Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 464
Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:37:52
Lượt xem: 683
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Nguyệt Hoài lấy mấy quả trứng gà, cô chuẩn qua nhà hàng xóm.
Cô vất vả lắm mới đến đây một chuyến, dù cũng lên núi bẫy thỏ, xuống biển bắt hải sản đúng ? Thế nhưng nếu cần dẫn theo kinh nghiệm, nếu cô một , thậm chí còn nhận hết các loại hải sản.
Cố Nguyệt Hoài mang trứng gà, gõ cửa từng nhà, họ mở cửa thì cô đưa cho họ hai quả trứng gà, trò chuyện với họ vài câu. Chỉ chốc lát , cô trở thành các chị dâu chào đón nhất trong ký túc xá tạm thời dành cho .
Mọi tụ tập trò chuyện cùng , phụ nữ sáng nay chuyện phiếm với Cố Nguyệt Hoài bỗng : " lúc hôm nay tụ họp với , bằng chúng biển bắt hải sản, buổi tối về nướng trong sân ăn?"
Một câu trúng mục đích, Cố Nguyệt Hoài hùa theo: "Ý kiến của chị dâu Thành tồi."
Chị dâu Thành tên thật là Lý Quốc Khánh, chồng tên Thành Cương, là một binh lính cũ của quân đoàn một lẻ tám, nhập ngũ sáu năm. Hàng năm chị dâu Thành đều đến ký túc xá cho nhà ở vài ngày, bà cũng là địa phương thành phố Hoài Hải, là một phụ nữ đánh cá lớn lên ở bờ biển.
Vào đông nên ngoài lạnh, thích hợp để bắt hải sản, nhưng chị dâu Thành kinh nghiệm như , chắc chắn sẽ tay về.
Cố Nguyệt Hoài : "Đã bắt hải sản , là các chị dâu dẫn em lên núi , chúng đặt bẫy, chừng thể bẫy hai con thỏ? Như buổi tối chúng sẽ thêm món, thịt thỏ nướng, vàng óng ánh, mùi thơm phức."
Cô dứt lời, chỉ miêu tả như mà mấy phụ nữ đều nhịn l.i.ế.m môi.
Với tình thế bây giờ, cuộc sống của đều khó khăn, ngày thường ăn no là dễ dàng, huống chi là ăn thịt.
Chị dâu Thành lớn tuổi, tính tình lanh lẹ, Cố Nguyệt Hoài , bà vỗ đùi : "Được, chờ chị lấy dụng cụ, lúc rảnh rỗi chồng chị từng dẫn chị lên núi hai , chị đều dùng những dụng cụ đó."
Bà nhanh chóng lấy một cái kẹp sắt và một cuộn dây thừng trong nhà , đó gọi Cố Nguyệt Hoài đến xem, khó xử : "Đây đều là bẫy thỏ, thế nhưng chị lương thực, cái gì mồi, thỏ thể mắc bẫy ?"
Mấy phụ nữ thì đều thất vọng như bóng cao su xì .
Nguyệt
Cố Nguyệt Hoài khẽ: "Khéo quá, lúc em đến đây mang theo một ít lương thực ở quê nhà, mấy chị dâu đợi em, em về phòng lấy, hy vọng tối nay chúng thể ăn thịt."
Nói xong, cô chạy lên tầng ba.
Chị dâu Thành hí hoáy dụng cụ bẫy thỏ, bà thở dài : "Tiểu Cố là tồi, đầu đến cho trứng gà, bây giờ trứng gà đắt, em là thể quen , sẽ đối xử với em hơn."
Mấy phụ nữ thì vội gật đầu: " , hai quả trứng gà, cũng nỡ ăn, định khi nào về thì nướng cho mấy đứa nhỏ ăn, bây giờ thiếu lương thực, trong nhà cũng ăn đủ no. Nếu vì chuyện , cũng đến đây thăm ."
Nói xong, mấy đều nhịn thở dài.
Người nhà của bộ đội đến thăm ăn miễn phí, thật bọn họ đều là địa phương, cần tốn tiền xe, trong quân đoàn cũng tiết kiệm đồ ăn cho các con ở nhà, hai quả trứng gà xem như một món quà to lớn.
Chị dâu Thành lắc đầu, chuyện, chỉ chốc lát , Cố Nguyệt Hoài cầm một túi da trâu xuống.
"Chị dâu xem, lương thực ?" Cố Nguyệt Hoài mở , hạt thóc vẫn còn vỏ trong túi da hiện lên trong mắt , hạt thóc căng mẩy, là thu hoạch từ ruộng màu mỡ.
Chị dâu Thành ngạc nhiên: "Dùng lương thực tinh để bẫy thỏ?"
Trong chớp mắt, ánh mắt Cố Nguyệt Hoài đều đổi, lấy trứng gà lôi kéo quen với họ là một hành động hào phóng, nhưng bây giờ lấy lương thực tinh để bẫy thỏ, hành vi khác gì ăn tiêu hoang phí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-464.html.]
Đương nhiên Cố Nguyệt Hoài sự phức tạp trong mắt bọn họ, cô một khác thường, vì thế bèn cúi đầu : "Mấy chị dâu thôi, bạn trai em là một nhớ nhà, năm ngoái trong đội chia lương thực nên em lấy một bọc nhỏ, nghĩ rằng mang đến đây để cho bạn trai em thể thấy lương thực ở quê hàng ngày, coi như là cái để cho nhớ đúng ?"
Cố Nguyệt Hoài xong, cô giả bộ lau khóe mắt ướt át: "Lần em đến đây, thấy gầy nhiều, em đau lòng! Không mua thịt, thì thể dùng lương thực để bẫy hai con thỏ, bồi bổ cơ thể cho , nấu cho một bữa cơm ngon ?"
Cố Nguyệt Hoài biểu hiện là một cô vợ sắp cưới đau lòng cho đàn ông của chân thật, hai chị dâu tình cảm nhịn nức nở, họ còn vỗ vai cô an ủi.
Trong mắt chị dâu Thành cũng nước, bà : "Em thật là lòng, ngoại hình xinh , còn quan tâm khác, chồng em thể lấy em, thật sự là do tổ tiên phù hộ, , hôm nay chị bẫy thỏ! Đi thôi!"
Dứt lời, chị dâu Thành cầm dụng cụ, là đầu tàu .
Mấy họ đều là nhà của quân nhân, nhưng khi khỏi quân khu vẫn kiểm tra, cũng may là quen mặt, khi thông báo một tiếng thì mấy họ lên núi, ngọn núi đảo quá cao, nhưng hai ngày tuyết rơi nên đường núi trơn.
Cũng may mấy phụ nữ cũng phụ nữ õng ẹo trong thành phố, bọn họ nhổ cỏ khô mọc thành bụi, thẳng trong núi.
Quả nhiên chị dâu Thành kinh nghiệm, bà theo dấu chân thỏ, nhanh chóng tìm hang thỏ, bà để dụng cụ cửa hang thỏ, rải mấy hạt thóc lên, chỉ chờ con thỏ béo phì rơi bẫy.
Chị dâu Thành phủi tay: "Được ! Buổi tối chúng trở về từ bờ biển đến xem."
Cố Nguyệt Hoài cong môi, cô vị trí đặt dụng cụ, chỉ chờ tìm cơ hội lên núi .
Xuống núi, chị dâu Thành ngựa quen đường cũ dẫn Cố Nguyệt Hoài bờ biển.
Mặt biển màu xanh trong như gương, nhưng gợn sóng, gió biển thổi mặt, mang theo thở riêng biệt của biển cả.
Cố Nguyệt Hoài biển xanh thẳm, môi đỏ mọng cong lên, cô chỉ cảm thấy lòng trống trải, cảm giác bản nhỏ bé so với đất trời.
Lúc , chị dâu Thành bờ cát vẫy tay với cô: "Tiểu Cố, mau tới đây, ở đây con sò to!"
"Vâng! Em đến đây!" Cố Nguyệt Hoài , cô chạy qua, quả nhiên thấy một con sò béo mập mạp bờ cát vàng óng, cô ngẩng đầu chị dâu Thành, bà : "Còn ngây ngốc gì nữa, mau nhặt bỏ thùng ."
Bà đây là đầu tiên Cố Nguyệt Hoài bắt hải sản, thấy mới mẻ, lúc tìm thì gọi cô đến nhặt.
Trong lòng Cố Nguyệt Hoài ấm áp, cô gật đầu : "Vâng!"
Chỉ trong một buổi chiều, Cố Nguyệt Hoài theo chị dâu Thành nhặt ít hải sản, hàu, sò, còn một chuỗi rong biển dài, mấy cùng hiệp lực, cái thùng nhanh chóng đầy ắp.
Chị dâu Thành thấy thành quả, bà : "Hôm nay khá may mắn, buổi tối cũng mùi vị hơn."
Không ngày cũng bắt hải sản thắng lợi trở về, đôi khi còn bắt một con sò, chuyện liên quan đến địa điểm, khí hậu, kinh nghiệm, tóm hôm nay thu hoạch vô cùng phong phú.
Cố Nguyệt Hoài , cô sắc trời dần tối, nhớ đến bẫy thỏ núi, cô : "Chúng mau trở về thôi, đến lúc đó em và chị dâu Thành lên núi xem, cực nhọc cho mấy chị dâu khác mang thùng hải sản về xử lý sạch sẽ."
Lời của cô gì đáng nghi, mấy khác đều ha ha đồng ý.