Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 173
Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:50:38
Lượt xem: 1,012
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vẻ mặt thờ ơ của Cố Nguyệt Hoài khiến Tần Hoa Hảo ha ha.
Cô khoanh hai tay ngực, dáng vẻ lỗ mũi vểnh lên trời, rõ ràng chỉ là đứa nhỏ hơn mười tuổi, nhưng lời cực kỳ ác độc: "Này, là ruột của chị ? Sao chị phản ứng gì thế? Ha ha, cha cô dạy các cô sống bất hoà như ?”
Lâm Cẩm Thư bỗng nhiên đầu , cả giận : "Tần Hoa Hảo!"
Tần Hoa Hảo bĩu môi, chút sợ hãi, ngược còn lườm Lâm Cẩm Thư một cái: "Hứ, dữ cái gì mà dữ."
Cảm xúc của mấy nhà họ Cố cũng khác , khi những lời gì của Tần Hoa Hảo, sắc mặt Cố Kim Phượng trở nên trắng bệch. Trong đầu chợt lóe lên cảnh tượng Cố Duệ Hoài suýt chút nữa bóp c.h.ế.t Cố Nguyệt Hoài, chẳng lẽ thật sự là vấn đề của ông ?
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng, còn kịp lên tiếng thì Cố Tích Hoài ở bên cạnh lạnh lùng : "Bà Lâm, lúc tuổi còn trẻ bà cũng từng học, Tần Vạn Giang là bí thư của công xã Hoàng Oanh, mà dạy một cô con gái miệng thối như ?"
Khuôn mặt Cố Tích Hoài nặng nề lạnh như băng, chuyện chút khách sáo nào.
Sắc mặt Lâm Cẩm Thư cũng tái nhợt, những lời chẳng khác gì cắm d.a.o lòng bà .
Tần Hoa Hảo ở bên cạnh nghiến răng, tức giận trừng mắt Cố Tích Hoài: "Anh là cái thá gì mà cũng dám giáo huấn ? Đồ nhà quê!"
"Chát!"
Một âm thanh giòn tan vang vọng khắp phòng, bầu khí đột nhiên trở nên im lặng và nghiêm trọng.
Khóe môi Lâm Cẩm Thư run lên, chỉ Tần Hoa Hảo,trầm giọng : "Con đủ ? Tần Hoa Hảo, đúng là chiều hư con ."
Tần Hoa Hảo bụm mặt, vẻ mặt dám tin về phía Lâm Cẩm Thư: "Mẹ đánh con?"
Nói xong, nước mắt cô trào nhưng cố nén chịu rơi xuống, một lúc , cô bỗng nhiên lạnh lùng một tiếng: "Mẹ vì bọn nhà quê mà đánh con! Con sẽ về cho bà nội! Mẹ chờ đó cho con!"
Tần Hoa Hảo buông lời tàn nhẫn, đó vén rèm lên chạy ngoài.
Lâm Cẩm Thư chút đau đầu, bà Cố Duệ Hoài ở giường, Tần Hoa Hảo ngoài, nhất thời tiến thoái lưỡng nan.
Cố Nguyệt Hoài cả trong nhà, khi việc tự nhiên thể dựa tình cảm, điều quan trọng nhất bây giờ là chân của Cố Duệ Hoài, mà Lâm Cẩm Thư lái xe tới, đương nhiên có thể dễ dàng đưa lên thành phố.
Nghĩ như , xoay đuổi theo, âm thanh xuyên qua bóng lưng truyền đến: " sẽ tìm cô ."
Lâm Cẩm Thư thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục trì hoãn thời gian ở đây, bà giơ tay lau khóe mắt, chỉ Cố Duệ Hoài giường : "Các con hỗ trợ cõng Duệ Hoài lên xe , sẽ đưa nó thành phố."
Cố Chí Phượng tỉnh táo , ông im lặng cùng Cố Tích Hoài cõng Cố Duệ Hoài ngoài.
Lúc thể hành động theo cảm tính, mặc dù ông nhận đứa con trai Duệ Hoài nữa, nhưng cũng thể trơ mắt chân nó gãy , như Lâm Cẩm Thư bằng lòng hỗ trợ thì ông cũng sẽ từ chối.
Cố Nguyệt Hoài ngoài, chỉ liếc nhẹ một cái thu hồi ánh mắt.
Chính Cố Duệ Hoài cũng thương tiếc , tại cô quan tâm?
Đời , mối quan hệ giữa hai tới một bước , vì để vãn hồi mà cô cố gắng nhiều, nhưng mà, sự thật chứng minh cũng vô dụng, cho nên đời ai nấy sống thôi.
Trải qua chuyện , nếu như Cố Duệ Hoài vẫn vì Điền Tĩnh mà gây phiền phức thì cô sẽ trở mặt.
Cố Nguyệt Hoài lạnh nhạt bữa sáng, cô luộc mấy quả trứng gà, xào một đĩa rau xanh, ăn đơn giản một chút.
Cô gọi Yến Thiếu Đường dậy, rửa mặt cho cô bé bóc trứng gà, để cô bé cầm tự ăn. Cô gái nhỏ hé miệng gặm trứng gà trắng nõn nà một cái, ánh mắt sáng rực lên, cho đến khi ăn xong một quả trứng, vẫn còn chút thèm thuồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-173.html.]
Cô bé đầu sang Cố Nguyệt Hoài, nghĩ gì đó mà miệng nhỏ khẽ nhếch lên giống như là chuyện, nhưng mờ mịt luống cuống, nên gì để bày tỏ suy nghĩ của , chỉ ngơ ngác ở chỗ đó rơi im lặng.
Cố Nguyệt Hoài cơm nước xong xuôi, về phía Yến Thiếu Đường, thắc mắc nhẹ giọng hỏi một chút: "Có chuyện gì ?"
Yến Thiếu Đường duỗi tay , sờ sờ quả trứng gà còn trong bát, qua Cố Nguyệt Hoài, mặc dù cô bé gì nhưng ý nghĩa bày tỏ rõ ràng .
Đôi mắt Cố Nguyệt Hoài mở to, trong lòng chấn động ngạc nhiên, giọng nhẹ nhàng hơn: "Em còn ăn trứng nữa ?”
Yến Thiếu Đường l.i.ế.m miệng một cái, gật đầu cũng lắc đầu, chỉ chằm chằm quả trứng gà.
Mặc dù cô nhận câu trả lời, nhưng Cố Nguyệt Hoài vẫn vui vẻ, Yến Thiếu Đường thực sự đổi, bây giờ cô bé thể biểu đạt một ý nghĩ đơn giản của , Xem đợi một thời gian nữa thôi là cô bé thực sự thể hồi phục như một bình thường!
Đây chắc chắn là một tin tức vô cùng tốt, nó cũng cho mây mù mờ nhạt trong lòng Cố Nguyệt Hoài tiêu tan một chút.
Cô bóc trứng gà cho Yến Thiếu Đường, lúc Cố Chí Phượng và Cố Tích Hoài mới trở về.
Sắc mặt hai mắt, Cố Nguyệt Hoài chỉ coi như thấy, bình tĩnh : "Hai mau ăn , sắp ."
Cố Chí Phượng khẽ gật đầu, cũng trách Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng, dù hành động đêm hôm đó của Cố Duệ Hoài thật sự khiến cho tức giận, nếu như lúc bên cạnh ai ngăn cản thì sẽ thực sự xảy chuyện.
Ông là một cha ngu ngốc, cũng chuyện bảo con gái tha thứ cho đứa con trai gì của .
Cố Nguyệt Hoài thoáng qua bên ngoài phòng: "Anh cả ạ?"
Cố Tích Hoài bóc một quả trứng gà, nhét miệng nhai vài miếng, trong thoáng chốc cảm thấy hình như từ khi Cố Nguyệt Hoài lên, cảnh trong nhà hơn nhiều, tiếp: "Anh cả theo Lâm Cẩm Thư thành phố, xem trong thời gian ngắn sẽ về ."
Cố Nguyệt Hoài khẽ gật đầu, khi ăn xong thì bế Yến Thiếu Đường lên, : "Con đến chỗ chăn nuôi đây, hai ăn xong thì cứ để bát đũa ở đó, giữa trưa con sẽ về rửa."
Nguyệt
Nói xong, cô rời nhà đến chỗ chăn nuôi.
Trong nhà lập tức trở nên vắng vẻ yên tĩnh.
Cố Chí Phượng khổ : "Con bé vẫn ghi hận thằng hai."
Cố Tích Hoài ăn ba quả trứng gà, mới thoáng chút cảm giác chắc bụng: "Cha , cha cũng hai suýt chút nữa g.i.ế.c c.h.ế.t con bé mà. Bất kỳ ai gặp chuyện thì cũng sẽ khúc mắc trong lòng thôi, con cháu tự phúc của con cháu, cha đừng lo nữa."
" mà Lâm Cẩm Thư , tại bà bỗng nhiên để bụng hai như ? Còn đồng ý đón hai lên thành phố khám chân nữa?"
Sáng sớm hôm nay, Lâm Cẩm Thư lái xe tới đại đội sản xuất Đạo Lao Tử,gây chấn động một hồi lâu.
Bây giờ, bộ đại đội ai mà hiện tại vợ của Cố Chí Phượng là Lâm Cẩm Thư phát đạt?
Cố Chí Phượng thì nghĩ nhiều như , ông vẫn luôn nhớ mãi quên Lâm Cẩm Thư, đương nhiên cũng sẽ nghĩ quá về , chỉ : “Dù thằng hai cũng là do bà sinh, quan tâm một chút cũng là chuyện đương nhiên."
Cố Tích Hoài ha ha, thêm gì nữa.
Anh luôn cảm thấy chuyện hề đơn giản như , bà hai trong nhà xảy chuyện? Anh hai đường tắt để truyền tin tức, trừ phi... Trước khi hai chạy tới chuyện giúp Điền Tĩnh, ở cùng Lâm Cẩm Thư!
Anh hai chán ghét Lâm Cẩm Thư đến mức nào, chỉ sợ ai rõ ràng hơn .
Nếu như Cố Nguyệt Hoài là chán ghét nhất trong lòng hai, Lâm Cẩm Thư thể vinh dự xếp thứ hai, đang yên đang lành, vì hai tìm Lâm Cẩm Thư? Rốt cuộc ở trong đó chuyện gì mà bọn họ ?