Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 198

Cập nhật lúc: 2025-02-25 14:00:40
Lượt xem: 930

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm Cố Nguyệt Hoài như thường lệ, Cố Đình Hoài đồng hành, đưa cô qua việc.

Trước lạ quen, nếu như ngày hôm qua đến Nhật Báo Quần Chúng báo danh còn chút xa lạ, thì công việc hôm nay bắt đầu thoải mái hơn nhiều, hầu như tốn quá nhiều thời gian, từng tấm bản thảo minh họa với màu sắc khác biệt đời đầu bút của cô.

Tranh của cô là học cùng Yến Thiếu Ngu, đó báo thù vô vọng, chỉ thể tự giam ở trong chỗ tối, cái cô vẽ mười năm như một, mỗi một bức đều là Điền Tĩnh, cô gần như nhắm mắt cũng thể vẽ một cách rõ ràng.

Cho nên, cô vẽ nhân vật sống động hơn vẽ vật tĩnh nhiều.

Hiệu suất việc của cô quá cao, ngược mang đến cho Hoàng Bân Bân và Vạn Thanh Lam một áp lực. Hai vốn đều thuộc tính cách ăn bám chờ chết, bên ngoài đẩy một bước thì một bước. Mà giờ đây trong văn phòng một thánh chăm chỉ xuất hiện, khó hai .

Một ngày vội vàng trôi qua, khi tan tầm, Vạn Thanh Lam thu dọn đồ đạc, tức giận : “Nguyệt Hoài, cô xem, mà cố gắng nhiều gì? Cô vẽ tranh minh họa quá nhanh, khiến bản thảo của theo kịp tiến độ! Rất phí não đấy!”

Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát: “Nhật Báo Quần Chúng của chúng cũng sẽ xuất bản tập tranh thiếu nhi hoặc là tin tức tập họa ? Ngày mai tìm tổng biên tập sắp xếp một công việc, thể vì mà “ảnh hưởng” đến tiến độ của .”

Nghe , khóe miệng Vạn Thanh Lam giật giật, bỏ , cô và phần tử tích cực gì để .

Hoàng Bân Bân cũng Cố Nguyệt Hoài nà thở dài, khom lưng ngoài văn phòng. Anh một dự cảm, bầu khí hài hòa lười biếng trong văn phòng sẽ phá hỏng mất, tất cả thể vui vẻ việc nữa.

Cố Nguyệt Hoài khẽ mím đôi môi đỏ mọng, phí tâm tư để lo lắng về suy nghĩ của khác, mang theo túi lưới và hộp cơm khỏi văn phòng.

khỏi cửa, đối diện đụng một phụ xinh . Cô mặc áo hoa, thắt b.í.m tóc chéo thật dày để ở n.g.ự.c trái, ngũ quan gương mặt xinh tuyệt trần, làn da cũng , ở trong đám vô cùng chói mắt.

Cố Nguyệt Hoài gần như cần suy nghĩ sâu xa, đoán phận của .

Lưu Tường, cành hoa của văn phòng Nhật Báo Quần Chúng, ở tổ một biên tập, đang yêu đương với Bùi Dịch.

Bởi vì Tào Tháo, Tào Tháo liền đến.

Cố Nguyệt Hoài nghĩ tới Bùi Dịch, từ trong văn phòng sát vách , cánh tay kẹp một cái cặp táp da màu đen, khí chất nho nhã, mang dáng vẻ của công tử nho nhã.

“Bùi Dịch!” Lưu Tường thấy , hai mắt đều sáng lên.

Vốn cúi đầu xuống, Bùi Dịch đang suy nghĩ cái gì ngẩng đầu lên, khi thấy Lưu Tường thì mặt cũng lộ một nụ , nhưng nụ giương lên thì ánh mắt của bóng dáng gầy gò tham gia trong đám đông ở bên cạnh.

Cô ăn mặc bình thường, hòa đám gần như khó phát hiện, dáng mảnh khảnh yểu điệu, sống lưng thậm chí một loại cảm giác mỏng manh. Từ bóng lưng mà , toát một vẻ độc lập lạnh lùng, khiến khỏi thêm vài .

“Bùi Dịch! Bùi Dịch? Nhìn cái gì mà thất thần ?” Lưu Tường đến gần Bùi Dịch, gọi vài tiếng cũng phản ứng, khiến cô khỏi trầm mặt xuống, bĩu môi theo tầm mắt Bùi Dịch, với vẻ mặt mất hứng, nhưng thấy gì cả.

“Hả?” Bùi Dịch phục hồi tinh thần, khuôn mặt yêu kiều của Lưu Tường, thoáng chốc ném bóng lưng ót.

Lưu Tường gương mặt tuấn tú của Bùi Dịch, khỏi lộ nụ ngượng ngùng, kéo cánh tay của : “Đi thôi, hôm nay về nhà em ăn cơm, em nấu đồ ăn xong !”

Bùi Dịch mím môi, chút chất phác : “Cái ... Cái lắm.”

Chân mày lá liễu của Lưu Tường dựng thẳng, lộ biểu cảm kiêu căng, quan tâm mà lôi kéo Bùi Dịch ngoài: “Mẹ mặc kệ, hôm nay nhất định cùng em về nhà ăn cơm. Đã gọi bao nhiêu , thể từ chối em mãi ?”

Trên mặt Bùi Dịch lộ vẻ bất đắc dĩ, lên tiếng nữa, nhưng trong ánh mắt vẫn luôn mang vẻ từ chối.

Sắc trời còn tối, Cố Nguyệt Hoài một đường về đến nhà, trời chỉ mới ảm đạm, các xã viên cũng ghi chép xong công điểm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-198.html.]

trở về cảm nhận bầu khí lạnh lẽo ở trong nhà khiến thấy nặng nề.

Cố Nguyệt Hoài nghi hoặc : “Cha?”

Trong nhà ngay cả đèn dầu cũng đốt, bếp lò cũng lạnh như băng, duy nhất ảnh hưởng chắc là Yến Thiếu Đường đang ngủ say trong lòng Cố Tích Hoài.

“Bé về đấy .” Giọng Cố Chí Phượng chút khàn khàn, giống như lâu mở miệng.

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày : “Cha ?”

Cố Chí Phượng tiếng của cô, đột nhiên đôi mắt đỏ lên, hai tay ôm đầu trầm mặc.

Cố Đình Hoài thở dài, : “Hôm nay chúng đến ủy ban cách mạng huyện, Chu Phong quả nhiên ở đây, hơn nữa em tới, sắc mặt cô cả và Chu Phong đều trở nên khó coi, cha ngốc cũng bọn họ ý .”

“Cha trở mặt ngay tại chỗ, chất vấn cô cả, cuối cùng lính bảo vệ của ủy ban cách mạng huyện đuổi ngoài.”

Cố Nguyệt Hoài xong, về phía Cố Chí Phượng: “Cha, cha cần vì chuyện mà buồn cũng cần cảm thấy hổ thẹn với con. Đây là chuyện Nhiếp Bội Lan , cũng cha, con thể hiểu cha hòa hợp với bọn họ, thể trách cha.”

Nhân gian thiện ác, Cố Chí Phượng chung sống hòa thuận với chị em vốn là một điều thiện, cô thể nào vì sự ác động của Nhiếp Bội Lan mà oán trách sự thiện lương của Cố Chí Phượng, huống chi chuyện đối với cô cũng tạo thành thương tổn gì.

Cố Tích Hoài ở bên cạnh yếu ớt thêm một câu: “Cha, cha cảnh giác cao độ mới .”

Nghe xong những lời , Cố Chí Phượng ngẩng đầu lên, đôi mắt hổ đỏ rực, nhưng khi trừng mắt Cố Tích Hoài tràn trề tinh thần: “Thằng chó thôi tha, từ khi nào mà đến phiên con dạy dỗ ông đây?”

Nói xong, bàn tay to như quạt lá của ông rơi xuống đầu Cố Tích Hoài, nhe răng trợn mắt đánh .

Đánh Cố Tích Hoài xong, Cố Chí Phượng thở dài, Cố Nguyệt Hoài : “Bé , hiện tại cha hiểu . Có vài , vốn cùng đường, cứ cố gắng ở chung cũng chỉ hại chính , về chúng cứ sống cuộc sống của thôi.”

Nguyệt

Khóe môi Cố Nguyệt Hoài cong cong, gật gật đầu.

Một Nhiếp Bội Lan thể cho Cố Chí Phượng thấy rõ những thứ , là thứ siêu giá trị.

Cố Tích Hoài xoa xoa đầu, hỏi: “Được , những chuyện xui xẻo nữa, tối nay chúng ăn gì?”

Anh chuyện, ánh mắt về phía Cố Nguyệt Hoài. Hai ngày nay khẩu vị của em gái chiều hư, cơm nước cả miệng nổi. Bỗng nhiên hiểu ham ăn uống kẻ tham lam mỹ thực mà trong sách .

Trước đây cuộc sống còn nghèo, thể lấp đầy bụng cảm thấy mỹ mãn, hiện tại thì khác.

Cố Nguyệt Hoài Yến Thiếu Đường, : “Ăn trứng gà rang cơm?”

Con bé vẫn cần chất dinh dưỡng, mấy ngày nay cô bận rộn cũng để ý chăm sóc con bé, buổi tối đương nhiên món ngon cho con bé. Cơm trắng xào với trứng gà vàng óng, thêm chút hành, mùi thơm xông mũi.

Nghe , Cố Tích Hoài vội vàng gật đầu, từ khi em gái cầm muôi, dầu trong nhà càng ngày càng nhiều.

Cố Đình Hoài mỉm lắc đầu, hỏi: “Cha, hôm nay là ngày nộp lương thực ?”

Nhắc tới chuyện , sắc mặt Cố Chí Phượng trở nên kỳ lạ.

Ông chần chờ : “Con phát hiện , buổi tối hôm nay lúc chúng ghi công điểm, mặt mũi bí thư chi bộ và chủ nhiệm giống như mất , chuyện nộp lương thực xảy sự cố .”

 

Loading...