Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 377
Cập nhật lúc: 2025-03-07 05:55:47
Lượt xem: 673
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện thật hợp với lẽ tự nhiên, khi trúng đạn tình huống vô cùng nguy hiểm, dồn tất cả sự chú ý về phía địch, khi nhớ điều kỳ lạ duy nhất hẳn là nước mà dùng để rửa vết thương, mỗi một dùng nước đó để rửa vết thương cảm giác mát lạnh dễ chịu.
Lúc còn cho rằng do thời tiết lạnh nên khiến cho nước lạnh theo, bây giờ nhớ lúc gần Cố Nguyệt Hoài vẫn liên tục nhắc nhở , thêm cả việc lúc dùng nước để rửa vết thương vô cùng mát mẻ dễ chịu, điều càng thể hiện rõ nước mà cô đưa cho đặc biệt.
Đương nhiên, việc chỉ là , sẽ với ngoài.
Từ Xuyên Cốc lên, dáng ông cao lực lực khiến cho khác cảm giác bức bách.
Nguyệt
Ông bước đến mặt Yến Thiếu Ngu, đôi mắt hoa đào giống như nọ, trong mắt thoáng lên tia hoài niệm và đau lòng mà khó ai nhận , ông khẽ thở dài vỗ vai Yến Thiếu Ngu: "Cố gắng lên."
Yến Thiếu Ngu gật đầu, trả tài liệu , lúc tới cửa thì đầu Từ Xuyên Cốc vẫn luôn đó nảy giờ dõi mắt rời , môi mím chặt, hàng lông mày nhíu chặt cũng dần buông lỏng, giọng trong trẻo: "Cảm ơn, chú Từ."
Cách xưng hô "chú Từ" khiến cho Từ Xuyên Cốc dừng một chút, chợt đáy mắt ông giống như thêm chút ấm áp.
Yến Thiếu Ngu cảm ơn xong thèm đầu mà cất bước rời , giống như cách gọi thiết chỉ là ảo giác, để Từ Xuyên Cốc một ở đó ở dở , một lúc lâu mới mắng yêu một câu: "Thằng nhóc thối, vẫn y như hồi nhỏ."
Yến Thiếu Ngu sân huấn luyện rộng lớn, gió lạnh thấu xương gào thét, để cho tâm tình của bình tĩnh trở .
Anh ngước mắt lên bầu trời xanh thẳm và mây trắng, bỗng dưng thấy tiếng sóng biển mạnh mẽ đạp bờ, đôi mắt hoa đào đen như gỗ mun của khẽ chớp, mắt giống như xuất hiện một hình duyên dáng mảnh khảnh, môi còn nở một nụ nhẹ.
"Bíp…bíp…"
Một tiếng còi của trạm canh gác vang lên, đánh thức suy nghĩ của .
Đôi mắt hẹp dài của Yến Thiếu Ngu nheo , thờ dài chạy nhanh đến hướng trạm gác vang lên tiếng còi.
Tính toán thời gian, hẳn là lúc nhận thư của huyện Thanh An chứ?
*
Đêm giao thừa.
Cố Nguyệt Hoài dậy từ sớm, nhưng đó cô băm xong nhân của sủi cảo, chỉ còn chờ đến buổi tối thể cùng sum vầy gói sủi cảo.
Cô đơn vị, mới cầm lấy cọ vẽ, phát hiện một ánh mắt tức giận sang .
Cố Nguyệt Hoài vốn thèm để ý tới, nhưng chủ nhân của ánh mắt cố chấp, dường như nếu cô lên tiếng thì sẽ bỏ qua, cô thở dài, đầu về phía Vạn Thanh Lam: "Làm ? Có chuyện gì?"
Cô lên tiếng giống như chọc trúng tổ ong võ vẽ, Vạn Thanh Lam lải nhải kể một đống tội của Cố Nguyệt Hoài.
"Cố Nguyệt Hoài, cô đổi , là bạn nhất của cô ? Cho dù thể trở thành chị dâu của cô nhưng tình cảm của hai chúng cũng gì đổi nha, gần đây cô lơ là , là , xin phép nghỉ là xin phép ngay tức khắc, cũng cho ."
"Có cô bạn khác ? Có là cả của cô thích hơn đúng ?"
Vạn Thanh Lam xong thì tủi bĩu môi, tính tình vô cùng trẻ con.
Cố Nguyệt Hoài khẽ , đưa tay đẩy nhẹ cái trán của cô : "Vạn Thanh Lam, cô bao nhiêu tuổi hả?"
Vạn Thanh Lam bèn ôm lấy cánh tay của Cố Nguyệt Hoài, giống như là đang sướt mướt: " mặc kệ. quan tâm. Chúng quen lâu như , thể để đến vượt mặt chứ? chính là bạn nhất của cô, cô lòng đổi ."
Cố Nguyệt Hoài xoa xoa thái dương: "Người đến cũng thể dùng như , may là cô vẫn là biên tập viên."
Vạn Thanh Lam hừ hừ, thèm để tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-377.html.]
"Vốn dĩ mời cô đến nhà để đón giao thừa, nhưng mà cô đón giao thừa cùng với nhà, thế nên mới , hôm qua xin nghỉ là vì việc gấp." Giọng Cố Nguyệt Hoài nhỏ nhẹ, tùy tiện thêm vài câu xem như là giải thích.
Tính cách Vạn Thanh Lam , vẫn luôn xem cô là bạn bè, nhưng đối với cô khái niệm nào gọi là nhất.
Từ nhỏ cô cô độc một , trong nhà ba trai cũng từng bạn bè, hơn nữa khi trải qua tất cả chuyện ở kiếp , cho dù là bất kỳ ai cũng đều một loại tâm lý cảnh giác, cho nên đối với cô tất cả bạn bè đều giống .
Vốn tưởng rằng như thì Vạn Thanh Lam sẽ đồng ý ai ngờ, cô vui vẻ như điên: "Trải qua đêm giao thừa ? thể ?"
Cố Nguyệt Hoài nhướng mày, từ tốn : "Có thể nha."
Vạn Thanh Lam nhoẻn miệng , nhưng mà nụ của cô còn hiện rõ gương mặt thì khựng , bởi vì đó Cố Nguyệt Hoài tiếp một câu: "Là như thế , chuyện còn với cô, trai đối tượng ."
Mặt của Vạn Thanh Lam giật giật, tức giận : "Cô cố ý đúng ?"
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: "Chỉ là với cô một tiếng sợ tối nay cô qua đó sẽ ngại."
Không khí yên tĩnh thật lâu, gương mặt Vạn Thanh Lam mới thoải mái mà : "Cái gì mà ngại ngùng chứ? qua đó với danh nghĩa là bạn của cô thì liên quan gì đến trai cô ? Vì cô mời nên mới đó."
Cố Nguyệt Hoài cô một cái, do dự : "Được, khi tan chúng cùng về đó."
Vạn Thanh Lam khẽ thở dài một , đầu qua Hoàng Bân Bân : "Lão Hoàng, tối nay khi tan , thuận đường ghé qua nhà một chuyến nhắn với cha rằng tối nay ở nhà Nguyệt Hoài đón giao thừa nhé, cần đợi nhé."
Hoàng Bân Bân mím môi, sắc mặt vui lắm nhưng mà cuối cùng vẫn yên lặng gật đầu.
Đối với yêu cầu của Vạn Thanh Lam, thật sự cách nào để từ chối.
Cố Nguyệt Hoài dùng ánh mắt thông cảm Hoàng Bân Bân ở trong tình yêu hoặc là dũng cảm tiến lên bày tỏ, hoặc là giống như , lấy tư cách của một bảo vệ mà vẫn luôn ở bên cạnh Vạn Thanh Lam, còn cô thì mãi mãi thấy tâm ý của .
Một ngày bận rộn trôi qua.
Cố Nguyệt Hoài cất bản vẽ , sắp xếp bàn việc cho gọn gàng đó chuẩn xã cung ứng mua một ít đồ.
Vạn Thanh Lam cũng hào hứng, vui tươi hớn hở lẽo đẽo theo cô rời khỏi đơn vị.
Hoàng Bân Bân thấy hai xa, thở dài, đó cũng sắp xếp thứ về nhà.
Ở xã cung ứng.
Cố Nguyệt Hoài và Vạn Thanh Lam cửa thấy ngay Diêu Mỹ Lệ đang chuyện với khách hàng.
Hôm nay là đêm giao thừa, đến xã cung ứng cũng nhiều, những thứ cần mua cũng mua , đêm nay đều nhanh chóng về nhà để gói sủi cảo cùng với trong gia đình quanh quần bên cùng ăn mừng Tết Nguyên Đán.
Diêu Mỹ Lệ thấy hai họ đến thì niềm nở, giơ tay lên chào: "Nguyệt Hoài, Thanh Lam."
Cố Nguyệt Hoài khẽ : "Cô cứ việc của ."
Diêu Mỹ Lệ nở nụ , cúi đầu thì thầm vài câu với đồng nghiệp đó xoay về phía hai họ: "Sao giờ hai đến đây? Hôm nay là đêm giao thừa, tranh thủ về nhà sớm ?"
Cố Nguyệt Hoài quầy hàng đủ màu sặc sỡ, : "Vừa mới tan nên ghé qua đây để mua một ít đồ, dù cũng đón giao thừa mà thể sơ sài quá. Đến đây mua vài chai bia và một bình rượu đế còn kẹo, đậu phộng hạt dưa cũng gói cho một ít nhé."
Diêu Mỹ Lệ ngạc nhiên, bất ngờ liếc mắt Vạn Thanh Lam một cái: "Thanh lam, cô đến nhà của Nguyệt Hoài để đón giao thừa ?"
Vạn Thanh Lam hất cằm choàng tay ôm cánh tay của Cố Nguyệt Hoài : "Ừ, tay nghề của Nguyệt Hoài đỉnh, nấu cơm ngon, ở nhà cùng với cha và trai ăn cơm chuyện phiếm cũng bằng sang nhà Nguyệt Hoài, đều là trẻ tuổi cũng dễ chuyện hơn, đúng ?"