Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 278
Cập nhật lúc: 2025-03-02 13:48:34
Lượt xem: 839
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yến Thiếu Ngu , trầm giọng : "Đi ."
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, trầm ngâm : "Thiếu Ly, đồng chí Vân, hai lên xe !"
Vân Viện sững sờ: "Cô?"
"Nguyệt Hoài, em..." Vành mắt Yến Thiếu Ly đỏ lên, cô lắc đầu.
Cố Nguyệt Hoài đẩy cô lên xe về phía Yến Thiếu Ngu: "Anh đưa bọn họ , Thiếu Ương thể trì hoãn nữa."
Yến Thiếu Ương thương, còn trì hoãn nữa thì sẽ muộn, nếu tàn phế thì quãng đời còn Yến Thiếu Ngu sẽ vui vẻ.
Dù cô cũng là của đại đội sản xuất Đạo Lao Tử, đương nhiên sẽ thoát khỏi tay nhóm xã viên ngoan cố đổi của đại đội Liễu Chi , chỉ là cô để cho Yến Thiếu Ương chậm trễ ở đây thôi.
Cố Nguyệt Hoài tăng tốc : "Thiếu Ly, đường nhớ mớm nước thêm cho Thiếu Ương, nhất định cho uống, ?"
Yến Thiếu Ly đỏ mắt khẽ gật đầu, về phía mấy Uông Tử Yên, há to miệng, nhưng nên cái gì, vẻ mặt cô chút hổ, rõ ràng cùng đến đại đội Liễu Chi, nhưng cuối cùng chạy là và hai.
Uông Tử Yên lắc đầu, ngược còn trấn an : "Không , đừng sợ, chúng thôi."
Cô cũng Yến Thiếu Ly suýt chút nữa Lý Vệ Đông hại nên mấy phần sợ hãi đại đội Liễu Chi, hơn nữa tới cứu vốn chính là cả cô , nên Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Ương rời cũng là chuyện bình thường.
Mà Vân Viện cũng , cô là nhân chứng, còn mang theo chứng cứ, cô nhất định sẽ thể khôi phục sự sáng tỏ ở nơi !
Lôi Nghị cũng cầm tay Kim Xán, mỉm với Yến Thiếu Ly, với Yến Thiếu Ương: "Được , nhanh ! Thiếu Ương, điều trị cho , đến lúc chúng bệnh viện thăm thì nhất định khỏe !"
Yến Thiếu Ương mà trong lòng chua xót, mở miệng nhưng cảm thấy trong cuống họng giống như nhét một đám bông.
Cậu siết chặt nắm đấm, chút mất mát, từ nhỏ và Thiếu Ly trốn ở lưng cả, ngờ khi lớn lên vẫn y nguyên như thế. Khi gặp nguy hiểm, chỉ thể đây chờ cứu viện, cảm giác thật sự bất lực.
Nhóm xã viên của đại đội Liễu Chi la hét ầm ĩ đuổi đến càng ngày càng gần, Cố Nguyệt Hoài nhíu mày: "Đi!"
Lúc , Yến Thiếu Ngu xoay nhảy xuống từ vị trí đánh xe, về phía Vân Viện: "Biết đánh xe ?"
Vân Viện ngạc nhiên khẽ gật đầu, Yến Thiếu Ngu gật đầu, đưa cuốn sổ da xanh trong tay : "Dẫn bọn họ trong huyện đưa đến bệnh viện, chúng sẽ nhanh chóng đuổi theo."
Nói xong, kéo thứ gì đó khỏi cổ áo nhét trong túi Yến Thiếu Ly.
Yến Thiếu Ương và Yến Thiếu Ly đều ngạc nhiên: "Anh cả!"
Lông mày Yến Thiếu Ngu giật giật, : "Đi ."
Nghe tiếng bước chân gần lưng, Vân Viện chần chừ nữa, vội đánh xe bò chạy về phía xa.
Cố Nguyệt Hoài nghiêng đầu về phía Yến Thiếu Ngu, cong môi : "Không yên lòng em ?"
Giọng của cô mang theo trêu ghẹo, khiến khóe môi Yến Thiếu Ngu khẽ nhếch lên.
Ở bên , nhóm xã viên của đại đội Liễu Chi cũng đuổi theo, xe bò chạy xa, ông lão do dẫn đầu kêu : "Ôi xe bò! Xe bò của đại đội chúng ! nhất định đưa đám trộm các cục cảnh sát!"
Xe bò là tài sản công của đại đội, xem như là thứ đáng giá nhất.
Trong đám bắt đầu phụ họa theo.
"Tất cả đều là do con dâu của nhà họ Tô chủ trương trộm bò! bảo cô thứ gì, suốt ngày chạy lên núi, , chạy theo thanh niên trí thức ? Chờ bí thư chi bộ tới, để nhà ông Tô chịu trách nhiệm !"
"Tâm tư những thanh niên trong thành phố như tổ ong vò vẽ, chạy trốn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-278.html.]
"Đã thông báo cho bí thư chi bộ ? Sao bí thư chi bộ còn tới? Hay là bảo hai nữa qua đó tìm?"
..."
Hầu hết thôn dân của đại đội Liễu Chi đều tới, bọn họ bao vây xung quanh mấy Cố Nguyệt Hoài, Yến Thiếu Ngu với vẻ mặt bất thiện.
Cố Nguyệt Hoài những cuộc thảo luận phẫn nộ xung quanh, bình tĩnh : "Mọi , bình tĩnh một chút."
Giọng của cô lớn, nhưng cho tiếng bàn tán của đám giảm bớt nhiều.
" và đàn ông của mới tới đại đội Liễu Chi từ hôm qua, chúng là của đại đội sản xuất Đạo Lao Tử cách đây cũng xa, hai ngày gặp mưa to nên chặn đường núi nên lạc đường, đó mới chạy tới đây, chắc chắn lúc của đại đội chúng đang tìm đấy."
"Các chặn chúng ở nơi là giam giữ bất hợp pháp, sẽ xổm trong cục cảnh sát."
"Hơn nữa, hôm qua cũng bí thư chi bộ Lý Vệ Đông của các mua bán phụ nữ, chắc chắn là thoát tội. Đại đội Liễu Chi từng là sân của ông , đều mê hoặc và uy hiếp, đều là những đáng thương cả."
"Hiện tại, con dâu nhà ông Tô đồng ý báo cáo ông , chẳng lẽ trợ Trụ vi ngược*? Muốn giúp Lý Vệ Đông ?"
*Trợ Trụ vi ngược: Bắt nguồn từ câu chuyện Đát Kỷ, Trụ Vương, ý chỉ những hành động giúp đỡ những sai trái.
*Trợ Trụ vi ngược: Bắt nguồn từ câu chuyện Đát Kỷ, Trụ Vương, ý chỉ những hành động giúp đỡ những sai trái.
"A đúng , ngoại trừ là của đại đội sản xuất Đạo Lao Tử, còn là phóng viên và biên tập của Nhân dân nhật báo công xã. Ôi chao, đây là thẻ công tác của , , xem logo là của Nhân dân nhật báo ?"
Cố Nguyệt Hoài , lấy thẻ công việc từ trong quần áo , mặc dù khi dính nước thì chữ tay mờ, nhưng hoa văn logo đó khắc rõ ràng, đó chính là Nhân dân nhật báo địa vị cao trong lòng nông dân.
Mặc dù bọn họ từng tiếp xúc với Nhân dân nhật báo, nhưng cũng đó là tờ báo chuyên môn tuyên truyền cho cán bộ lãnh đạo.
Nguyệt
Danh tính của Cố Nguyệt Hoài lộ diện, tiếng nghị luận trong đám yếu hơn nhiều.
"Chúng đều là đồng hương, vốn nên nên giúp đỡ lẫn , nhưng quen thấy cảnh một nhà Lý Vệ Đông thống trị, nô dịch , hiện tại là xã hội mới, những bình thường chúng quyền lên tiếng! Mọi xem đúng ?"
Cố Nguyệt Hoài lời chính nghĩa, khiến trong lòng những của đại đội Liễu Chi đều lay động.
Yến Thiếu Ngu hạ mắt cô một cái, ngờ cô thiên phú trong phương diện kích động lòng như thế.
mà Lý Vệ Đông nắm giữ đại đội Liễu Chi nhiều năm, cũng dăm ba câu của Cố Nguyệt Hoài là thể thuyết phục, huống chi, rừng thiêng nước độc sinh điêu dân, nhanh, trong đám yên tĩnh ló đầu .
"Cô đang cái gì thế? Chúng hiểu! Bí thư chi bộ Lý là bí thư chi bộ nhất, đối xử với chúng cũng , các đừng ăn bậy bạ vu oan khác, trộm xe bò chạy trốn, thanh niên trí thức các đều thứ !"
Một cái thanh niên cao lớn giơ gậy gỗ trong tay lên, giọng điệu chút hung tợn.
Ngay khi những lời , ban đầu đám đông im lặng và đó trở nên ồn ào.
Lý Vệ Đông tích lũy quyền lực từ lâu, mặc dù lời của Cố Nguyệt Hoài ý nghĩa kích động, nhưng thể xua tan sự răn đe và sợ hãi mà Lý Vệ Đông đọng trong lòng nhóm xã viên.
Nếu lúc bọn họ phối hợp để đối phó những thanh niên trí thức , thì sẽ còn quả ngon cho bọn họ ăn nữa.
Lúc đang là thời điểm thiếu lương thực, năm nay đại đội Liễu Chi còn phát lương thực xuống. Lương thực là huyết mạch của dân chúng, mà Lý Vệ Đông nắm giữ huyết mạch , huống chi, phản kháng Lý Vệ Đông một lựa chọn sáng suốt?
Cố Nguyệt Hoài nhíu mày , cô hề hoảng sợ chút nào: "Nói như thì các quyết tâm giam cầm chúng ?"
"Các là kẻ trộm! Kẻ trộm nên bắt ! Chờ bí thư chi bộ đến xử lí!" Người đàn ông trẻ tuổi phản bác Cố Nguyệt Hoài lớn tiếng la hét, vẻ mặt dữ tợn hung ác, xem kẻ là của Lý Vệ Đông.
Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng chế giễu: "Anh trông thấy chúng trộm đồ ? Người đánh xe bò của đại đội Liễu Chi mấy ? Huống chi, cô vì cứu , cứu thanh niên trí thức Yến Thiếu Ương đến từ thủ đô! Phòng ở của điểm thanh niên trí thức cũ nát đổ sụp, nện đứt cột sống , chắc hẳn các đều chuyện ? Không cứu , ngược còn cho rời khỏi đại đội, đây là đạo lý gì?"
"Các chỉ sợ Lý Vệ Đông, chứ sợ c.h.ế.t ?"