Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 330
Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:32:07
Lượt xem: 769
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Yên tâm."
Mặt mày Yến Thiếu Ngu chứa ý , giống như dính bụi bặm thế gian, vẻ tức giận, duỗi tay vỗ đầu cô. Khuôn mặt trai còn vẻ dịu dàng, và cả biểu cảm tươi tắn hiếm thấy như , thật sự khiến khác tê dại.
Chỉ hai chữ ngắn ngủi mang theo sự trấn an và tràn đầy ý thức trách nhiệm.
Cố Nguyệt Hoài thấy buồn , cô ánh mắt của , hai má vẫn vô thức đỏ lên.
Yến Thiếu Ương giường bệnh, mặt cũng đỏ đến mang tai, thật sự thẹn thùng, mà là cảm thấy nên ở trong , trong chớp mắt, cứng đờ giống như phông cảnh trang trí, chỉ hận cái lỗ để chui xuống.
Thế nhưng vẫn thầm nghĩ trong lòng, xem cả thật sự thích chị Nguyệt Hoài.
Cố Nguyệt Hoài nghĩ đến chuyện đêm qua, cô nhân tiện : "Còn một chuyện nữa, về Điền Tĩnh."
Cô ở bệnh viện, nếu cảnh sát đến hỏi, chắc chắn sẽ tìm Yến Thiếu Ngu, như một việc thể gạt . Cô chuyện tối qua , bao gồm cả chuyện Nhậm Thiên Tường âm mưu tiếp cận Điền Tĩnh.
Cô : "Hôm qua cả em đưa Nhậm Thiên Tường đến đồn cảnh sát, nên lẽ khai hết ."
Con ngươi đen láy của Yến Thiếu Ngu chợt lóe: "Điền Tĩnh mang thai?"
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: "Chỉ là thuận tiện nhắc đến Nhậm Thiên Tường mà thôi, lẽ là , khi cô đưa đến bệnh viện thì bác sĩ kiểm tra cơ thể cho cô , cũng dùng thuốc, nếu mang thai thì thể gạt bác sĩ, cũng thể gạt Tống Kim An."
Đương nhiên ai Nhậm Thiên Tường ngủ với Điền Tĩnh lúc nào, thể mang thai cũng .
Cô nhớ thể chất của Điền Tĩnh thuộc loại dễ mang thai, mới kết hôn với Tống Kim An mà cô liên tiếp sinh con, cho nên dù mang thai con của Nhậm Thiên Tường cũng quá ngạc nhiên. Thế nhưng nhất cô nên mang thai, nếu cô sẽ tù vì tội ý định g.i.ế.c .
Yến Thiếu Ngu gật đầu: "Anh ."
Anh dứt lời, tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên.
Cố Nguyệt Hoài nhướng đuôi lông mày, cô nghi hoặc : "Là bác sĩ đến kiểm tra phòng? Bây giờ là lúc ăn cơm trưa ?"
Yến Thiếu Ngu híp mắt , thở xung quanh lạnh xuống, đến cửa, nắm tay vặn cửa mở cửa , ngay đó giọng mệt moỉ của Tống Kim An vang lên: "Thiếu Ngu, biên tập Cố ở đây ?"
Yến Thiếu Ngu lạnh lùng : " , tìm cô vì chuyện của Điền Tĩnh thì cũng vô dụng."
Tống Kim An nhíu mày: "Thiếu Ngu, Điền Tĩnh là hại, chuyện vốn... Bỏ , trong lòng chúng rõ ràng, đến cả ân oán của hai cô , nhưng dù cũng nên để Điền Tĩnh nghỉ ngơi khỏe ? Sao cô đưa đến đồn cảnh sát?"
Giọng bực bội, dơ tay cào tóc của , con ngươi tràn đầy mệt mỏi.
Đêm qua cảnh sát đến bệnh viện, đưa Điền Tĩnh về đồn cảnh sát lập án điều tra, bây giờ Điền Tĩnh vẫn còn đang bệnh, rời khỏi bệnh viện, mà cô còn dính , đến cũng nên gì mới .
Tống Kim An nội tình, hiểu Điền Tĩnh cũng là hại trong chuyện , mặc dù quả thật cô hành động quá khích vách núi, hại Cố Nguyệt Hoài rơi xuống núi, nhưng đó cô cũng đ.â.m một dao, bây giờ cũng mất trí nhớ.
Có thù tất báo, Cố Nguyệt Hoài nhân lúc Điền Tĩnh mất trí nhớ mà báo oán, đây là hành vi lợi dụng khi gặp khó khăn.
Ý kiến của là cứ để Điền Tĩnh nghỉ ngơi thêm vài ngày, đến khi cô định thì đến đồn cảnh sát, khi đó chắc chắn sẽ ngăn cả, dù mạng của cô cũng là cố hết sức cứu về, thể mặc kệ như đúng chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-330.html.]
, cảm thấy Điền Tĩnh phiền, thậm chí còn vì cô mà mâu thuẫn với Cố Nguyệt Hoài và Yến Thiếu Ngu, nhưng thật sự đành lòng tổn thương một , nhất là khi rõ tình huống, lương tâm cho phép khoanh tay .
Sáng sớm Tống Kim An đến đây hỏi, Cố Nguyệt Hoài tới, bây giờ Điền Tĩnh đang ngủ, mới tranh thủ thời gian chạy đến đây một chuyến.
Cảnh sát xác định tình hình của Điền Tĩnh định, nên mới cưỡng ép đưa , thế nhưng nếu chốt chuyện , bọn họ vẫn thể trở . Tống Kim An nghĩ đến mỗi Điền Tĩnh thấy cảnh sát đều sợ hãi la to, cảm thấy đau đầu.
Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài lạnh xuống, cô đến bên cạnh Yến Thiếu Ngu, cô thèm liếc Tống Kim An một cái, : "Hôm nay em trở về sớm, và Thiếu Ương ăn gì, em mua, mua xong sẽ về nhà.
Tống Kim An sững sờ khi thấy Cố Nguyệt Hoài, nghĩ sẵn lý do thoái thác nhưng miệng.
Yến Thiếu Ngu cũng Tống Kim An, với Cố Nguyệt Hoài: "Em mua tùy tiện, sớm về sớm."
"Vâng." Cố Nguyệt Hoài gật đầu, cô trực tiếp bỏ qua Tống Kim An, xuống tầng.
Tống Kim An cắn răng, đuổi theo, nhưng Yến Thiếu Ngu cản , thản nhiên : "Xem vẫn tính cách của cô , chuyện Điền Tĩnh còn bàn bạc gì nữa, cảnh sát với ? Mặc dù cô tù vì tội g.i.ế.c , nhưng cũng chịu trách nhiệm vì hành động sai trái của . Hình như cô thai, là bảo bác sĩ phụ khoa kiểm tra cho cô ."
Tống Kim An thì trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt khiếp sợ.
Điền Tĩnh mang thai?
Tin tức như là sấm sét, khiến một lúc lâu vẫn nên lời.
Nguyệt
Một lát , Tống Kim An hồn, vẻ mặt cứng đờ, lắc đầu: "Điều đó khả năng, n.g.ự.c cô thương, bác sĩ tiêm thuốc tê cho cô , phẫu thuật, nếu thật sự mang thai, lẽ đứa nhỏ cũng an ."
Yến Thiếu Ngu nhướng mày, từ chối cho ý kiến: "Ừ, mang thai là cô may mắn, dù gian phu của cô vẫn đang chờ đoàn tụ với cô ở đồn cảnh sát, nếu đứa nhỏ, khó tránh khỏi sẽ chịu khổ."
Tống Kim An gì nữa, tối qua cảnh sát đến cũng nhắc đến chuyện gian phu gì đó.
Yến Thiếu Ngu dáng vẻ Tống Kim An nên lời, khẽ mím môi : "Trở về , cần qua với Điền Tĩnh, cho rằng khi cô khôi phục trí nhớ, sẽ như thế nào chuyện như hình với bóng chăm sóc cô ở bệnh viện?"
Tống Kim An là , thậm chí còn thái quá, là suy nghĩ nhiều, ở trong mắt , thế giới thuần khiết, cũng bởi vì quá đơn thuần nên dễ khác tính kế.
Dù bọn họ cũng lớn lên từ nhỏ với , cũng hy vọng Tống Kim An Điền Tĩnh dính hút máu.
Tống Kim An chấn động, ngước mắt Yến Thiếu Ngu, đang định gì thì thấy xoay trở về phòng bệnh.
Cửa phòng bệnh đóng , cũng ngăn cản lời .
Tống Kim An tự giễu, hít sâu một , cũng ý định tìm kiếm cơ hội từ chỗ Cố Nguyệt Hoài.
Anh trở về phòng bệnh của Điền Tĩnh, còn thấy tiếng lóc kể lể của Điền Tĩnh: "Kim An? Kim An ở ? sợ hãi, mau trở , sợ."
Mi tâm của Tống Kim An nhíu thành chữ xuyên, cố nén sự thoải mái trong lòng, đẩy cửa .
Điền Tĩnh vốn đang ôm đầu gối giường bệnh, cô thấy tiếng mở cửa thì mắt sáng lên, khi thấy rõ là Tống Kim An thì cô nhảy xuống khỏi giường như một chú thỏ nhỏ, hóa thành một cơn gió nhào lòng Tống Kim An.