Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 493
Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:48:32
Lượt xem: 736
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cô, cô hươu vượn cái gì thế?!” Từ Đông Mai hoảng sợ, g.i.ế.c ? Hoàng Thịnh g.i.ế.c ư? Bà nghĩ đến tiền mà nhận , đến nay vẫn còn đặt trong ngăn tủ, nếu như cảnh sát nhân dân thật sự tới điều tra thì một lý do bà cũng thể đưa .
Ánh mắt của bà ngừng lập lòe, đột nhiên bước nhanh một bước định chạy bên ngoài bệnh viện.
Cố Nguyệt Hoài lập tức giữ chặt cánh tay của abf , khẽ : "Gấp gáp cái gì? Dù trở về cũng chỉ một con đường duy nhất, cùng .”
Nói xong, cô đợi Từ Đông Mai trả lời, liền kéo cánh tay bà bước ngoài bệnh viện.
“Đi thôi Tiểu Mân, về nhà thôi.” Cố Đình Hoài hôm nay tâm trạng của Bạch Mân , để cô trở về nghỉ ngơi sớm.
Bạch Mân Từ Đông Mai và Cố Nguyệt Hoài xa, trong lòng chút sốt ruột, gật đầu, thông báo xin nghỉ với đồng nghiệp bên cạnh, đó liền xuyên qua đám đuổi theo cùng Cố Đình Hoài
Trong đám cũng nhón chân xa, nhưng nghĩ đến từ thủ đô bọn họ nhắc đến, Hoàng Thịnh, g.i.ế.c , khỏi thêm vài phần hứng thú, dù ở trong huyện thành nhỏ như , cướp bóc trộm giật đều xảy hằng ngày, nhưng việc g.i.ế.c hiếm thấy.
Có chuyện rằng báo chí của Nhật Báo Quần Chúng tuần đưa tin , đoàn đều sôi nổi tản , mua báo.
Cứ như , bằng cách nào đó vô hình trung giúp đỡ Nhật Báo Quần Chúng thêm một đợt công trạng, đồng thời cũng mang nhiều sức ảnh hưởng cho vụ việc Hoàng Thịnh g.i.ế.c , chỉ là khi nào vụ án y tá thắt cổ trong bệnh viện đảo ngược, thanh danh của Hoàng Thịnh thể sẽ “như mặt trời ban trưa” ?
*
Chẳng bao lâu Bạch Mân và Cố Đình Hoài đuổi kịp Cố Nguyệt Hoài, Từ Đông Mai, một to lớn như , thế nhưng cô kéo như con gà con, vả trông cô gầy gầy yếu yếu, cũng hề yếu đuối chút nào, tố chất thể vô cùng .
"Cô, cô buông , gì chúng cứ chuyện đàng hoàng." Ký ức của Từ Đông Mai trở cái buổi tối đó, Cố Nguyệt Hoài cũng nhéo xương cổ tay của bà như thế, loại đau đớn tê tâm liệt phế bà thật sự trải qua thêm nào nữa.
Bà nịnh nọt, chỉ nhanh chóng chạy về nhà hỏi thăm về vụ Hoàng Thịnh, g.i.ế.c thì đền mạng, lỡ cảnh sát nhân dân thật sự tới cửa tìm bà , cảm thấy bà và Hoàng Thịnh cùng một giuộc thì ? Nếu thì giải thích khoản tiền hiểu từ đây đó đây?
Từ Đông Mai lòng nóng như lửa đối, nhưng dám chọc giận Cố Nguyệt Hoài, thứ nhất là sợ đau, thứ hai là sợ cô sẽ trực tiếp đưa bà đến cục công an.
Bạch Mân tới đây, thấy giọng thả mềm của Từ Đông Mai: "Tiểu Mân , con mau chuyện với Nguyệt Hoài, nhanh thả , hôm nay mỡ heo che mắt, nên đến bệnh viện, sẽ đến nữa, thật sự đến nữa, như ?”
“Nếu bà thật sự , bà .” Giọng của Bạch Mân lạnh lùng, ánh mắt Từ Đông Mai cực kỳ hờ hững.
Hiện giờ cô còn một chút tình cảm gì đối với Bạch Sơn và Từ Đông Mai, cũng chỉ là sự chán ghét và phiền muộn, vì cái gì đang yên đang lành cô quan tâm đến một nhà như ? Thật sự nửa đời cô hủy hoại trong tay hai đó.
Cố Nguyệt Hoài đến một con hẻm nhỏ , buông tay đang nắm cổ tay Từ Đông Mai , nhẹ nhàng đẩy, đẩy bà trong con ngõ nhỏ, vỗ tay : “Được , vòng vo với bà nữa, chúng cứ thẳng vấn đề, chuyện gì thẳng.”
Từ Đông Mai chút sợ hãi, vội vàng gật đầu lia lịa: "Cô , cô .”
“Bà nhận tiền của Hoàng Thịnh, điều chúng đều , chỉ cần chúng sẵn lòng, cảnh sát nhân dân cũng sẽ , Hoàng Thịnh còn treo hai vụ án mạng, thể tẩy sạch , mà tiền trong tay bà, chính là tiền tham ô.”
“Bà cảm thấy tù, là tiếp tục dây dưa với Bạch Mân?”
Nguyệt
“Nghe khuyên một câu, gặp hãy xem Bạch Mân như xa lạ , thì với bà, với chúng , với tất cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-493.html.]
“Nếu , tin , bà nhất định kiến thức thủ đoạn của , ồ đương nhiên, buổi tối hôm đó bà cũng thấy đấy, loại nhân từ nương tay gì , cũng ngại cho bà , Hoàng Thịnh chính là đưa trong đó.”
"Bà đang công việc gì ? Biên tập của Nhật Báo Quần Chúng, nếu bà thật sự nổi tiếng, thể đăng tất cả những điều mà bà lên báo xử lý, đến lúc đó, đại đội Phàn Căn sẽ còn chỗ cho bà dừng chân nữa ?”
Cố Nguyệt Hoài nhẹ nhàng khảy khảy ngón tay, cô vẫn luôn cả nhà Bạch Sơn vẫn từ bỏ ý định, nhưng tìm cơ hội giải quyết, hôm nay gặp cơ hội, đụng , khi rời khỏi đại đội sản xuất Đại Lao Tử, cô vẫn dùng hết khả năng của xử lý sạch sẽ phiền phức.
Nghe xong những gì cô , chân cẳng Từ Đông Mai mềm nhũn, sắc mặt trắng bệch dựa tường, im lặng hồi lâu.
“Từ Đông Mai, bà hiểu ?” Trong mắt Cố Nguyệt Hoài lóe lên tia lạnh lùng.
"Nghe, hiểu, hiểu , cô yên tâm , chắc chắn sẽ tìm Bạch Mân nào nữa, , ơn xin cô đừng tìm cảnh sát nhân dân." Từ Đông Mai hồi phục tinh thần , trong đầu ong ong như búa bổ, nước mắt giàn giụa.
Cô mới bao nhiêu tuổi? Con gái cũng sắp đến tuổi kết hôn, bà thể tù chứ?
Bạch Mân chỉ là một nhân vật nhỏ bé đáng kể, vì cô mà tù, bà mới ngu ngốc đến ! Thôi , coi như tiền Hoàng Thịnh đưa là sinh lễ, tiền cũng hề nhỏ, Cố Nguyệt Hoài thể chuyện mà tính toán gì hết ?
“Tự giải quyết cho .” Cố Nguyệt Hoài xong, liền cùng rời với Bạch Mân và Cố Đình Hoài.
Từ Đông Mai uỵch một tiếng ngã mặt đất, lời của Cố Nguyệt Hoài cứ văng vẳng trong đầu, nghĩ đến thủ đoạn của cô, mồ hôi lạnh sống lưng chảy từng tầng từng tầng một, bà tin cô, , bằng nhanh chóng ngoài tránh đầu sóng ngọn gió ?
Nghĩ như , Từ Đông Mai hít một thật sâu, dám chậm trễ, cất bước liền chạy về phía đại đội Phàn Căn.
Bà trở về thương lượng với Bạch Sơn, cầm tiền đến nơi khác sống, nếu còn tiếp tục ở nơi , sẽ cảnh sát nhân dân tìm tới cửa sớm hơn ? Bà thật sự tù, càng thể tù, bà còn con cái cần nuôi nữa!
*
Trên đường, Bạch Mân chút ngượng ngùng, chút tự giễu: “Nguyệt Hoài, chị cũng cảm ơn em bao nhiêu cho đủ, rõ ràng hạ quyết tâm dây dưa với Bạch Sơn và Từ Đông Mai nữa, nhưng mỗi gặp chuyện gì, chị cũng nên đối mặt như thế nào, nếu em và Đình Hoài, hôm nay sợ là chị thật sự sẽ bệnh viện sa thải.”
Ban đầu cô sợ hãi, nhưng thấy Cố Nguyệt Hoài, cô còn sợ nữa, đó là một loại cảm giác an tâm đến lạ lùng.
Trong tiềm thức của cô , Cố Nguyệt Hoài ở đây, tất cả vấn đề đều thể giải quyết một cách dễ dàng.
"Cảm ơn con bé thì cảm ơn con bé thôi, cũng gì cả." Cố Đình Hoài hổ thẹn, là một kẻ đầu đất, thông minh như Cố Tích Hoài, cũng quyết đoán như Cố Duệ Hoài, nếu như hôm nay em gái Cố Nguyệt Hoài, chỉ e rằng sẽ đánh với Từ Đông Mai.
Cố Nguyệt Hoài khẽ một tiếng: "Cảm ơn cái gì? Sau khi em sẽ rời nhà đến Hoài Hải Thị, trong nhà vẫn cần chị chăm sóc, chẳng lẽ ngày nào em cũng thư cho chị để lời cảm ơn hả? Người một nhà hai lời.”
Bạch Mân xoa khóe mắt sưng lên, nín mà : “Em đúng, yên tâm , chị sẽ chăm lo cho gia đình thật .”
Cố Đình Hoài nghĩ đến Từ Đông Mai, nhíu mày : "Bé, em xem Từ Đông Mai sẽ thật sự đến tìm nữa ?”
Cố Nguyệt Hoài trầm ngâm một lát, bình tĩnh : “Em nghĩ rằng, lẽ bà sẽ rời khỏi đại đội Phàn Căn.”