Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 224
Cập nhật lúc: 2025-02-26 12:25:45
Lượt xem: 823
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ do thấy Cố Nguyệt Hoài , Bùi Dịch nhịn thò đầu thoáng qua bản vẽ của cô.
Khi thấy tranh Phan Nhược Nhân vì dẫm phân con thỏ sợ tới thét chói tai, khóe miệng cong lên. Mặc dù tranh vẽ độc đáo, nhưng thể nắm bắt mẫu chuẩn, khiến thể bới móc.
Anh hắng giọng khen: "Quả nhiên Nguyệt Hoài am hiểu vẽ tranh."
Cố Nguyệt Hoài im lặng trả lời, cô lấy tờ giấy mới , về phía Yến Thiếu Ngu.
Anh đang quét chuồng bò, hai con bò của đại đội ngoan, chúng đang ăn cỏ, thế nhưng rõ ràng phân bò càng khó dọn sạch hơn phân thỏ, nhưng mặt hề vẻ ghét bỏ, chỉ kiên nhẫn.
Khi thì Cố Nguyệt Hoài ngước mắt lên , khi thì chăm chú vẽ tranh, khóe mắt và đuôi lông mày đều chứa ý .
Cô vẫn luôn thích , nên khi vẽ cũng dụng tâm hơn những khác.
Khi Thôi Hòa Kiệt ngẩng đầu lên thì bắt gặp Cố Nguyệt Hoài đang , gã híp mắt, phụ nữ ít biểu cảm sinh động như , ít nhất gã và Hạ Lam Chương từng thấy.
Gã liếc Yến Thiếu Ngu, hỏi: "Trước đó thanh niên tri thức Yến gặp biên tập Cố đúng ?"
Dứt lời, gã lắc đầu, rõ ràng câu hỏi là vô nghĩa, Cố Nguyệt Hoài là của đại đội sản xuất Đại Lao Tử, kiểu ở nông thôn cả đời khó đến thủ đô một chuyến, thể quen Yến Thiếu Ngu ?
Thế nhưng thái độ của cô với thanh niên tri thức Yến thật sự kỳ lạ, vẻ quá thiết với .
Thôi Hòa Kiệt nghĩ như , ánh mắt gã Yến Thiếu Ngu vô thức mang theo vài phần đánh giá.
Mặc dù gã tính toán hôn nhân của Hạ Lam Chương, nhưng gã quan hệ với bạn , hơn nữa gã cũng thấy vì chuyện của Chu Dung Dung. Vậy nên nếu Hạ Lam Chương và Cố Nguyệt Hoài thật sự thể ở bên , cũng là một chuyện .
Vì đương nhiên gã Cố Nguyệt Hoài " đổi ý định", thích khác.
Yến Thiếu Ngu Thôi Hòa Kiệt , ngẩng đầu lệ liếc Cố Nguyệt Hoài một cái, nhưng thấy cô đang , thấy tự nhiên bởi vì biểu cảm đó của cô.
Yến Thiếu Ngu dời mắt, mặt lạnh tanh, cũng lười trả lời câu hỏi của Thôi Hòa Kiệt.
Thôi Hòa Kiệt gì sai, thái độ của Yến Thiếu Ngu đột nhiên trở nên lạnh lùng, còn liếc mắt khác. Thế nhưng trong lòng gã suy đoán, thì Cố Nguyệt Hoài là phụ nữ nông cạn, chỉ mặt đàn ông!
Yến Thiếu Ngu , mặc dù nhà lụi bại, nhưng vẻ bề ngoài trai.
"Chậc." Thôi Hòa Kiệt nghĩ, trong lòng gã ghen tị, một từ khi sinh hơn khác. Yến Thiếu Ngu quả thật đầu thai , mặc dù bây giờ gặp chuyện, nhưng cũng hưởng cuộc sống mà khác ngưỡng mộ hai mươi năm.
Bây giờ, cũng gì, thế nhưng phụ nữ xinh như Cố Nguyệt Hoài thích, mệnh thật là .
Thôi Hòa Kiệt nghĩ thì nhịn lạnh.
*
Văn phòng chỗ chăn nuôi.
Trong phòng khói thuốc bay lượn lờ, Vương Phúc xổm mặt đất hút thuốc, một lúc lâu ông vẫn gì.
"Bí thư chi bộ, bây giờ chúng ? Dù thể cứ kéo dài như ?" Hoàng Phượng Anh giường đất, đôi mắt đỏ hoe, từ đến nay bà là một phụ nữ kiên cường, nhưng thiếu lương thực đó! Những ngày tháng ăn đủ no dọa sợ bà !
Vương Phúc phát cáu, ông gõ tẩu thuốc: "Khóc cái gì mà , ích gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-224.html.]
Ông xong thì về phía Vương Bồi Sinh, nghiêm trọng : "Bồi Sinh, công xã đây là quyết tâm mặc kệ chúng , chúng tìm cách, nếu năm nay xã viên sống thế nào ? thể yên như ."
Dù Vương Bồi Sinh cũng là thanh niên tri thức đầu tiên, ông gặp chuyện cũng quá bối rối.
Giọng ông khàn khàn: "Đáng như lời , sớm cho xã viên chuyện , để họ thể tích trữ lương thực, lấy hết tiền trong nhà mua lương thực, núi thì trái cây dại, rau dại. Nếu thì bắt thỏ, bắt lợn rừng!"
"Con chúng sống, thể để bản đói c.h.ế.t ? Càng giải quyết sớm càng , càng kéo dài càng phiền phức!"
Vương Phúc do dự, Hoàng Phượng Anh nhỏ giọng : " nếu chuyện , chẳng sẽ hỗn loạn ?"
Nguyệt
Nói đến cùng thì là do sợ hãi, sợ nhóm xã viên của đội sản xuất sẽ loạn, dù thiếu lương thực là chuyện lớn. Đối với nông dân mà , tiền thể kiếm , nhưng thể lương thực. Lương thực chính là mạng của họ, đều sợ cảnh đói như ngày .
Trong những năm nạn đói đó, dân còn gặm cả vỏ cây!
Vương Bồi Sinh im lặng một lát, đó ông giáng một đòn nặng nề: "Hai đừng quên, riêng gì đại đội sản xuất Đại Lao Tử của chúng thiếu lương thực, mười mấy đại đội lân cận cũng thiếu. Công xã sự chuẩn sớm, nếu với lương thực đang thì duy trì mấy ngày?"
Vương Phúc thì cả cứng đờ.
Khoảng thời gian , ông vẫn luôn đặt hy vọng lên những lãnh đạo ở công xã, mỗi ngày đều chạy đến đó, cũng gặp mấy bí thư chi bộ của các đại đội khác. Thế nhưng đáng tiếc tìm thấy con đường giải quyết, bây giờ cũng chỉ thể nghĩ cách cầm cự.
Nếu bọn họ tính toán , chừng còn thể dự trữ một ít đồ ăn, nếu chậm, chỉ sợ những thứ thể ăn núi đều khác hái sạch , đến lúc mới khiến tuyệt vọng hơn!
Vương Phúc nghĩ , ông lên, tựa vách tường rít một ngụm thuốc lá, một lúc lâu mới : "Nói! Tối nay sẽ ! Không đợi ngày mai, khi nào nhóm xã viên đến đây chấm công, sẽ với họ!"
Vương Bồi Sinh thở phào, Hoàng Phượng Anh im lặng lên tiếng.
*
Chỗ chăn nuôi gà bay chó sủa suốt một buổi sáng, phân đều thu dọn, giữ để phân bón cho vụ mùa xuân.
Công việc chỉ mới bắt đầu, nhóm thanh niên tri thức vốn hăng hái đều chán nản, quần áo sạch sẽ cũng dính một mùi thối. Phan Nhược Nhân ngửi mùi , cô lập tức nôn khan.
Thôi Hòa Kiệt đám thanh niên tri thức đều đang buồn rầu, gã cũng dám chọc bọn họ.
Gã tìm Tống Kim An, nhỏ giọng : "Thanh niên tri thức Tống, trở về ăn trưa thôi."
Vẻ mặt Tống Kim An cũng lắm, mặc dù ăn nhưng vẫn gật đầu.
Cố Nguyệt Hoài thu dọn giá vẽ, cô ngoái đầu thoáng qua Yến Thiếu Ngu, cũng chào hỏi, cô xoay về nhà.
Điền Tĩnh thấy Cố Nguyệt Hoài rời , cô cũng chuẩn về điểm thanh niên tri thức phụ nấu cơm, nhưng cô khỏi chỗ chăn nuôi thì thấy Nhậm Thiên Tường đang cách đó xa thò đầu , hành động đáng khinh!
Điền Tĩnh thấy thì thần kinh kéo căng, giống như một dây dung kéo căng .
Điền Tĩnh nhanh chóng đầu đám Tống Kim An, thấy ai chú ý tới chỗ cô , cô chạy đến chỗ Nhậm Thiên Tường, đợi mở miệng, cô lôi kéo đám cỏ dại tươi trong rừng.
Nhậm Thiên Tường đang định đùa giỡn vài câu, chợt thấy Điền Tĩnh kiên nhẫn : "Anh tới đây gì?"
Vẻ mặt lạnh lùng, chìa tay nắm cằm Điền Tĩnh: "Làm gì? Cô xem?"
Điền Tĩnh chằm chằm Nhậm Thiên Tường, trong lòng vô cùng tức giận, một lúc , cô thu biểu cảm mặt, lạnh lùng : "Anh thời gian dây dưa với , bằng nghĩ cách Cố Nguyệt Hoài vui vẻ !"