Thập Niên 70: Trở Về Trước Ngày Kết Hôn Với Tra Nam - Chương 495
Cập nhật lúc: 2025-03-08 14:49:16
Lượt xem: 769
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Mượn lương thực?” Cố Nguyệt Hoài dừng bước chân, lông mày nhẹ nhàng nhăn .
Mượn lương thực cũng là một chuyện nhỏ, thử hỏi xem, trong khi những ngoài mỗi ngày đều ăn canh cải thảo củ cải, gặm khoai lang, cả nhà bọn họ ngày ngày ăn lương thực tinh, liệu thể gây sự rối loạn cần thiết nào ?
Đây cũng là một sự kiện khiến cô cực kỳ cẩn thận, xem việc xây nhà vẫn rầm rộ quá mức .
"À, chính là Vương Mỹ Hoa, trong nhà máy bông, ngay từ đầu bà cũng nhắc đến chuyện mượn lương thực , chỉ nhắc đến một câu, rằng gả con gái cho , ha ha, lòng Tư Mã Chiêu qua đường đều ." Cố Tích Hoài nhún vai, giọng điệu chút giễu cợt.
Cố Nguyệt Hoài kinh ngạc , Cố Tích Hoài một lòng một ham mê học tập, thật sự bao giờ tiếp xúc với phụ nữ nào, vốn dĩ cô cho rằng trời sinh thiếu mất sợi dây thần kinh , nhưng mới , chỉ là gặp gỡ đúng mà thôi.
Nghĩ đến chị dâu ba kiếp gặp đủ bất hạnh, nhảy từ nhà cao tầng xuống khi đang mang thai, con ngươi Cố Nguyệt Hoài tối sầm , chỉ hy vọng thời gian trôi nhanh chút, nhanh chút, để cho bọn họ thể ở bên sớm hơn.
Nguyệt
"Lúc đầu cả suy nghĩ đến việc hỏi bà con quê nhà, mượn chút lương thực cho Vương Mỹ Hoa, thấy ngốc lắm, đến lúc , còn cố quan tâm gì? Hôm nay cho mượn, phỏng chừng ngày khác nhà chúng sẽ đại đội vây quanh.”
Cố Tích Hoài chỉ hận rèn sắt thành thép, trong mắt , nếu trong nhà chỉ một Cố Đình Hoài “ đầu óc” , chắc chắn thể chống trụ cho cái nhà , may mà ở đây, thể ngăn chặn những chuyện rắc rối cần thiết đó .
Cố Nguyệt Hoài gật đầu: “Ừ, thể cho mượn lương thực.”
Cố Tích Hoài thở phào nhẹ nhõm, cũng sợ Cố Nguyệt Hoài mềm lòng, khác tới cửa cầu xin vài câu cô liền nhanh chóng cho mượn lương thực, nay khác xưa, lúc cho mượn lương thực chính là dẫn lửa thiêu , nhưng dù lương thực cũng là do cô mang về, cũng dám cái gì.
Cũng may, cũng may mà cô là Cố Nguyệt Hoài ngu như lợn đây, cái gì đúng mực.
Cố Tích Hoài : “Anh cả lời em, khi trở về em chuyện đàng hoàng với .”
Cố Nguyệt Hoài khẽ ừ một tiếng, siết chặt cổ tay đau nhức, lượng công việc ngày hôm nay lớn, cô vẫn luôn bận rộn đến lúc .
Khi về đến nhà, một vị khách mười mấy tuổi mời mà đến đang ở bên cạnh bàn, đó là Thạch Đầu của đại quân Phàn Căn.
Cậu thấy Cố Nguyệt Hoài, cả đều hưng phấn mà nhảy dựng lên, cái bánh bao trong việc cũng kip nhai nuốt hết trong bụng, giọng điệu kích động tôn kính: “Chị Cố, chị về .”
Cố Nguyệt Hoài chút kinh ngạc: "Thạch Đầu? Đã muộn thế , em còn đến đây?”
“He he.” Thạch Đầu gãi gãi cái ót, lúc , Bạch Mân từ buồng trong , tay cầm hai quả trứng gà, mặt mày cô tươi , vẻ mặt chứa đựng một tia nhẹ nhàng xưa nay từng : “Thạch Đầu tới đây tìm chị.”
Cố Nguyệt Hoài cô , : “Em đoán đúng ?”
Bạch Mân đầu tiên là kinh ngạc, đó mới bội phụ : “Không gì thể che giấu đôi mắt em, đúng , Thạch Đầu giữa trưa hôm nay Từ Đông Mai trở về, nhà họ Bạch liền bắt đầu thu dọn hành lý, còn thuê một cái xe bò, thu dọn chăn và nồi niêu xoong chảo .”
Cô mím môi : “Nếu bọn họ rời khỏi đại quân Phàn Căn, hẳn sẽ khó thể trở về.”
Sự của nhà họ Bạch, đối với cô chính là một loại giải thoát, rốt cuộc cô thể thanh thản trải qua cuộc sống định của .
“Chị Tiểu Bạch, em trở về , nếu em sẽ lo lắng.” Thạch Đầu chớp chớp mắt, thật cẩn thận nhặt nửa cái bánh bao bàn, cũng ăn thể ăn ở đây, nhét trong túi.
Bạch Mân lắc đầu, đưa hai quả trứng gà trong tay cho : “Cầm lấy, đường trở về chú ý an .”
Vành mắt Thạch Đầu đỏ hoe, Bạch Mân, Cố Nguyệt Hoài, gật đầu thật mạnh, đầu liền màn đêm đen, thiếu niên choai choai, từ nhỏ qua giữa mấy đại đội, hề sợ hãi một chút nào, chạy còn nhanh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-tro-ve-truoc-ngay-ket-hon-voi-tra-nam/chuong-495.html.]
Cố Tích Hoài giật giật khóe miệng: "Thằng nhóc , còn sẽ tiễn nhóc , chạy trốn còn nhanh hơn thỏ.”
Cố Nguyệt Hoài tùy tay cầm thấy một quả trứng gà nấu chín, hỏi: “Anh cả ?”
Bạch Mân khổ một tiếng, lấy bánh bao nóng hầm hập từ trong nồi , : “Ở nhà, cha chúng cũng ở đó, công nhân trở về, bọn họ cảm thấy lãng phí thời gian nên trở về việc, thật sự hề nhàn rỗi chút nào.”
Cô đều sang với Cố Tích Hoài: "Tích Hoài, gọi cả em và cha chúng về nghỉ ngơi ăn chút gì ."
“Em đây.” Cố Nguyệt Hoài ăn trứng gà xong, vỗ vỗ tay, xoay cửa, nhà.
Đèn dầu tỏa ánh sáng mờ nhạt trong chụp đèn, Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài cầm cái xẻng cẩn thận san bằng nền móng đất, phía nhà vốn bỏ hoang, đổi lớn, sạch sẽ, thể xây dựng nên một căn nhà nhỏ.
Cố Nguyệt Hoài đánh giá mấy hô: “Cha, cả, trở về ăn cơm.”
Cố Chí Phượng , lau mồ hôi mặt bằng chiếc khăn hào vai: “Bé về .”
Cố Nguyệt Hoài lắc đầu: “Được , nhanh trở về thôi, chân cẳng cha mới lành mấy ngày lăn lộn như ? Cha còn nghĩ bản là thanh niên trai tráng ? Đừng để việc xây nhà khiến cha mệt chết, mất nhiều hơn .”
Cố Chí Phượng thấy cô vui, chỉ đành ngượng ngùng, cũng thêm cái gì.
Mấy cầm theo đèn dầu trở về phòng, mùi thơm của bánh bao xộc thẳng mũi.
Bạch Mân đánh quả trứng gà canh, : “Rửa tay ăn cơm.”
Cả nhà vây quanh bàn ăn, mùi thơm khói lửa tràn ngập.
Cố Nguyệt Hoài đang uống cháo, nghĩ đến chuyện Cố Tích Hoài đường về, liền : "Mọi đều ở đây, con chuyện một tiếng. Mọi cũng cảnh hiện tại, nhà nào cũng thiếu lương thực, nhà chúng là nhờ con mua nhiều lương thực về , mới thể cơm canh no đủ, nhưng ai cũng tình hình năm nay thể chuyển biến hơn , cho nên thể động lương thực đó.”
“Hơn nữa con cần thêm về những vụ lòng dẫn đến cướp bóc, g.i.ế.c nhiễu loạn vì vụ mất mùa năm nay ? , chúng từng trải qua, nhưng phòng bao giờ là phí, con hy vọng nhà họ Cố trở thành cái đích cho chỉ trích.”
Cố Nguyệt Hoài hết trong một phen, Cố Đình Hoài cúi đầu xuống thật thấp, hiển nhiên là đang suy nghĩ về hành động hôm nay của .
"Anh cả, cha chúng tuổi lớn, ba và Thiếu Ương Thiếu Ly đều trải qua chuyện gì, càng cần đến Thiếu Đường, trong nhà còn cần chăm sóc nhiều hơn, nhớ, lương thiện là , nhưng cách xem tình thế.”
Cố Đình Hoài chút kinh ngạc, trong mắt tràn đầy cảm động, gật đầu: "Anh , bé, em yên tâm ”
Chính sự xong, mấy tiếp tục thảo luận về cuộc hôn nhân giữa Cố Duệ Hoài và Quản Đồng, nhưng , quyền quyết định trong chuyện cũng ở Cố Duệ Hoài, cụ thể kết hôn , cũng chuyện bọn họ thể quyết định.
Cố Chí Phượng thở dài : “Dù thì chúng quá xa , cứ như .”
Cố Tích Hoài giơ tay lên : “Con đồng ý, nếu kết hôn, đến lúc đó chúng qua đó uống ly rượu mừng, nếu kết hôn, một chuyện mừng lớn, tóm liên quan gì nhiều đến chúng , gì đều do bản quyết định.”
Cố Nguyệt Hoài hứng thú gì với chuyện , cũng vẫn luôn phát biểu ý kiến.
Cô chống cằm, như hồn bay ngoài chơi, thật sự trong lòng âm thầm suy tư, cũng việc nơi tiền tuyến thế nào, đến khi nào Yến Thiếu Ngu mới thể trở về, còn Phong Thị, Hình Kiện hẳn xử lý chợ đen nhỉ?