân Trạch.
Vẻ mặt ông lộ rõ vẻ sung sướng.
Ai mà ngờ Lâm Quân Trạch còn phận , ở cái khu chẳng sẽ an hơn bao nhiêu .
Cho dù nghĩ thế nào chăng nữa, lão Lưu vẫn thấy thương vụ thật đáng đồng tiền bát gạo.
Mèo Dịch Truyện
Có thể , cả đôi bên đều hài lòng với căn cửa hàng .
Khi Lâm Quân Trạch trở về, quả nhiên Cố Tri Ý ở nhà. Cô cho hai đứa nhỏ ăn uống no nê xong. (Mã : 3ee834)
Cô đang định bếp nấu cơm thì Lâm Quân Trạch về. Tất nhiên sẽ gánh vác việc bếp núc vợ.
Hà Thúy cũng về nhà chuẩn cơm nước cho mấy đứa con.
“Thế nào ?”
Cố Tri Ý dáng vẻ Lâm Quân Trạch lúc , cũng đoán việc đấy cả. Chẳng qua vẫn buột miệng hỏi thêm một câu.
“Vợ , việc mà em còn yên tâm ?”
Lâm Quân Trạch vẻ mặt hờn dỗi như thể cô xem thường chồng .
Cố Tri Ý tức giận : “Được , một chút ?”
Đoàn Đoàn, Viên Viên Đại Bảo trông nom, Cố Tri Ý dứt khoát cùng Lâm Quân Trạch bếp nấu cơm. Nhân tiện, cả hai bàn về chuyện cửa hàng mua.
“Mọi việc đều giải quyết xong, trả đủ 7.800 đồng. À đúng , đo đạc , đến lúc đó em xem sẽ thiết kế nhé? Cần tài liệu gì sẽ mua về cho em.”
Lâm Quân Trạch , tay vẫn thoăn thoắt việc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-thanh-nu-xung-nuoi-con-lam-giau/chuong-765.html.]
Hiện tại, cũng quen tay với những việc nhà , gì cũng đấy, gọn gàng tươm tất.
“Được, nếu chiều nay rảnh em sẽ phác thảo bản vẽ một chút.” Cố Tri Ý cũng ngờ Lâm Quân Trạch đo xong diện tích cửa hàng.
Vậy thì cô thể thử phác thảo xem .
Dù thì kiếp cô từng là một nhà thiết kế, việc thiết kế cửa hàng chẳng việc gì khó đối với Cố Tri Ý.
Hơn nữa, kiếp cô cũng gặp qua nhiều kiểu cách trang trí, việc trang trí cửa hàng cho mắt, thu hút khách hàng, Cố Tri Ý vẫn thành thạo trong việc phối màu, tạo điểm nhấn.
Tuy nhiên, vẫn đợi đến khi thiết kế xong mới hiệu quả thực tế.
Sau bữa cơm đạm bạc buổi trưa, cả nhà nghỉ ngơi một chút. Chiều đến, những cần học thì học.
Cố Tri Ý cảm nhận rõ rệt những đổi của trường học khi cô con đường đến trường.
Cách ăn mặc của các nữ sinh viên cũng nhiều đổi, đặc biệt là khi những bộ trang phục do cô thiết kế mới mắt gần đây, Cố Tri Ý bắt gặp vài bộ tương tự trong khuôn viên trường.
Đương nhiên, những mặc đồ “đụng hàng” những khó chịu, mà ngược còn đỗi vui mừng, còn hăm hở giới thiệu, mong bạn bè xung quanh cũng sắm lấy một bộ như .
Thật sự là gần đây nó đang ưa chuộng, cũng xem như một biểu tượng thời trang.
Huống hồ, mỗi mặc một vẻ riêng, hề giống .
Cho nên, khi Cố Tri Ý dạo ở vườn trường, khỏi cảm thấy mãn nguyện trong lòng.
Hồ Tư Tuệ thấy Cố Tri Ý, vội vàng chạy theo gọi cô.
“Tiểu Ý, Tiểu Ý.”
“Tuệ Tuệ.” Cố Tri Ý đầu , thấy Hồ Tư Tuệ đang nhanh chân chạy tới chỗ .
“Nhìn cái gì ?” Hồ Tư Tuệ bắt gặp Cố Tri Ý đang chăm chú ngắm dòng qua .
“Không gì, chỉ là thấy trang phục của xưởng chúng , nhiều bạn đang mặc nó .” Cố Tri Ý .
“Phải đó, và Vi Vi mẫu sống, thì lý nào mà nổi tiếng cơ chứ!” Nói tới việc , vẻ mặt Hồ Tư Tuệ đầy tự hào.
Không ngờ, bộ quần áo mặc nhiều hỏi thăm đến thế.
Nhìn thấy nhiều thích như , Hồ Tư Tuệ cũng mừng thầm cho Cố Tri Ý.