Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 210
Cập nhật lúc: 2025-02-26 12:15:35
Lượt xem: 997
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Cố Nguyệt Hoài thấy hai chữ "Nhược Nhân", bàn tay đang vẽ tranh của cô bỗng nhiên dừng .
Cô ngẩng đầu về phía Phan Nhược Nhân, trong mắt lóe lên một chút kỳ lạ.
Ngay khi Tống Kim An ngẩng đầu lên, bắt gặp khuôn mặt trái xoan trắng nõn của Cố Nguyệt Hoài, cô còn xinh hơn trong tưởng tượng của .
Anh nghĩ Cố Nguyệt Hoài đang , khuôn mặt tuấn tú đột nhiên đỏ bừng lên, ấp úng hồi lâu nên lời.
Phan Nhược Nhân nhận Tống Kim An ở bên cạnh gì đó thích hợp, theo tầm mắt của thì bắt gặp đôi mắt mèo trong veo và đen láy của Cố Nguyệt Hoài, trong lòng khỏi hốt hoảng, trong mắt cũng hiện lên một tia chán ghét.
Cố Nguyệt Hoài bắt sự chán ghét trong mắt cô , cô .
Đời , cô và Phan Nhược Nhân thấy ghét, đời bọn họ vẫn như .
Cô liếc qua Tống Kim An, ừm, vẫn là dáng vẻ đời , bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa; cũng tính là vẻ đạo mạo. Quả thật Tống Kim An là từ trong ngoài, đáng tiếc .
Điền Tĩnh rõ ràng hề tử tế gì, khi cô dây dưa với Tống Kim An thì nhiều nhất cũng chỉ tính là một nhân vật phản diện hung ác, nhưng nương nhờ thế lực của Tống Kim An thì việc ác bất tận, hại cô triệt để cửa nát nhà tan.
Trong [Tấn thư]* một câu thích hợp với Tống Kim An: Ta g.i.ế.c Bá Nhân, nhưng Bá Nhân bởi vì mà chết.
_*Tấn thư: “Là một sách trong 24 sách lịch sử Trung Quốc ( Nhị thập tứ sử ), do Phòng Huyền Linh và Lý Diên Thọ phụng mệnh Đường Thái Tông biên soạn năm 648 . _
_*Tấn thư: “Là một sách trong 24 sách lịch sử Trung Quốc ( Nhị thập tứ sử ), do Phòng Huyền Linh và Lý Diên Thọ phụng mệnh Đường Thái Tông biên soạn năm 648 . _ lịch sử Trung Quốc Nhị thập tứ sử Phòng Huyền Linh Lý Diên Thọ Đường Thái Tông 648
Nếu như đời Tống Kim An yêu đương với Điền Tĩnh, cô và chỉ là những xa lạ, ngược thì sẽ là kẻ thù.
Kẻ thù c.h.ế.t thôi.
Mặc dù cô thế lực lưng Tống Kim An rắc rối phức tạp, nhưng cô là sống một đời, gì mà dám nghĩ?
Người sống thì luôn hy vọng.
Cố Nguyệt Hoài thu hồi ánh mắt, nữa vùi đầu bên giấy vẽ.
Tống Kim An mất mát cô một chút, đầu tiên cảm nhận rõ ràng cái gì gọi thất bại, thấy sự hờ hững, thậm chí là lạnh lùng trong mắt Cố Nguyệt Hoài, dường như cô ấn tượng về .
Phan Nhược Nhân ha ha, thấp giọng nhắc nhở: "Anh họ, đây cũng hiền lành gì ."
Tống Kim An nhíu mày: "Nhược Nhân, đừng lúc nào cũng tùy tiện đánh giá khác, như thế ."
Anh thật sự đau đầu với em gái họ , khi rời Bắc Kinh, dì và dặn là chăm sóc cho em họ, nhưng tính tình cô gái , gây rắc rối khắp nơi, thật sự đối phó như thế nào.
Trước cô lời Thiếu Ngu nhất, nếu là Thiếu Ngu...
Nghĩ đến Yến Thiếu Ngu, Tống Kim An khỏi sang đang trong góc.
Yến Thiếu Ngu vẫn duy trì tư thế ban đầu, một chân dài đặt ngang, một chân co , ngay cả tư thế cũng ngang ngược bất cần, m.á.u của chảy dọc theo ngón tay tí tách nhỏ xuống, mà sợ hãi.
Tống Kim An chau mày, ngẫm nghĩ vẫn tới gần.
Anh duỗi tay lắc vãi Yến Thiếu Ngu, thấp giọng : "Thiếu Ngu, Thiếu Ngu? Vết thương của thể trì hoãn nữa, Nhược Nhân mang theo hòm thuốc, để cho em cầm m.á.u ? Chúng rời khỏi thủ đô, đừng cư xử theo cảm tính nữa."
Dường như Yến Thiếu Ngu ngủ, nâng cái tay thương lên, đẩy Tống Kim An .
Tống Kim An ngã thùng xe bán tải, trong nháy mắt Yến Thiếu Ngu một đám thanh niên trí thức trợn mắt sang.
"Yến Thiếu Ngu! Anh còn còn tưởng vẫn là ba oai phong trong đại viện ?"
"Anh năm bằng lòng đối xử với , chúng cũng phản đối, bớt vẻ !"
" thấy đang thèm đòn thì !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-210.html.]
“..."
Nhóm thanh niên trí thức lập tức chia thành ba nhóm, một nhóm sáu do Tống Kim An dẫn đầu, một nhóm mặt cho Yến Thiếu Ngu, và một nhóm nữ sinh trung lập co rúm trong góc, vùi đầu đầu gối, coi như hề thấy tất cả trò hề .
Bầu khí căng thẳng.
Cố Nguyệt Hoài nắm chặt cây bút trong tay, ngẩng đầu tình hình mắt, trong mắt lóe lên chút lo lắng.
Đời cô thấy cảnh tượng như nhiều , nhưng mà khi đó cô vẫn thích Yến Thiếu Ngu nên cảm giác gì cả. Lúc thấy tình hình như , cô chỉ cảm thấy lửa giận trong lòng dâng trào mãnh liệt, hận thể tiến lên hung hăng đánh những một trận tơi bời.
Ngụy Lạc nhíu mày đám thanh niên trí thức tính tình như trẻ con , bà cũng cảm thấy đau đầu.
Vốn dĩ Lưu Tường còn chút ghen ghét Cố Nguyệt Hoài vì trở thành chủ đề của đám , nhưng khi thấy đám con em quyền quý sắp vung nắm đ.ấ.m mặt thì khỏi tái nhợt, gian trong xe chỉ bấy nhiêu thôi, nếu đánh lây tới cô thì bây giờ?
Cô vội vàng trốn lưng Bùi Dịch, run lẩy bẩy kéo vạt áo của , nếu sẽ như thì cô tới!
Bùi Dịch và Hoàng Bân Bân liếc , trong mắt hai đều là vẻ khổ, bọn họ là đàn ông, hẳn là nên mặt ngăn cản một chút, nhưng tính khí những thanh niên trí thức nóng nảy, ai nếu bọn họ khuyên bảo, tai bay vạ gió thì ?
Về phần dẫn đường Thôi Hoà Kiệt, ý định ban đầu của gã là hài lòng đám con ông cháu cha chứ đắc tội. Tạm thời thể rõ động tác và phe phái mặt, cho nên chỉ thể yên lặng tìm hiểu, hiểu rõ tính .
Huống hồ gã chỉ là một dẫn đường nho nhỏ, cho dù thật sự can ngăn thì gã ?
Phan Nhược Nhân đỡ Tống Kim An dậy, giọng điệu chút oán giận: "Anh họ, quan tâm gì! Anh mạnh, nhà họ Yến sa sút thành như bây giờ, thì , còn dám giơ nắm đ.ấ.m với hướng dẫn, vết thương của cũng vỡ , đáng đời!"
Nói thì như thế, nhưng ánh mắt Phan Nhược Nhân vẫn luôn ở tay Yến Thiếu Ngu.
Thanh niên tóc húi cua tên là Hoàng Thịnh, vết m.á.u áo sơ mi trắng như tuyết n.g.ự.c Tống Kim An, lên cơn giận dữ, giơ nắm đ.ấ.m đập mặt Yến Thiếu Ngu.
Biểu cảm lặng yên mặt Cố Nguyệt Hoài biến mất, cô thở một giơ tay lên, bảng vẽ trong tay đập thẳng gáy Hoàng Thịnh như một cơn gió!
"Bốp…"
Tấm bảng vẽ nặng, xung quanh một khung sắt, khi đập đầu Hoàng Thịnh, thậm chí còn bật ngược bay ngoài.
"Áu…"
Hàng Thịnh rút tay , che gáy, phát tiếng hú như heo giết.
Khuôn mặt dữ tợn vì đau, bỗng nhiên đầu về phía lưng, giận dữ hét: "Ai! Người nào chết!"
Tống Kim An bảng vẽ rơi ở chân , phong cách vẽ gọn gàng và sạch sẽ đó, trong mắt ánh sáng lóe lên, rõ ràng chỉ là vài đường nét đơn giản, nhưng biểu cảm của đều phác thảo rõ ràng.
Dường như thấy phong cách hội họa như ở thì ?
Cố Nguyệt Hoài định dậy, nhưng Ngụy Lạc nắm lấy cánh tay cô, chuẩn dậy xoa dịu bầu khí.
"Đó là bảng vẽ của ." Cố Nguyệt Hoài gạt lòng của bà sang một bên, cô lên, thẳng tới mặt Yến Thiếu Ngu, xe xóc nảy nên bước chân cô chút vững, cánh tay lập tức bám cây cột đầu Yến Thiếu Ngu.
Nguyệt
Yến Thiếu Ngu đang rũ mắt xuống, bỗng nhiên ngửi thấy một mùi hương trái cây thấm tim gan, gay mũi mà dễ chịu.
Ngón tay giật giật, hàm nhấc, một đôi mắt mèo xán lạn như trời rơi trong mắt u ám như gỗ mun của .
Độ cong của đôi mắt cô , đuôi mắt hếch lên, phác họa một loại hương vị linh động khó lên lời, khiến cũng nhịn sững sờ trong chốc lát, nhưng chỉ là một khoảnh khắc thoáng qua biến mất ngay.
"Cô! Cô c.h.ế.t ?" Hoàng Thịnh sờ sờ gáy sưng vù của , siết chặt nắm đấm.
Hơi thở của Cố Nguyệt Hoài vẫn bình tĩnh , bởi vì đối mặt với Yến Thiếu Ngu mà gợn sóng đáy lòng cuồn cuộn giống như sóng biển.
Cô nhắm mắt , dời ánh mắt, xoay , vô tình cố ý mà chắn mặt Yến Thiếu Ngu, mặt lộ vẻ áy náy: "Vô cùng xin , xe gió lớn nên bảng vẽ vô tình bay khỏi tay, chứ?"