Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 358

Cập nhật lúc: 2025-03-07 05:40:13
Lượt xem: 725

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Nguyệt Hoài nhận lấy, khi cô thấy rõ nội dung bên thì giật .

Đây là điện báo gửi từ Nhật Báo Quần Chúng ở thành phố Chu Lan: Nhà máy tạo hình mỹ thuật và sản xuất phim điện ảnh của thành phố Chu Lan chân thành đề nghị với nhân dân nhật báo cùng hợp tác tuyên truyền bộ phim 'thế giới bình thường'.

Hiện tại việc tuyên truyền phim phần lớn đều dùng tranh vẽ, đáng lẽ việc tuyên truyền bộ phim thành trong năm ngoái, nhưng nhân tài kỹ thuật vốn ít, thời gian gấp gáp, nên mới chiêu mộ huyện.

Ngụy Lạc : "Cô cũng thấy đấy, định đề cử cô , cô suy nghĩ gì ?"

Ngụy Lạc như sự im lặng của Cố Nguyệt Hoài, bà đợi cô mở miệng tiếp: " hỏi qua 'thế giới bình thường' chủ yếu nhằm sự kiện thiếu lương thực , dùng video để tuyên truyền tinh thần của đề tài, ý nghĩa quan trọng."

Ngụy Lạc dừng một chút, bà thấm thía: "Tiểu Cố, cô còn trẻ, nên nắm chắc cơ hội."

Bùi Dịch thò qua thoáng qua tin tức điện báo, nghĩ bản cũng sắp trở thành phố Chu Lan, khỏi mở miệng phụ họa: "Chính xác, cũng chỉ biên tập Cố mới đảm nhiệm công việc , đây là một cơ hội ."

Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, cô vẫn lắc đầu, vẻ mặt áy náy: "Thật xin , tổng biên tập, gần đến Tết trong nhà nhiều việc, thật sự đến thành phố Chu Lan , cứ để Lưu Tường thôi."

Nếu sớm muộn cũng rời , cần tranh đoạt tài nguyên ở nhân dân nhật báo với .

Hơn nữa Yến Thiếu Ngu , cô thả lỏng một chút, dành nhiều thời gian công việc ở nhân dân nhật báo.

Còn một chuyện quan trọng hơn, là xây nhà ngói mới ở phía vườn rau.

Thế nhưng cái cũng suy nghĩ cẩn thận , việc thực hiện sẽ dễ dàng.

Đầu tiên, một viên ngói bảy xu, xây một cái phòng lớn nhỏ ít nhất cũng cần hai nghìn viên ngói.

Không tính những cái khác, chỉ ngói tốn một trăm bốn mươi đồng, đây cũng là lý do mười mấy năm nay ít ở đại đội xây nhà cửa, nền móng nhà thì chủ yếu dùng đất sét và rơm rạ, cần mất tiền, chủ yếu đắt ở mái ngói.

Cứ như , cô sẽ gặp cảnh khó khăn là thiếu tiền.

Cố Nguyệt Hoài vốn ký gửi đồ đổi lấy tiền, cô tiêu gần hết những con lẻ, hơn nữa hai tháng nay , và thỉnh thoảng chợ đêm cũng kiếm , trong tay cô chỉ một trăm đồng, xây nhà thì đủ tiền.

Còn nữa, còn nguyên nhân quan trọng hơn, những cây gỗ nào trong rừng đều phá hoại hết.

Năm ngoái Cố Nguyệt Hoài xây nhà, nhưng cô bây giờ thời cơ thích hợp.

đều đang sống trong cảnh ăn đủ no, nhà bọn họ xây phòng, thể nghi ngờ sẽ trở thành mục tiêu cho chỉ trích.

Vậy nên chuyện cứ từ từ, chuyện quan trọng nhất mắt là đón Tết, chuyện gì thì qua Tết tính .

Bùi Dịch Cố Nguyệt Hoài xong thì ánh mắt ảm đạm, gì, đưa cho Ngụy Lạc một tập tài liệu, bà ký xong thì rời khỏi văn phòng. Anh gửi thư về thành phố Chu Lan, thuận tiện báo cáo chuyện nhóm thanh niên tri thức ở thủ đô.

Nguyệt

Anh , Ngụy Lạc nghi hoặc về phía Cố Nguyệt Hoài: "Tiểu Cố, cô ý tưởng gì ?"

nhớ rõ lúc Cố Nguyệt Hoài mới đến, mặc dù coi là tràn đầy tinh thần, nhưng trong xương vẫn khí thế hướng về phía , rõ ràng nhiệt tình, tại khi cô một tháng bên ngoài đổi như ?

Cố Nguyệt Hoài cũng giấu giếm, cô : "Tổng biên tập, học y."

"Học y?" Ngụy Lạc sửng sốt, bà chợt chau mày: "Cô cách của họa sĩ và bác sĩ lớn thế nào ? Đang một công việc thuận buồm xuôi gió chuyển sang một nghề nghiệp hề kinh nghiệm, thật sự là nghé con sợ hổ."

chọc tức suýt bật , ánh mắt Cố Nguyệt Hoài cũng mang theo sự thất vọng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-358.html.]

rõ năng lực của Cố Nguyệt Hoài, cô là một kỹ năng chuyên nghiệp, chỉ cần định và tích lũy kinh nghiệm, điều lên thành phố, thậm chí là trụ sở chính ở thủ đô cũng khả năng.

thấy cái gì? Vậy mà cô từ bỏ công việc như , để học y?

Ngụy Lạc lắc đầu, bà hy vọng Cố Nguyệt Hoài lựa chọn quyết định ngu xuẩn .

Giọng bà trầm xuống: "Tiểu Cố, mặc dù cô còn trẻ, nhưng thật sự nên lo lắng cho tương lai của , bao nhiêu đến nhân dân nhật báo của chúng cũng , tại cô nhận cơ hội mà quý trọng như ?"

Cố Nguyệt Hoài , cô ngước mắt lên, cô nghiêm túc : "Cảm ơn tổng biên tập dìu dắt, cho , thế nhưng con cần sống cho cuộc sống của chính , cố gắng vì cuộc sống của bản , xin phụ lòng bà."

Ngụy Lạc khuôn mặt trẻ trung của Cố Nguyệt Hoài, trong chớp mắt vẻ mặt bà hoảng hốt.

Người sống cần sống vì bản , cố gắng vì bản ? Là như ?

Một lúc lâu , Ngụy Lạc vẫn hồn , Cố Nguyệt Hoài gọi hai tiếng, con ngươi bà khẽ chớp, bà : "Được , chỉ là cấp của cô, cũng cô, quản nhiều như , chỉ hy vọng hối hận."

Cố Nguyệt Hoài bật , cô nghĩ đến cha già độc ở nhà, trêu ghẹo : "Bà thật sự , cầu còn ."

Đương nhiên tới lui, cô cũng cho rằng Ngụy Lạc sẽ coi trọng Cố Chí Phượng, hai thật sự xứng đôi.

Ngụy Lạc tức giận Cố Nguyệt Hoài, bà sẵng giọng : "Nói hưu vượn."

Cố Nguyệt Hoài chớp mắt, cô mong chờ : "Vậy tổng biên tập, chuyện trực đêm ở trường học với bà đó, bà thấy thế nào?"

Ngụy Lạc khẽ hừ: "Được , về , cho cô một suất, học thêm vài thứ cũng ."

"Cảm ơn tổng biên tập!" Cố Nguyệt Hoài cong môi , cô cảm ơn rời khỏi văn phòng.

Ngụy Lạc lắc đầu, bà nhớ tới giọng điệu bướng bỉnh nghiêm túc của Cố Nguyệt Hoài khi chuyện , tay cầm bút dừng , đáy mắt chứa cảm xúc hiểu , khiến khuôn mặt vốn buồn bã của càng thêm chua xót.

Cố Nguyệt Hoài trở về văn phòng, Vạn Thanh Lam đang chờ cô, chuẩn ngoài ăn trưa.

Vạn Thanh Lam kéo cánh tay cô, cô tủm tỉm : "Hôm nay để chúc mừng cô trở về, mời cô ăn mỳ thịt vụn, ? Cửa hàng đó gần cửa đơn vị của chúng , nhiều nguyên liệu."

Cố Nguyệt Hoài khẽ: "Được."

Hoàng Bân Bân vểnh tai , khỏi chỉ chóp mũi của : " thì ? ?"

Vạn Thanh Lam khịt mũi, vẻ mặt ghét bỏ: "Anh? Anh tự bỏ tiền mua!"

Hoàng Bân Bân thì thở dài, nhưng trong mắt khó nén ý , vui vẻ hớn hở theo hai .

Cố Nguyệt Hoài ngoái đầu Hoàng Bân Bân, sửng sốt, ngượng ngùng : "Làm ?"

"Không gì." Cố Nguyệt Hoài , thu hồi ánh mắt, cô liếc Vạn Thanh Lam bên cạnh, trong lòng cảm thấy buồn , quả nhiên chuyện tình cảm giống như uống nước ấm, nước lạnh tự , hai đều tình cảm với như cô và Yến Thiếu Ngu thật là chuyện may mắn của đời .

Mấy khỏi văn phòng, thì thấy một phụ nữ cách đó xa.

đội một cái mũ đầu, mặc áo bành tô màu đen, điều kiện gia đình vô cùng .

Vạn Thanh Lam nhịn thêm vài , cô còn phản ứng , phụ nữ ngẩng đầu qua đây. Đầu tiên bà sửng sốt, chợt nắm tay đến phía bọn họ, gương mặt bà vẻ căng thẳng.

 

Loading...