Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 225

Cập nhật lúc: 2025-02-26 12:26:07
Lượt xem: 913

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhậm Thiên Tường Điền Tĩnh trào phúng, mặt sầm xuống.

Điền Tĩnh đẩy tay Nhậm Thiên Tường , khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

: "Anh vẫn đúng ? Trong nhóm thanh niên tri thức xuống nông thôn, một tên Yến Thiếu Ngu, Cố Nguyệt Hoài thích , cô là nhân viên của Nhật Báo Quần Chúng phân tới điểm thanh niên tri thức, hàng ngày ở chung với Yến Thiếu Ngu, còn thì ?"

"Nhậm Thiên Tường, cơ hội duy nhất thể đông sơn tái khởi chính là Cố Nguyệt Hoài, cô nắm giữ tài sản vô giá của nhà họ Cố để , chỉ thể cho cô thích , yêu đương với , như mới cuộc sống giàu sang!"

Giọng Điền Tĩnh mang theo mê hoặc, nhưng ánh mắt cô Nhậm Thiên Tường đầy thù hận đến thấu xương.

Nếu Cố Nguyệt Hoài từng là chán ghét nhất, căm hận nhất, nhưng khi cô trở về từ trại cải tạo lao động, Nhậm Thiên Tường thế Cố Nguyệt Hoài, trở thành hận nhất. Nếu thể, cô hận thể c.h.é.m tên một nghìn nhát!

Nhậm Thiên Tường c.h.ế.t thoải mái như , thể hóa giải mối hận trong lòng cô ?

Cố Nguyệt Hoài cũng dễ bắt nạt, cô dám khẳng định, Nhậm Thiên Tường sẽ lấy từ chỗ Cố Nguyệt Hoài. Thế nhưng hai ghét nhất đến với , Điền Tĩnh cũng thấy vui vẻ, tình trạng hiện giờ mới là nhất.

Mắt Nhậm Thiên Tường lóe lên, im lặng gì, rõ ràng là lời của Điền Tĩnh thuyết phục.

Sau khi trở về từ trại cải tạo lao động, chuyện ăn uống cũng là vấn đề, vài ngày nay cũng tiêu tiền của Điền Tĩnh, đám đòi nợ vẫn hết hy vọng, mấy ngày nay thả nên chằm chằm .

Mặc dù Điền Tĩnh ý , nhưng cô đúng, bây giờ thể giúp chỉ Cố Nguyệt Hoài.

Nhậm Thiên Tường nhướng mi tỏ vẻ lo lắng, lạnh lùng : "Cô cũng , Cố Nguyệt Hoài ở điểm thanh niên tri thức, nơi đó nhiều , cô cũng ấn tượng gì với , thể theo đuổi cô thế nào ?"

Điền Tĩnh khựng , cô trào phúng : "Theo đuổi? Này, Nhậm Thiên Tường, khờ dại như ?"

Điền Tĩnh cố nén sự ghê tởm đến gần Nhậm Thiên Tường, ngón tay chọc n.g.ự.c , giọng cô thấp, nhẹ, nhưng ngập tràn sự ác ý: "Nhậm Thiên Tường, chuyện lớn quan tâm chuyện vặt vãnh, thể… Làm trò cũ."

Nhậm Thiên Tường , lông mi run rẩy, ánh mắt phức tạp.

Anh với Điền Tĩnh rằng từng dùng trò cũ Cố Nguyệt Hoài, nhưng đáng tiếc là thất bại.

Bây giờ vẫn dở trò cũ với Cố Nguyệt Hoài, thấy chột , chỉ cảm thấy chỗ lúc Cố Nguyệt Hoài đánh đau râm ran, cảm giác khiến tự nhiên, gọi là di chứng thất bại.

*

Cố Nguyệt Hoài về nhà, cô chuẩn cơm trưa đơn giản, chỉ cơm rang trứng với hành lá.

Khi cô trở về, Cố Tích Hoài ở nhà, mang Yến Thiếu Đường lên núi .

Nhân lúc trong nhà ai, Cố Nguyệt Hoài phòng, khóa trái cửa gian Tu Di, trong gian vẫn hưng thịnh như , khắp nơi đều là mùi lương thực và mùi trái cây. Lần cô mua ít hạt giống ở xã cung ứng, kho hàng gian dự trữ phong phú.

Cố Nguyệt Hoài vẫn các công việc như bình thường, nhặt trứng gà, trứng gà trong nhà kho xếp thành một ngọn núi nhỏ.

Cố Nguyệt Hoài tưới nước giếng gian, đó cô mới xoay rời .

Trong phòng cô dự trữ nhiều lương thực, đều là đồ tháng nay tan cô mang về mỗi ngày, trong nhà cũng chỉ tưởng rằng cô mua ở xã cung ứng. Mặc dù lấy đồ trong gian Tu Di , cũng đủ cho cả nhà bọn họ ăn trong mùa đông.

Cố Nguyệt Hoài vét cơm nguội , đó chiên trứng, mùi hương bay tràn ngập.

Cơm trắng hòa quyện với trứng gà vàng óng, thêm chút màu xanh của hành lá, màu sắc hương vị đều hài hòa.

Khi Cố Tích Hoài dẫn Yến Thiếu Đường về thì ngửi thấy mùi cơm rang trứng, chậc lưỡi : "Mỗi ngày trở về đều ăn cơm nóng hổi, thật là quá ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-225.html.]

"Chị!" Yến Thiếu Đường vén rèm , cô bé đưa trái cây màu đỏ rực nho nhỏ cho Cố Nguyệt Hoài.

"Sơn tra?" Cố Nguyệt Hoài ngắm nghía quả sơn tra trong tay, thời tiết lạnh, sơn tra cũng rụng gần hết, tìm nó cũng dễ dàng, thế nhưng sơn tra chua, càng ăn càng đói.

Cố Tích Hoài rửa tay cho Yến Thiếu Đường, nghĩ đến thấy núi, khỏi nhíu mày hỏi: "Dạo núi khá nhiều , Nguyệt Hoài, đại đội xảy chuyện gì đúng ?"

Cố Nguyệt Hoài , ba nhà cô thông minh từ nhỏ, dạo đám Vương Phúc và Vương Bồi Sinh lo lắng, đến cả Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài cũng , càng đừng là Cố Tích Hoài.

Cô im lặng một lát, : "Anh cũng đó, em vẽ tranh tường ở đại đội, nên một ít."

Vẻ mặt Cố Tích Hoài nghiêm túc, nghĩ đến lương thực trong phòng Cố Nguyệt Hoài, trong lòng linh cảm .

Yếu hầu chuyển động, thử hỏi: "Đại đội thiếu lương thực?"

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, cô bình tĩnh : "Vâng, năm nay thu hoạch , sản lượng lương thực giảm nhiều, khi nộp thuế lương thực, thì lương thực của đại đội đủ phát cho nhóm xã viên của đại đội."

"Shhh…" Cố Tích Hoài hít sâu một .

Thiếu lương thực mà là chuyện lớn ảnh hưởng đến cả tính mạng của !

Anh thì thào: "Mọi đều năm nay thu hoạch , nhưng nghiêm trọng như ?"

Cố Nguyệt Hoài múc một thìa cơm, cô nhún vai : "Lao động tập thể đương nhiên sẽ dùng mánh lời ăn trộm, xã viên vốn quá để bụng, sản lượng lương thực hàng năm giảm dần, lãnh đạo suy nghĩ nhiều biện pháp cũng hiệu quả, năm nay coi như là nếm trái đắng."

Cố Tích Hoài giường đất, nhíu chặt mày.

Cố Nguyệt Hoài múc một bát cơm rang, đưa cho Cố Tích Hoài: "Không cần nghĩ nhiều như , chúng thiếu lương thực."

Con vốn khả năng đổi chuyện , bởi vì đời gian Tu Di hỗ trợ, nếu nhà bọn họ vẫn giống như đời , đói đến còn da bọc xương, tóm ồn ào đến xảy tai nạn c.h.ế.t , chuyện gì đến trôi qua.

Cố Tích Hoài gật đầu, Cố Nguyệt Hoài đầy phức tạp: "May mà em."

Số lương thực trong nhà đều dựa tiền lương và tiền trợ cấp của Cố Nguyệt Hoài mới , nhiều, đủ để bọn họ ăn no.

Cố Nguyệt Hoài Cố Tích Hoài nghĩ gì, tiền lương của cô dự trữ đủ đó, cô : "Nên cảm ơn bà nội, nếu đến thành phố Chu Lan bán trang sức lấy tiền, chúng cũng dự trữ nhiều lương thực như ."

Cố Tích Hoài thì khanh khách: "Vậy cũng là bà nội để cho em, bọn dính hào quang của em."

Lúc khỏi cảm thán, nếu Cố Nguyệt Hoài đổi, cô vẫn giống như , chỉ sợ sẽ quan tâm đến bọn họ. Bây giờ ngẫm , cuộc sống thật là biến hóa thất thường.

Cố Tích Hoài Cố Nguyệt Hoài múc cơm rang cặp lồng, thấy kỳ lạ : "Em ăn no?"

ăn một bát, còn để cặp lồng? Số lượng cơm còn nhiều hơn lúc cô vẫn béo!

Nguyệt

Cố Nguyệt Hoài , cô trả lời, chỉ : "Thiếu Đường ăn nhiều một chút, ăn đủ thì bảo trai đơm thêm cho em, ?"

Yến Thiếu Đường gật đầu nhỏ, miệng nhét đầy cơm rang khiến quai hàm phồng lên.

Khi Cố Nguyệt Hoài ngoài, Cố Tích Hoài vội : "Nguyệt Hoài, em hãy ba khuyên một câu, em ăn ít thôi, em như bây giờ , đừng để béo lên, lúc đó sẽ lấy ai."

Khóe miệng Cố Nguyệt Hoài giật giật, cô giải thích, xách túi lưới tìm Yến Thiếu Ngu.

 

Loading...