Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 397
Cập nhật lúc: 2025-03-07 14:03:20
Lượt xem: 715
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Kim An mấp máy môi, đầu với Hoàng Thịnh: "Còn xin lỗi?"
Hoàng Thịnh nhíu mày, Cố Đình Hoài và Cố Nguyệt Hoài với ánh mắt vô cùng chán ghét với giọng điệu bất mãn: "Anh năm, cần gì thế chứ? Anh xem quan tâm đến lời xin ? Nói thì ý nghĩa gì? Hơn nữa, Bạch Mân tự nguyện?"
Trong tâm nghĩ ác độc, cho dù đến mức , vẫn khiến Cố Đình Hoài khó chịu.
Lông mi dài của Cố Nguyệt Hoài khẽ chớp, khi Cố Đình Hoài kìm tay thì cô giơ tay, lấy thế sét đánh kịp bịt tai tát mạnh mặt Hoàng Thịnh. Cô trời sinh sức lớn, Hoàng Thịnh ăn tát lảo đảo ngã nhào xuống đất.
Cố Đình Hoài sững sờ một lát, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài chút vi diệu, em gái nhà thì thon thả mảnh mai nhưng sức lực lớn kinh .
Tống Kim An cũng kịp phản ứng, cũng chỉ khẽ nhíu mày Hoàng Thịnh chật vật chịu nổi mà gì.
"Cố Nguyệt Hoài! Cô chết!" Hoàng Thịnh chịu nổi cơn giận , hôm qua đè xuống đánh, nhưng vì thương gì nên thôi, nhưng hôm nay mặt nhiều như , cô quả thực là tự tìm đường chết!
Hoàng Thịnh giãy dụa lên, cũng quan tâm đến việc phủi bụi bặm , nhào về phía Cố Nguyệt Hoài với vẻ mặt dữ tợn.
"Hoàng Thịnh!" Tống Kim An túm lấy Hoàng Thịnh, giọng điệu vô cùng vui: "Hoàng Thịnh, đủ . Hôm nay em tới để xin , đến khoe khoang uy phong của , chẳng lẽ em thật sự báo những gì em ở đây về ?"
Khi câu cùng, giọng điệu của Tống Kim An trầm xuống, đó hạ giọng.
Anh và Hoàng Thịnh cùng lớn lên từ nhỏ,mặc dù thể so sánh quan hệ với Yến Thiếu Ngu, nhưng cũng là cái đuôi nhỏ của từ khi còn nhỏ. Với những tiếng năm gọi, sẽ quá mức tuyệt tình với Hoàng Thịnh, cũng may mà chuyện còn tới mức thể cứu vãn.
Hoàng Thịnh nghiến răng, trong lòng hận thể lột da Cố Nguyệt Hoài, nhưng khi mấy lời của Tống Kim An, cuối cùng cũng hành động quá khích nào nữa, chỉ cúi đầu lên tiếng. Về phần cái tát mặt khi nãy, bảo bỏ qua chuyện là thể nào, Cố Nguyệt Hoài, ba bốn lượt hỏng chuyện của , sớm muộn gì cũng sẽ đối phó cô.
Nghĩ như , Hoàng Thịnh cắn chặt quai hàm, đôi mắt tối sầm nặng nề, thậm chí còn mơ hồ sát khí.
Tống Kim An thở dài, thể gì Hoàng Thịnh, cũng cảm thấy bất lực.
Nguyệt
Anh nhắm mắt , với Cố Nguyệt Hoài bằng giọng khàn khàn: "Xin , thật sự xin ."
Lúc , Bạch Mân bước khỏi nhà, lưng Cố Đình Hoài về Hoàng Thịnh bằng ánh mắt lạnh lùng, thản nhiên liếc qua Tống Kim An, còn nửa phần dáng vẻ khiếp đảm ngày xưa.
Giọng cô bình tĩnh: "Các , chúng nước giếng phạm nước sông, đừng tới nữa."
"Hoàng Thịnh, quên chuyện , buông tha cho bản , cũng bỏ qua cho . Sau chúng sẽ là dưng, một câu từng với , mỗi thấy , đều cảm thấy vô cùng buồn nôn."
Bạch Mân cố nén chán ghét lời , khiến sát ý trong mắt Hoàng Thịnh càng sâu.
Hai phụ nữ rẻ mạt , sớm muộn cũng một ngày, sẽ khiến cho hai bọn họ sống , c.h.ế.t xong!
Đây là đầu tiên Tống Kim An thấy Bạch Mân, cúi về phía đang , giọng chân thành tha thiết mà thành khẩn: "Đồng chí Bạch, Hoàng Thịnh một tiếng vô cùng xin với cô, nếu gì cần thì xin đừng khách khí."
Cố Nguyệt Hoài lạnh lùng một tiếng, cho dù Tống Kim An thiện lương, nhưng thực chất bên trong cũng lộ sự kiêu ngạo của con cháu thế gia trong xương.
Khi gặp điều gì đó, phản ứng đầu tiên của là xin , và phản ứng thứ hai của là sử dụng vật chất để bù đắp cho nạn nhân.
Giọng của cô chút lạnh lùng: "Cút , đang yên đang lành, một ngày các phá hủy."
Nói xong, cô đóng sầm cửa , chặn Tống Kim An á khẩu nên lời, cũng chặn ánh mắt tràn đầy hận ý và sỉ nhục của Hoàng Thịnh . Cô nghĩ trải qua chuyện , giữa và Tống Kim An sẽ sinh cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-397.html.]
Ngay khi cánh cửa đóng , Bạch Mân tựa như rút hết sức lực, giường đặt gần lò sưởi một lời.
Cố Đình Hoài bên cạnh Bạch Mân, thấy cô hứng thú thì khỏi mỉm , đưa tay véo má cô : "Được , mau ăn cơm, hôm nay là ngày lành chúng đăng ký, em vui ?"
Bạch Mân ảnh hưởng một chút nào, khỏi một tiếng: "Vui vẻ."
Cố Nguyệt Hoài ăn vài miếng đồ ăn Bạch Mân nấu, tán dương: "Tay nghề của chị dâu em , khi cơ hội, chúng thể cùng mở một nhà hàng, nhất định sẽ kiếm tiền. Lúc mà, cả hưởng lộc ăn ."
Nghe cô , Bạch Mân che miệng một tiếng: "Nào khoa trương như ?"
Mọi , chẳng mấy chốc quên chuyện Hoàng Thịnh và Tống Kim An đầu.
Sau khi ăn sáng xong, ba bọn họ đến công xã Hoàng Oanh.
Bọn họ sẽ đến Nhật Báo Quần Chúng để đăng giấy chứng minh đoạn tuyệt quan hệ , đó đưa tuyên bố thông báo xem như giải quyết quan hệ với nhà họ Bạch, cho dù nhà họ Bạch tới cửa thì cũng thể cái gì mấy minh chứng .
Từ đại đội sản xuất Đạo Lao Tử đến công xã cũng xa lắm, bao lâu đến Nhật Báo Quần Chúng.
Hôm nay bọn họ đến sớm, nhiều còn tới.
Cố Nguyệt Hoài phụ trách vấn đề đăng báo, ngược Vạn Thanh Lam thể, nhưng mà cô còn tới nên Cố Đình Hoài và Bạch Mân ở bên cạnh đợi một chút. Thật cũng chờ quá lâu, nhưng mà hôm nay Vạn Thanh Lam lạ.
Dường như cô lơ đãng, lúc đeo túi xách cô cũng thấy Cố Đình Hoài và Bạch Mân ở bên cạnh.
"Thanh Lam? Thanh Lam?" Cố Nguyệt Hoài hô lên hai tiếng, nhưng phản ứng chút nào.
Vạn Thanh Lam xuống bàn việc của , đưa tay chống cằm, dáng vẻ bối rối, đang suy nghĩ gì.
"Thanh Lam?" Cố Nguyệt Hoài kêu một tiếng, cô nhíu mày, khẽ đẩy Vạn Thanh Lam một cái khiến cô giật , giống như lấy tinh thần: "Cái gì, chuyện gì ? Nguyệt Hoài? Cô tới ?"
Cố Nguyệt Hoài Vạn Thanh Lam, lông mày nhướng lên, lên tiếng.
Vạn Thanh Lam né tránh khỏi ánh mắt thẳng thắn của Cố Nguyệt Hoài, ha hả: "Cô, cô như gì?"
Cô đầu vội vàng lấy sổ ghi chép cúi đầu giả vờ bản thảo, đồng thời giơ mặt khác của cuốn sổ lên để chặn ánh mắt của Cố Nguyệt Hoài , dáng vẻ chột .
Cố Nguyệt Hoài cũng hỏi đến ngọn nguồn, cô liếc qua vị trí việc của Hoàng Bân Bân, chung cũng đoán một chút.
Cuộc sống của Vạn Thanh Lam đơn giản, chuyện thể cho cô tâm sự nặng nề nhiều, Hoàng Bân Bân là một trong đó.
Anh và Vạn Thanh Lam quen nhiều năm như , tình cảm bình thường. Hẳn là bây giờ nâng cấp mối quan hệ hữu nghị lên một chút, nhưng Vạn Thanh Lam nhất thời tiếp thu , chuyện cũng bình thường, xem cũng cô tình cảm với Hoàng Bân Bân.
Cố Nguyệt Hoài hỏi nhiều, chỉ : "Thanh Lam, chuyện nhờ cô giúp một chút."
Vạn Thanh Lam vèo một cái ngẩng đầu lên, tò mò : "Giúp? thể gì giúp cô? Cô ."
Cố Nguyệt Hoài chỉ Cố Đình Hoài và Bạch Mân ở bên cạnh, Vạn Thanh Lam sang sửng sốt một lát, đó mới nhớ tới dáng vẻ mới mất hồn, mơ mơ màng màng, nhất thời đỏ bừng cả mặt.