Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 338

Cập nhật lúc: 2025-03-02 14:41:14
Lượt xem: 726

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đường về nhà, Cố Đình Hoài đầu Cố Nguyệt Hoài, hỏi cô nghĩ gì, nhưng cuối cùng mở miệng.

Anh mím môi, nhỏ giọng : “Bé, em nghĩ cuối cùng sẽ xử lý như thế nào?"

Ở trong đại đội nhiều năm như thế, đây là đầu tiên gặp chuyện tham ô, còn là quen hàng ngày, cảm giác vi diệu, , thảo luận với khác một chút, để giải tỏa sự phức tạp trong lòng.

“Em .” Cố Nguyệt Hoài hứng thú với chuyện , bước nhanh hơn, chuẩn về may hai tấm chăn mới.

Thấy cô nhiều, Cố Đình Hoài cũng hỏi nữa, : "Được , em về , lên huyện một chuyến, tiện đường đón cha luôn, buổi tối là về đến nhà."

Cố Nguyệt Hoài gật đầu, suy nghĩ một lúc, lấy tờ hai đồng , đưa cho .

Cố Đình Hoài nhíu mày, chắp hai tay lưng, vẻ mặt vui hỏi: "Em đang gì thế?"

Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, tức giận : "Anh, còn khách sáo với em ? Cha xuất viện cũng lấy thuốc!"

Nghe , Cố Đình Hoài mím môi, đúng là trong nhà còn tiền nữa, ngay cả tiền viện phí cũng do đại đội niệm tình nghĩa chi trả, về cũng thể để đại đội bỏ tiền nữa.

Nguyệt

Cố Nguyệt Hoài thời gian nhiều, nhét tiền tay : "Không nữa, em về nhà, đường cẩn thận."

Nói xong cô nhanh chóng về nhà.

Cố Đình Hoài tờ hai đồng trong tay, khỏi khổ, gấp nhét trong túi, lên huyện.

*

Lúc Cố Nguyệt Hoài về đến nhà, Yến Thiếu Ly và Yến Thiếu Đường đang ngủ trưa.

Cô cũng phiền hai , về phòng là bắt đầu trải bông, may chăn, bộ đều là loại bông , một chiếc chăn nặng ba cân, sờ mềm mại ấm áp, dù cũng là vật phẩm của gian, tất nhiên là chất lượng cao.

Bận rộn một tiếng, Yến Thiếu Ly tỉnh dậy.

rửa mặt, dụi mắt : "Nguyệt Hoài, chị đang gì thế?"

Cố Nguyệt Hoài ngẩng đầu lên, : "Làm hai cái chăn mới, chờ ngày mai Thiếu Ương về thể dùng."

Yến Thiếu Ly kinh ngạc, khỏi liếc Cố Nguyệt Hoài, khóe mắt thấy một chiếc áo khoác bông gần như thiện ở đầu giường, màu xanh đậm, cảm giác dày, còn dây đai, là cho ai.

Chưa kịp hết kinh ngạc chuyện chiếc chăn, cô hỏi: "Thế đây là cái gì?"

Cố Nguyệt Hoài cắn đứt sợi chỉ trong tay, cong môi : "May áo cho cả em, sắp lính , thể mang chăn đệm theo, nhưng thể mặc quần áo mới."

Nghe , đột nhiên sống mũi Yến Thiếu Ly cảm thấy cay cay.

So với Cố Nguyệt Hoài, em gái là cô đúng là đủ tư cách, rõ ràng xấp xỉ tuổi , nhưng tất cả những gì Cố Nguyệt Hoài đều là vì lo nghĩ cho gia đình bọn họ, cô thật sự tìm một điểm bất mãn nào.

Lúc , trong lòng Yến Thiếu Ly âm thầm hạ quyết tâm, nếu chị dâu của cô Cố Nguyệt Hoài, cô sẽ là đầu tiên đồng ý.

Nghĩ đến đây, cô kéo ghế xuống bên cạnh Cố Nguyệt Hoài, vỗ n.g.ự.c : "Có gì cần giúp đỡ, chị cứ với em."

Cố Nguyệt Hoài nghi ngờ : "Em ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-338.html.]

Khóe miệng Yến Thiếu Ly giật giật, đỏ mặt, nhưng bỏ mặt mũi, chu môi : “Nhìn thấy chị vất vả quá nên em mới giúp một tay, ."

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: "Không cần , xong nhanh thôi, chờ xong cái , chị dạy em ."

Những thứ đều là vật phẩm, Yến Thiếu Ly bao giờ, giúp chỉ thêm vướng tay, điều, học thêm vài thứ cũng , cô cũng giấu giếm cách với Yến Thiếu Ly, dù kiếp cô cũng học từ Yến Thiếu Ngu.

Yến Thiếu Ly thở dài, chút thất vọng : "Được , em ở bên cạnh xem ."

Ngồi xuống một cái là mấy tiếng.

Đến sập tối, Cố Đình Hoài mới cõng Cố Chí Phượng say khướt trở về, Cố Tích Hoài xách đồ theo , sắc mặt ba cha con đều khó coi, may là Cố Chí Phượng say giở trò , sự im lặng chút đáng sợ.

Yến Thiếu Ly là mắt , thấy thế, vội vàng rót nước nóng: “Chú Cố, chú uống một ngụm nước nóng .”

Cố Tích Hoài , cô ngượng ngùng một tiếng, hai tiếp xúc nhiều, lắm, nên chút lúng túng.

"Có chuyện gì thế? Sao cha uống nhiều ?" Cố Nguyệt Hoài nhíu mày, đổ một chậu nước nóng lau mặt cho Cố Chí Phượng.

Cố Chí Phượng thấy giọng của cô, mí mắt giật giật, im lặng một lúc, ông bắt đầu lặng lẽ lau nước mắt, trông thương tâm, đối một luôn cứng rắn như Cố Chí Phượng mà hiếm.

Ông nuôi mấy đứa con lớn lên, chỉ cần lộ chút yếu đuối, cũng nuôi họ đến bây giờ, lúc vô cùng đau buồn.

Lông mày Cố Nguyệt Hoài càng nhíu chặt, mím môi : "Hôm nay Lâm Cẩm Thư cũng ?"

Lâm Cẩm Thư là "vợ cũ" của Cố Chí Phượng, hẳn thích hợp để đến, nhưng do Nhiếp Bội Lan, Cố Thiên Phượng và Cố Ngân Phượng cầu nối, chắc là hôm nay Lâm Cẩm Thư cũng sẽ qua.

Dựa theo tính cách của Cố Chí Phượng, thể ảnh hưởng đến ông , khiến tâm trạng ông đổi lớn như , trừ cô , chỉ Lâm Cẩm Thư.

Nhớ tới lời Lâm Cẩm Thư , sắc mặt Cố Nguyệt Hoài sầm xuống.

Cô lạnh lùng : "Lâm Cẩm Thư dẫn con , đúng ?"

Cố Đình Hoài cô, Cố Tích Hoài gì: “Lúc đến cha chúng uống say, gì, cũng , gặp bà , nhưng khi đó tiệc rượu kết thúc, gì."

Cố Tích Hoài chỉ tiếc rèn sắt thành thép, lắc đầu : "Không cha còn nhớ nhung gì đến bà , cũng sinh hai đứa con , liên quan gì đến chúng nữa, vẫn ảnh hưởng đến mức ."

Ngay đó, Cố Tích Hoài kể chuyện ngày hôm nay.

Anh còn nghĩ hôm nay nhiều đến, chừng sẽ gây khó, nhưng ngờ hôm nay hòa hợp đến bất ngờ, thậm chí ngay cả Nhiếp Bội Lan vốn luôn xa cách cũng tới trò chuyện với bọn họ mấy câu.

Cả Lâm Cẩm Thư, cũng dẫn cả Cố Duệ Hoài đến một chuyến.

Có điều, bà tới ôn chuyện cũ với Cố Chí Phượng, mà thẳng vấn đề, Cố Nguyệt Hoài cùng bà , cô mười tám tuổi, nên tiếp tục lãng phí thời gian ở nông thôn nữa, bà thể cho Cố Nguyệt Hoài một tương lai tươi sáng.

Cố Tích Hoài nhún vai, lạnh : "Anh còn mặt trời mọc ở đằng tây, đám cũng nhận lương tâm, nhớ đến mấy nghèo khó chúng , ha ha, ngờ cuối cùng là nhớ đến em, đúng là chồn cáo chúc tết gà."

Vừa Cố Tích Hoài kìm nén cơn giận.

Anh Cố Nguyệt Hoài, cắn răng, khó trách những đó nhớ đến em gái của , trong mắt gia đình bọn họ, cô là cây cải trắng trưởng thành, xinh mặn mà, trong mắt mấy đó, cô bán giá cao.

là lòng Tư Mã Chiêu, đều rõ, ý đồ xa, còn vì tương lai của Cố Nguyệt Hoài.

 

Loading...