Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 183
Cập nhật lúc: 2025-02-25 13:55:01
Lượt xem: 916
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lóe lên, cô từng trải qua việc phân biệt trong gia đình, nghĩ đến Chu Dung Dung thể ở đại viên của Ủy ban cách mạng Huyện, cũng Thôi Hòa Kiệt kiếm một món hời lớn, đối với gã mà , chắc hẳn đây là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời.
Thế nhưng cô còn chẳng thể bận tâm đến chuyện tình cảm của , nào thời gian chú ý đến tình cảm của khác chứ?
Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu sắc trời mờ tối, uyển chuyển từ chối: “Đồng chí Hạ, trời cũng tối , còn về nhà, đường cũng khá xa, thể ăn cơm cùng , tới nếu thời gian chúng ăn cùng nhé.”
Nghe , sắc mặt Hạ Lam Chương sa sầm, nét mặt tuấn tú khó nén sự thất vọng.
Anh cũng nhanh chóng bình thường trở , lên tinh thần : “Vừa khéo cũng đạp xe đến, để đưa cô , nếu một cô gái như cô về nhà buổi tối an .”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu một cái: “Phiền quá, và bạn còn bận việc khác nữa đúng ? Thế quấy rầy hai nữa.”
Nói xong, Cố Nguyệt Hoài nhanh chóng cầm lấy giỏi, vội vàng rời khỏi chợ đen.
Tuy hiện giờ trị an lắm, thế nhưng cô cũng còn là một cô bé trói gà chặt, chỉ là kiếp cô cơ hội phát huy những gì học mà thôi, huống chi cô còn từ núi thây biển m.á.u bò tới đây, sợ những yêu ma quỷ quái đó.
Cô thể đáp tình cảm của Hạ Lam Chương, là , nên lún sâu.
Cố Nguyệt Hoài nhanh, Hạ Lam Chương theo bóng lưng càng lúc càng xa của cô, mặt hiện vẻ cô đơn.
Lúc , Thôi Hòa Kiệt đẩy xe đạp tới bên cạnh , liếc theo hướng Cố Nguyệt Hoài rời , giọng điệu chế nhạo: “Không ngờ nhé, ở công xã Hoàng Oanh còn đồng chí nữ mà giải quyết .”
Hạ Lam Chương nhíu mày một cái: “ thích cô thật lòng, cũng từng đùa giỡn tình cảm của bất kỳ đồng chí nữ nào cả.”
Thôi Hòa Kiệt thầm bĩu môi, nhưng mặt vẫn nở nụ : “Được , là sai, thôi, chúng đến tiệm cơm Quốc Doanh uống hai ly ?”
Khoảng thời gian , gã đang thời đắc ý, cũng ngại nể mặt Hạ Lam Chương một chút, đến, nếu bởi vì địa vị của trai Hạ Hồng Chương của , gã cần gì khách sáo với Hạ Lam Chương như thế?
Hạ Lam Chương lắc đầu một cái: “Không , về nhà , cũng về sớm .”
Nói xong, Hạ Lam Chương nhận lấy xe đạp trong tay gã, leo lên chạy .
Khóe miệng Thôi Hòa Kiệt giật giật một cái, tức giận trợn mắt theo bóng lưng Hạ Lam Chương, trong lòng thầm oán: “Chờ đó, khi mấy thanh niên tri thức trở về quê, gã nhất định sẽ tạo quan hệ với mấy ở thủ đô, giành cơ hội để tiến lên!”
Gã cũng tên ngu ngốc như Hạ Lam Chương, rõ ràng cơ hội dâng tận tay, đẩy ngoài.
Dáng vẻ Chu Dung Dung khó coi, thậm chí còn trông xí, nhưng ai bảo cô một cha chứ? Trong cuộc hôn nhân , mà gã cưới là Chu Dung Dung mà liên quan đến đại viện của Ủy ban cách mạng Huyện!
Nghĩ như thế, mặt Thôi Hòa Kiệt lập tức nở nụ , gã đút hai tay túi quần, miệng huýt sáo, chậm rãi đến tiệm cơm Quốc Doanh. Sau khi kết hôn, cuộc sống cũng sẽ tự do như thế, gã tận hưởng thật .
*
Buổi tối, Cố Nguyệt Hoài về tới nhà đến chuyện .
Trần Nguyệt Thăng chuẩn đến đồn cảnh sát báo áo, là sẽ bao giờ kết hôn với Lý Siêu Anh.
Cố Nguyệt Hoài vô cùng sửng sốt, kiếp Trần Nguyệt Thăng bao giờ quả quyết như thế với Điền Tĩnh, lẽ bởi vì đùa giỡn, nuốt trôi cục tức , thế nhưng chuyện cũng qua lâu như thế, chân tướng là gì cũng chẳng còn ai quan tâm nữa.
Bây giờ chỉ Trần Nguyệt Thăng ngủ với góa phụ Lý, nhưng chịu trách nhiệm.
Anh tiếp tục càn, để ở đồn cảnh sát đến điều tra, chỉ càng khiến chuyện trở nên tồi tệ hơn mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-183.html.]
Cố Tích Hoài ôm Yến Thiếu Đường, đút cô bé ăn trứng chưng, vô cùng bình tĩnh : “Yên tâm , sẽ báo án , cũng đều là nhà quê, nào dám giao thiệp với mấy cầm s.ú.n.g chứ? Cha cũng sẽ để .”
Cố Nguyệt Hoài một tiếng, cũng chẳng để tâm đến chuyện của Trần Nguyệt Thăng nữa, chỉ hỏi: “Hôm nay Thiếu Đường ngoan ?”
Cố Tích Hoài gật đầu, chợt tò mò hỏi: “Nguyệt Hoài, Thiếu Đường thông minh hơn ?”
Anh nhớ lúc mới về đây, cô bé một cái gì cả, cũng chẳng năng gì, cả cứ ngơ ngơ chẳng chút sức sống nào, thế nhưng bây giờ khác, chỉ thể tự ăn cơm, tự vệ sinh, thỉnh thoảng còn thể một hai chữ.
Mí mắt Cố Nguyệt Hoài cong cong, cũng hề ngạc nhiên: “Có lẽ do phong thủy của chúng .”
Cố Tích Hoài tin điều , vẫn : “Dáng vẻ Thiếu Đường xinh , chờ tới khi con bé hơn, chắc chắn sẽ là một mỹ nhân xinh , thế nhưng rốt cuộc nhà con bé còn ai ? Chúng nên tìm nhà cho con bé ?”
Lúc tới vấn đề tìm nhà, mặt Cố Tích Hoài còn chút cam lòng.
Khoảng thời gian , sống chung với Yến Thiếu Đường , cô bé ngoan ngoãn hiểu chuyện, khác với Cố Nguyệt Hoài khi còn bé, thật sự bù đắp cho tấm lòng trai của , nếu rời xa cô bé, thật sự nỡ.
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu một cái: “Anh ba cần quan tâm chuyện , buổi tối ăn món gì để em nấu cơm?”
Cố Tích Hoài suy nghĩ một chút, : “Một nồi rau củ lớn và bánh ngô nướng?”
“Được!”
Nguyệt
Cố Nguyệt Hoài dùng cải trắng, khoai tây, khoai lang mật, miến và nửa con gà hầm chung một nồi, mùi nước súp thơm ngon, đó cán bột lên men thành bánh bột ngô dán lên thành của chiếc nồi sắt, lúc hầm hương thơm nồng nàn lan tỏa.
Ánh mắt Cố Tích Hoài xúc động Cố Nguyệt Hoài, nhẹ giọng : “Nguyệt Hoài, em thật sự đổi nhiều đấy.”
Cố Nguyệt Hoài ngừng tay, trong ánh mắt hiện lên vẻ khác thường, giọng điệu nhẹ bẫng: “Mọi đều sẽ đổi khi chuyện xảy với họ.”
Cố Tích Hoài còn gì đó, Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài về, đầu hai đầy mồ hôi, chiếc khăn lông vắt cổ cũng ướt đẫm, thể thấy hôm nay hai việc vô cùng chăm chỉ.
“Anh cả, trong ấm nước nóng mới đun, đổ tắm cùng cha , tắm xong ăn cơm.” Cố Nguyệt Hoài lấy rau củ hầm và bánh ngô nướng , hương thơm tràn ngập trong nhà.
“Ôi.” Cố Đình Hoài đáp một tiếng.
Cả nhà lặng lẽ vây quanh chiếc bàn nhỏ, hưởng thủ sự yên bình hiếm .
“Với tay nghề của Nguyệt Hoài, đầu bếp cho tiệm cơm Quốc Doanh cũng thành vấn đề!” Cố Tích Hoài khen bữa tối nay dứt, mấy câu quen thuộc , Cố Đình Hoài nhịn bật : “Cha cũng mấy câu y như thế, là, thử một chút?”
Cố Nguyệt Hoài bật : “Vị trí công việc ưa chuộng đó, ngoài giành sứt đầu mẻ trán cũng giành nổi, em thì quên .”
Cô cũng đùa, ở tiệm cơm Quốc Doanh, cho dù là đầu bếp nhân viên phục vụ, đều thuộc hàng những công viễc nhất, đủ khiến khác hâm mộ. Nói đơn giản một chút, việc ở đó, thức ăn do tiệm cơm cung cấp còn ngon hơn cháo và bánh ngô ở nhà nhiều.
Đây là sự thật, Cố Tích Hoài chút thất vọng chép miệng một cái, vùi đầu ăn cơm.
Cố Nguyệt Hoài đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, : “ , hôm nay con gặp Tần Vạn Giang ở đại đội đấy.”
“Tần Vạn Giang?” Cố Chí Phượng nhíu mày, đương nhiên ông chẳng cảm tình gì với , hai cũng xem là quan hệ tình địch.
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Tranh tường thành , ở công xã đến xem xét, là còn tuyền truyền mạnh mẽ hơn.”
Nghe thấy thế, vẻ mặt của cả nhà cũng thả lỏng hơn, đối với nhà họ Cố mà , chuyện xem là chuyện vui hiếm .