Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 311

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:13:48
Lượt xem: 768

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe cô , Yến Thiếu Ly đầu tiên vui mừng do dự lắc đầu: “Em vẫn nên ở nhà giúp chị việc thôi, hôm nay nhiều tới dùng cơm như , nhiều một chút, em tới giúp đỡ chị, cũng thể nhanh tí.”

Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, khách khí đ.â.m cô một đao: “Em nấu cơm ?”

Nghe , Yến Thiếu Ly im lặng, bỗng ngượng ngùng , ôm Yến Thiếu Đường : “Được, em phiền nữa.”

Cố Nguyệt Hoài bóng lưng cô xa, bật lắc đầu.

từng qua vài câu, cha Yến Thiếu Ngu vô cùng yêu , ở thời đại phụ nữ nấu cơm lo việc nhà , nhà họ Yến cũng theo đuổi tôn chỉ phụ nữ bình yên hưởng thụ, đàn ông việc nhiều, cho nên nấu cơm trong nhà đều là cha Yến.

Tâm tư trở về, Cố Nguyệt Hoài cầm đồ ăn rửa sạch trở về nhà, đó chần gà qua nước nóng và nhổ lông, buổi tối chuẩn thỏ cay, gà viên tỏi, khoai tây chiên chua cay, cải trắng xào dấm và trứng cà chua, muộn hơn tí nữa nấu một nồi cơm là đủ.

Trong lòng ý định nên việc cũng nhanh hơn tí.

Qua một tiếng, bên ngoài sân truyền đến động tĩnh, giọng vui vẻ của Yến Thiếu Ly truyền : “Đến , mùi cơm chí ? với các , tay nghề chị dâu thật sự tầm thường, hôm nay các lộc ăn .”

Uông Tử Yên ha ha một tiếng trả lời: “Dọc theo con đường cứ liên tục mở miệng gọi chị dâu.”

Yến Thiếu Ly kiêu ngạo : “ thích , cô đừng ngắt lời , chị dâu giỏi nhất thiên hạ đấy.”

Nghe cô ngừng khen lố bên ngoài, Cố Nguyệt Hoài khẽ một tiếng, cảm thấy vui vẻ.

cửa đổi xưng hô, hỏi: “Từ xa ngửi thấy mùi, đường thấy cũng về phía chúng , ? Sao thơm như ? Gì? Anh Cố còn trở về ?”

Yến Thiếu Ly một vòng xung quanh, thấy Cố Đình Hoài thì buồn bực, cũng chút lo lắng.

“Không , chúng ăn , chừa cơm cho .” Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, việc liên quan tới cô và Điền Tĩnh, trong lòng Cố Đình Hoài cảnh giác, chắc chắn sẽ tự đưa Nhậm Thiên Tường tới huyện, như cũng , dù cũng sẽ xảy sai lầm.

Hành động và lời đêm nay của Nhậm Thiên Tường đều sẽ luôn đóng đinh lên Điền Tĩnh.

Lời ở cục cảnh sát của cô cũng chứng minh, Điền Tĩnh xác thực lý do g.i.ế.c cô, vụ án sẽ chỉ tiến triển càng nhanh.

Yến Thiếu Ly lo lắng thoáng qua bóng đêm thở dài, cô gọi mấy Uông Tử Yên xuống bàn.

Cá tính Uông Tử Yên ngay thẳng, ngược cảm giác bó buộc gì, Kim Xán vẻ thả lỏng, cả sợ hãi rụt rè, nếu Lôi Nghị yên bên cạnh cô , e rằng cô sẽ càng căng thẳng.

“Chị Cố, gì cần giúp một tay ?” Uông Tử Yên mà tiến đến bên cạnh Cố Nguyệt Hoài.

Cố Nguyệt Hoài khẽ: “Đã xong , cơm cũng xới , trong nồi còn hầm gà, mấy phút nữa là , các em ăn , muộn như chắc cũng đói bụng hả? Thiếu Ly, đồ ăn nóng, em thổi cho Thiếu Đường tí hãy ăn.”

Yến Thiếu Ly híp mắt đáp: “Biết .”

chăm sóc Yến Thiếu Đường lâu như , đương nhiên những thứ , điều Cố Nguyệt Hoài những lời quan tâm , cô vẫn sẽ vui vẻ đồng ý, loại cảm giác kì diệu, giống như bọn họ vẫn luôn là một nhà gắn bó thiết.

Lúc Lôi Nghị cũng hùa theo chủ đề: “ chị Cố, Thiếu Ương ? Đại đội còn sống ? Ngày mai tụi em thể tới thăm ?”

Cố Nguyệt Hoài : “Thiếu Ương ở bệnh viện hai ngày nữa là thể trở về , việc gì lớn, yên tâm. Bây giờ đại đội đang lúc rảnh rỗi, nếu các em kiếm công điểm, cũng chỉ thể lên đê sông việc, điều mệt.”

“Hơn nữa trong đội bây giờ ai việc ở đê sông, các em cũng , xem bí thư chi bộ phân phối .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-311.html.]

Ngày mua thoáng qua, trong đội nghỉ, vốn dĩ nhà nào việc mạnh khỏe sẽ còn tiếp tục ở đê sông lao động, nhưng khi trong đội tuyên bố thiếu lương thực thì ngay cả nhà giàu cũng việc kiếm công điểm nữa.

Mục đích kiếm công điểm chính là đổi lương thực, bây giờ tình huống khác biệt, ai còn ngu ngốc ?

lúc củ đậu núi cần đào về, cho nên nhóm xã viên bèn tạm thời để công việc trong tay xuống, dốc lực đào cây củ đậu.

Lôi Nghị cúi đầu, ngượng ngùng : “Chủ yếu là tụi tới, cũng tiện nhàn rỗi.”

Anh xong, Uông Tử Yên hét lên: “Ây da, lão Lôi, tay ?”

Nghe , tất cả về phía Lôi Nghị, lúc để tay xuống, mu bàn tay trầy một mảng lớn, thậm chí còn rướm máu.

Kim Xán cắn môi, ngẩng đầu về phía Lôi Nghị, ánh mắt đau lòng: “Xảy chuyện gì ?”

Nguyệt

Lôi Nghị tùy tiện khoát tay: “Không , chính là bàn ký túc xá hỏng, sửa , cẩn thận trầy.”

xem thử.” Uông Tử Yên nhíu mày, đến bên cạnh Lôi Nghị, vết thương mu bàn tay , thuận tiện còn kiểm tra một chút thở phào nhẹ nhõm : “Không thương gân cốt, đều là vết thương ngoài da, trở về bôi tí thuốc đỏ là .”

Nói xong, đợi Kim Xán thở phào, cô : “ , vết thương của thể gặp nước, nếu nhiễm trùng thì phiền lắm, đến lúc đó còn tới bệnh viện, tốn tiền còn chịu tội.”

Lôi Nghị vô tình : “Chỉ là vết thương nhỏ, , cần ngạc nhiên như .”

Nghe , Uông Tử Yên đồng ý về phía : “Không lời bác sĩ sẽ ăn thiệt thòi.”

Kim Xán liên tục gật đầu, nhỏ giọng : “Tử Yên cũng như , đừng già mồm nữa, đừng đụng nước ?”

Lời của Uông Tử Yên hiển nhiên tác dụng như lời của Kim Xán, Lôi Nghị một cái, ánh mắt ôn hòa: “Được, , bảo đảm mấy ngày nay đụng nước, như ?”

Uông Tử Yên hai mắt, khóe miệng giật một cái, tức giận lườm bọn họ.

Nếu cô sinh ở đời , lẽ giờ phút sẽ ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng: “Thức ăn cho chó lạnh lùng nhét trong mồm.”

Utl đang đút cho Yến Thiếu Đường, thấy thế thì trêu chọc : “Lão Lôi, đối xử với Tiểu Xàn còn nhỉ.”

Gương mặt Kim Xán đỏ lên, cô vốn trắng nên việc đỏ mặt rõ ràng.

Lôi Nghị nhưng , Kim Xán thích chuyện, ít lúc chủ động biểu đạt ý kiến, đương nhiên cần tôn trọng.

Lúc Cố Nguyệt Hoài cũng bưng thịt gà xào kỹ lên bàn, cô kinh ngạc Uông Tử Yên : “Tử Yên còn xem bệnh cho ? Thật sự là bác sĩ?"

Mặc dù hỏi như , nhưng trong lòng cô rõ bác sĩ xem như là nhân tài kỹ thuật, nếu Uông Tử Yên là thật thì cũng sẽ phân đến đại đội Liễu Chi xa xôi , khó tránh khỏi còn thể giữ công xã thậm chí trong huyện.

Uông Tử Yên ha ha: “Sao thể?”

hỏi ngược tiếp: “Em chính là một gà mờ, bản lĩnh thật sự gì, ngược là cha em, ông là quân y, cho dù xem bệnh phẫu thuật đều giỏi, nếu con cái trong nhà nhiều, em cũng sẽ tới nơi .”

Nói xong, Uông Tử Yên thở đài, trong ánh mắt cũng hiện vẻ cô đơn.

Chính sách lúc chính là gia đình nhiều con cái thì một hộ chỉ thể giữ một đứa, đứa khác đều xuống nông thôn, nếu vẫn ở trong thành phố , sẽ phân cho công việc, chỉ thể ở trong nhà sâu gạo, đây là chuyện sẽ chỉ trích.

 

Loading...