Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 431
Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:14:51
Lượt xem: 780
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Con ngươi của Tống Kim An co rụt , hai tay tự chủ siết chặt , hỏi: "Chẳng lẽ bởi vì chuyện của nhà họ Yến ?"
Anh nhận thư cho nên mới đến đây. Ở trong thư, cha của rằng chuyện của nhà họ Yến kết luận nên bảo về nhà một chuyến.
Khi nhà họ Yến xảy chuyện, lo lắng khó chịu hơn bất kỳ ai khác. Anh và Yến Thiếu Ngu cùng lớn lên từ bé nên tất nhiên là tình cảm giữa bọn họ hơn nhiều so với ngoài. Nhà họ Tống ảnh hưởng nên giang tay giúp đỡ cũng là chuyện đương nhiên.
mà mơ hồ phát giác chuyện nhà họ Yến sụp đổ cũng là đơn giản như . Hình như cha của nhúng tay trong sự việc .
"Nhà họ Yến?" Thạch Bác sững sờ, chợt khổ một tiếng. Chủ tịch tỉnh vì gọi tới đây mà từ bất cứ thủ đoạn nào cả.
Bây giờ, nhà họ Yến là một bãi mìn thể chạm đến ở trong mắt và chẳng ai tình nguyện dính líu chuyện cả. Tuy nhiên, cũng rõ Tống Kim An là một tình nghĩa, dành nhiều tình cảm cho nhà họ Yến và luôn lợi dụng quyền lực trong nhà để hỗ trợ bọn họ.
Đáng tiếc là sự sụp đổ của nhà họ Yến là kết quả từ áp lực của nhiều ông lớn khác , bản nhà họ Tống cũng là một bên cầm d.a.o thì thể giúp cái gì cơ chứ?
"Kim An, em quá ngây thơ ." Thạch Bác lắc đầu giễu cợt, quá nhiều về nhà họ Yến nên lảng sang chuyện khác: "Trên thực tế, chủ tịch gọi em về đây là chuyện quan trọng cần em tới , chỉ em mới thể . Đồng chí Cố ở bên cạnh em chính là một cái bẫy. Đợi chút nữa, sẽ đưa cô rời khỏi đây. Về phần của em, em cũng đừng gặp cô nữa."
Tống Kim An tỏ vẻ khó hiểu hỏi: "Anh Thạch Bác, cuối cùng là đang cái gì ? Ngay cả một câu mà em cũng hiểu! Em thể cứ như mà mặc kệ đồng chí Cố , cô giúp em bình yên vô sự đến tỉnh H thì em thể một tiểu nhân bội bạc chứ?"
Thạch Bác dừng một chút, vẻ mặt của nghiêm túc : "Em suy nghĩ như thế nào cũng quan trọng. Đây là yêu cầu của chủ tịch tỉnh."
"Cha của em ? Không là ông ... Cuối cùng là đang cái gì ?" Tống Kim An chỉ cảm thấy đau đầu, trong lòng xuất hiện sự bất an, luôn cảm giác bản nên cứ như mà đến tỉnh H và bỏ chạy khỏi đây.
Nghĩ như , Tống Kim An vòng qua Thạch Bác, chuẩn xuống lầu đưa Cố Nguyệt Hoài rời khỏi khuôn viên thành ủy .
Thạch Bác dùng sức đẩy một cái, Tống Kim An lảo đảo một cái té ngã lên chiếc giường ở lưng. Thạch Bác yên lặng một cái, chợt khỏi căn phòng dành cho khách, yên tâm thoải mái khép cửa phòng , thuận tay dùng chìa khoá khóa trái cánh cửa.
"Làm cái gì ? Thạch Bác! Thả em ngoài! Lập tức thả em ngoài!" Tống Kim An ở bên trong sức kéo mạnh cánh cửa, đáng tiếc là cánh cửa hề di chuyển. Anh gắt gỏng đến cực điểm, đó hung hăng đá mạnh hai cái.
Thạch Bác mím môi, bình tĩnh : "Kim An, chờ đưa đồng chí Cố rời khỏi đây, đó sẽ thả em ngoài."
Dứt lời, Tống Kim An ở bên trong cánh cửa thấy tiếng bước chân từ từ xa dần của Thạch Bác.
"Thạch Bác!" Tống Kim An đập cửa rầm rầm, đầu mở cửa sổ, nhưng Thạch Bác chuẩn sẵn từ lâu, cửa sổ đóng kín, căn bản là mở . Anh tiếp tục nghiến răng nghiến lợi đạp hai cái, chợt chán nản phịch xuống đất.
Tống Kim An đất, hai tay ôm đầu, dám tới nét mặt của Cố Nguyệt Hoài rời khỏi khuôn viên thành ủy.
Rõ ràng là đồng ý với cô , nhưng ngay cả một chuyện mà cũng . Vốn dĩ cô chán ghét , nếu như cô câu mời cô khỏi đây từ miệng của Thạch Bác, chắc chắn là cô sẽ nghĩ là một giữ lời và vô tình vô nghĩa.
Vì đến nông nỗi cơ chứ? Anh chỉ là cải thiện mối quan hệ với cô, cho dù là bạn bè bình thường cũng , vì chứ!
Đây là thứ hai từ nhỏ đến lớn Tống Kim An cảm nhận cảm giác bất lực, đầu tiên chính là lúc nhà họ Yến xảy chuyện.
Ở lầu, Cố Nguyệt Hoài đang ở ghế sô pha, vẻ mặt yên tĩnh chờ đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-431.html.]
Một lát , tiếng bước chân xuống lầu, đuôi lông mày của cô nhướng lên, cô ngẩng đầu về phía đang bước tới. Khi thấy đó là Thạch Bác, đáy mắt của cô xuất hiện sự hiểu rõ, xem cuối cùng là phận bình thường của cô lọt mắt xanh của Tống Lâm nên tiếp theo là tiết mục tiễn khách ?
Cố Nguyệt Hoài thở dài một tiếng. Vốn dĩ là cô ở khuôn viên thành ủy để điều tra thêm một chút về chuyện của Tống Lâm, đáng tiếc.
Chỉ hy vọng là Tống Kim An phụ lòng nhờ vả của cô mà giải quyết sự việc ở thành phố Phong. Bằng , xưởng Lưu Ly và con trai Mặt Sẹo kiểu gì cũng sẽ gây một chút phiền phức cho cô và Hình Kiện, mà thứ cô ghét nhất chính là phiền phức.
Trong lòng của Cố Nguyệt Hoài đang suy tư, nhưng cơ thể hề dừng , cô thẳng lên, đợi cho Thạch Bác kịp mở miệng ngay: “Có vẻ như thanh niên trí thức Tống việc, quấy rầy nữa."
Nói xong, cô xoay về phía cửa, Thạch Bác một màn biểu diễn của cô cho sững sờ một lúc lâu. Thấy cửa, nhấc chân lên vội đuổi theo hai bước, gọi: "Đồng chí Cố, chờ một chút!"
Cố Nguyệt Hoài đầu , nét mặt bình thản, cô cũng hề một chút khó xử tức giận nào khi ép buộc rời .
Thạch Bác quan sát Cố Nguyệt Hoài, trong lòng khẽ rùng . Con thật sự trông giống như một bình thường từ nông thôn lên đây. Bất kể là dung mạo, khí chất sức chịu đựng đều giống với bình thường. Nếu như cô xuất thì chuyện gì sẽ xảy với những khác đây?
Giờ phút , Thạch Bác cũng khó tránh khỏi sẽ cảm thấy đáng tiếc Cố Nguyệt Hoài, nhưng ít sự việc sắp đặt sẵn mà chẳng thể đổi .
Trên mặt của nở nụ khách sáo, móc một phong bì đưa cho Cố Nguyệt Hoài, : "Đồng chí Cố, hôm nay Kim An thật sự chút chuyện quan trọng cần . Hai ngày , em rảnh cùng với cô. Nếu cô chuẩn rời , thì cũng giữ cô quá lâu. Cái , xin cô nhận lấy cho. Kim An rằng dọc đường , cô giúp đỡ em ít, đây là chuyện nên ."
Cố Nguyệt Hoài híp mắt quan sát phong bì mà Thạch Bác đưa tới. Dựa độ dày , xem bọn họ tay hào phóng.
Cô khẽ một tiếng, nhận lấy phong bì giương lên, : "Vậy thì cám ơn."
Dứt lời, cô cũng đầu mà bỏ . Thạch Bác tại chỗ, quan sát cô rời khỏi khuôn viên thành ủy. Sau đó, cô leo lên xe buýt. Mãi cho đến khi còn thấy cô nữa, mới thở phào nhẹ nhõm. Cũng may cô là thích dây dưa.
Có điều, việc cô nhận lấy phong bì nhanh nhẹn gọn gàng như ngoài dự đoán của . Anh còn tưởng rằng một cô gái như sẽ tính cách kiêu ngạo, cô sẽ cảm thấy lấy tiền sỉ nhục , nên cô sẽ từ chối và cũng chửi ầm lên, ngờ rằng...
Thạch Bác lắc đầu, xoay lầu nhỏ.
Lúc cửa, thấy dì Lý bưng đồ ăn . Bà nghi ngờ quan sát hai bên một chút hỏi: "Thư ký Thạch, đồng chí Cố ? Cơm nấu xong , cô ?"
Thạch Bác thản nhiên : "Cô việc nên , sẽ gọi Kim An xuống ăn cơm."
Nói xong, cũng mặc kệ dì Lý mà lên lầu.
Dì Lý thất vọng, nhỏ giọng một câu: "Còn tưởng rằng Kim An đưa bạn gái về nhà, haizz."
Vốn dĩ Thạch Bác cho rằng sẽ tiếng đập cửa như điên của Tống Kim An. Ai ngờ lúc lên yên tĩnh như thế, xung quanh yên tĩnh chút quỷ dị. Anh nghi ngờ một chút mở cánh cửa phòng , trông thấy Tống Kim An đang ôm đầu và yên như một con rối.
"Em thật sự tình cảm với phụ nữ đó ?" Thạch Bác cau chặt mày , vẻ mặt cũng trở nên nặng nề hơn.
Tống Kim An nhúc nhích, cũng ý định trả lời câu hỏi của Thạch Bác.
Nhìn thấy dáng vẻ của , Thạch Bác chút lo lắng. Sau khi tới gần, vỗ nhẹ vai của Tống Kim An, trầm giọng : "Thôi . Anh thành thật cho em , thật chủ tịch tỉnh thư gọi em về đây là để em xem mắt."
Nguyệt