Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 439

Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:18:04
Lượt xem: 696

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Yến Thiếu Ngu rời khỏi ký túc xá đến một góc vắng vẻ, động tác vội vàng mở phong thư , thật nội dung bức thư tổng kết chỉ một câu: Thiếu Ngu, chúc mừng năm mới, em đến Hoài Hải Thị, gặp , trả lời càng nhanh càng .

Ngón tay thon dài của nắm chặt lá thư, những dòng chữ ở đó, vẻ mặt đầu tiên là chút ngạc nhiên đó chút vui mừng.

Yến Thiếu Ngu mím chặt môi, siết chặt lá thư nhanh chóng xoay sải bước về phía phòng việc của thủ trưởng.

Anh gõ của, giọng của Từ Xuyên Cốc từ bên trong truyền : “Mời !”

Sau khi bước , tiên Yến Thiếu Ngu chào Từ Xuyên Cốc theo tiêu chuẩn quân đội, đó dùng giọng lạnh lùng mục đích đến : “Báo cáo thủ trưởng, đối tượng của cháu đến thăm, mong chú thể cho cháu một tờ giấy quân khu.”

“Đối tượng ?” Từ Xuyên Cốc đặt lá thư trong tay xuống, vẻ mặt của ông ngạc nhiên về phía Yến Thiếu Ngu.

Ông dậy Yến Thiếu Ngu từ xuống vài , trong lòng thầm nghĩ, thằng nhóc lớn lên bề ngoài càng ngày càng hấp dẫn khác, đối tượng cũng là chuyện bình thường, chẳng qua, nếu như là một cô gái nhà thế gia ở thủ đô thì cần nghĩ cặn kẽ một chút.

Đương nhiên ông sẽ những điều , chỉ tò mò hỏi: “Cháu đối tượng khi nào?”

Yến Thiếu Ngu mím chặt môi, mắt thẳng hề ý định giải thích sự tò mò của Từ Xuyên Cốc.

Từ Xuyên Cốc cảm thấy thú vị, suy nghĩ một lúc : “Đối tượng của cháu đến Hoài Hải Thị ?”

Nhắc đến chuyện , gương mặt trai từ đến nay đều biểu cảm của Yến Thiếu Ngu lộ một chút dịu dàng, ừ một tiếng.

Từ Xuyên Cốc thấy thì càng ngạc nhiên hơn, càng thấy tò mò với cô gái thể thu phục Yến Thiếu Ngu, ông suy nghĩ một chút : “Quân khu của chúng dễ , ngày mai chú đến Hoài Hải Thị, cháu thể cùng chú.”

Yến Thiếu Ngu bỗng nhiên hỏi: “Đến Hoài Hải Thị?”

Từ Xuyên Cốc thu nụ mặt, giọng trầm xuống: “Bí thư tỉnh ủy Bạch Kính mới đến tỉnh H nhậm chức, thành phố tổ chức một buổi giao lưu, Tống Lâm gửi thư mời chú đến tham gia, hừ, đến ý .”

Lúc chuyện với Yến Thiếu Ngu, Từ Xuyên Cốc giấu giếm tí gì, hiển nhiên ông ấn tượng với Tống Lâm.

Đối với đề tài Từ Xuyên Cốc cũng nhiều: “Vừa ngày mai cháu thể cùng chú, chú cũng thể nhân tiện thấy đối tượng của cháu ?”

Yến Thiếu Ngu nghĩ đến trong thư Cố Nguyệt Hoài ghi địa chỉ thì chút do dự : “Được.”

Từ Xuyên Cốc giơ tay lên vỗ nhẹ vai Yến Thiếu Ngu, đối với trai trẻ ưu tú , tâm trạng của ông phức tạp, ông cảm thán : “Vậy là , nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, trong thời gian cháu quá căng thẳng.”

Trong trại huấn luyện tân binh, ai liều mạng bằng .

Nguyệt

Yến Thiếu Ngu chuyện, đôi mắt đen nháy của lộ vẻ hờ hững, liều mạng thì sống thế nào?

*

Hoài Hải Thị, nhà khách một.

Buổi tối Cố Nguyệt Hoài rảnh rỗi nên gian Tu Di việc một lát, dù chẳng bao lâu nữa của cả thành phố cần cô nuôi sống, trồng nhiều loại lương thực thì cung ứng , chờ trở xây nhà, một căn nhà riêng sẽ dễ việc hơn.

Tốc độ dòng chảy trong gian Tu Di thần kỳ, cách đúng đắn là trồng nhiều loại lương thực hơn.

Nếu như cô thể thông qua chợ đen tích góp một phần của cải thì chờ đến thời đại cải cách mở cửa, cô nhất định sẽ nắm bắt thời cơ, lợi dụng khối tài sản trong tay để bộc lộ tài năng, trở thành bà chủ lớn mà chỉ cần động tay cũng thể rung chuyển nền kinh tế thị trường!

Sau khi sống một đời, cô rõ tầm quan trọng của tiền bạc và quyền lực, tạm thời thể tiếp xúc với quyền lực, nhưng nắm chắc tiền bạc ở trong tay.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-439.html.]

Cố Nguyệt Hoài dọn dẹp gian Tu Di một lượt, thấy lương thực chất đống trong ngôi nhà tranh, cô hài lòng gật đầu.

Cô chuẩn bán lương thực thô, dù chỉ mỗi việc trong gian, khối lượng công việc quá lớn, tuy rằng bây giờ thêm một con bò nhưng còn lâu nữa bò con mới thể việc một , nếu tự phơi và xay gạo nhất định cô sẽ mệt chết.

Lương thực thô thì phiền phức như , đến lúc đó đến Phong Thị thuê một cái kho ném lương thực thô đó bảo Hình Kiện dẫn đến lấy, còn gã tình nguyện tốn công là bán lương thực thô, cô đều tôn trọng, chỉ cần đúng thời hạn nộp tiền kiếm lên là .

Sau khi thành công việc, Cố Nguyệt Hoài xuống phòng tắm rửa mặt, về phòng nghỉ ngơi.

Ngày hôm lúc Cố Nguyệt Hoài tỉnh dậy bên ngoài tuyết rơi, những bông tuyết bay bay rơi ngừng, mặt đất phủ một lớp màu trắng, mặc áo bông đường, thỉnh thoảng đưa tay lên xoa đôi tai đỏ bừng vì lạnh.

Nhiệt độ ở Hoài Hải Thị vốn thấp, tuyết rơi trời càng lạnh kinh .

Cố Nguyệt Hoài bàn hà một , ngay lập tức sương trắng mờ mắt cô, cô uống một ngụm nước giếng gian ở trong cốc, tuy cũng độ ấm, nhưng nước giếng ngọt ngào lục phủ ngũ tạng, mang theo một chút ấm áp.

Bên ngoài tuyết rơi cô cũng lười ngoài nên ở trong phòng ăn bánh bao.

Trong nháy mắt đến hai giờ chiều.

Cố Nguyệt Hoài ước lượng cách, chuẩn thu dọn đồ đạc lên đường, nhưng cô còn kịp cửa thì của gõ, ánh mắt của cô sáng lên, nhất định là Yến Thiếu Ngu trả lời!

Cố Nguyệt Hoài tới cửa, mở cửa thì một bộ quân trang thẳng tắp đập mắt.

Cô ngẩn , ngước mắt lên thì bắt gặp đôi mắt đào hoa quen thuộc.

Yến Thiếu Ngu Cố Nguyệt Hoài, sự thờ ơ và ngang ngược biến mất, giọng ôn nhu: “Anh đến .”

Đôi mắt trong veo của Cố Nguyệt Hoài đỏ ửng, cô lập tức mỉm để ý đang ở cửa chạy đến dang hai tay ôm lấy vòng eo săn chắc của , áp mặt vị trí trái tim , cảnh nhận nhịp tim đập nhẹ của .

Giọng của cô nghẹn ngào: “Em lo lắng cho , cũng nhớ .”

Yến Thiếu Ngu cứng đờ, cảm giác cơ thể cứng ngắc, nhịp tim đập thình thịch, ngửi thấy mùi hương cỏ cây độc đáo của Cố Nguyệt Hoài, mím nhẹ môi, cũng giơ tay lên ôm lấy cô, nhẹ giọng : “Anh , cũng nhớ em.”

Anh nhắm mắt , quan tâm đến ánh mắt của kẻ .

Cuối cùng Cố Nguyệt Hoài cũng kịp phản ứng, cô kéo Yến Thiếu Ngu phòng đồng thời đóng sầm cửa .

Người ngang qua , khỏi lẩm bẩm: “Hai kết hôn ? Đã đăng ký ?”

Cố Nguyệt Hoài thấy Yến Thiếu Ngu bình an vô sự, tâm trạng căng thẳng cũng thả lỏng, lông mày cong cong, tâm trạng , cô kéo đến bên giường xuống, tiện tay đưa cho một cốc nước: “Bên ngoài lạnh lắm ?”

Yến Thiếu Ngu rũ mắt nước trong cốc, trong mắt hiện lên một tia sáng khó hiểu.

Anh uống hai ngụm, vị ngọt đọng trong miệng, điều cũng một nữa xác nhận suy nghĩ của , nước chắc chắn vấn đề, khả năng liên quan đến chuyện bí mật nào đó, nếu cô cũng sẽ che giấu nguồn gốc, chỉ bảo mang theo bên .

Yến Thiếu Ngu giơ tay lên chạm má Cố Nguyệt Hoài, lắc đầu : “Trời lạnh.”

Mặc kệ cô bí mật gì cũng sẽ tìm hiểu đến rận cùng, nếu như cô thì tự nhiên sẽ .

Khóe môi Cố Nguyệt Hoài cong lên, cầm lấy một cái khăn mặt, lau nước tóc của Yến Thiếu Ngu, vết nước lạnh khiến cho mặt mày của lạnh như đao, nhưng mái tóc đen rối bù khiến trông lười biếng.

 

Loading...